Chương 21

Vành mắt Tô Tô đã bị dọa đến đỏ lên, dù cho là ai hơn nửa đêm tỉnh lại, phát hiện trên người mình quấn một đầu rắn độc, đều sẽ sợ đến mức mất hồn mất vía.

“Xuống, xuống được không?”

Cô giơ tay lên mấy lần, cuối cùng cũng không dám vươn tới đoạn thân rắn đang nhúc nhích kia.

Mắt thấy con rắn đen sẽ bò lên mặt của cô, Tô Tô cuối cùng nhớ tới dị năng của mình... Ánh sáng trắng xuất hiện lần nữa, so với lúc trước càng nồng đậm và thuần khiết hơn, con rắn đen nào đó còn đang hù dọa con người nhất thời bị mua chuộc.

Nó lại quay về phía ngực Tô Tô, híp mắt hưởng thụ sự trấn an kỳ lạ nhưng hữu hiệu này.

Tô Tô cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, khóe mắt ứa nước hồi lâu vẫn chảy ra tí tách.

“... Đều bắt nạt tôi.”

Bốn chữ, rất thấp rất thấp, lại mang theo sự tủi thân mãnh liệt.

Nhân loại tủi thân khóc nhè, con rắn đen tất nhiên nghe không hiểu, nó nhận thấy được tốc độ của ánh sáng trắng chậm lại, thậm chí còn giơ đuôi rắn lên vỗ nhẹ hai cái, ý tứ thúc giục cực kỳ rõ ràng.

“Này!”

Tô Tô mím môi, tiếp tục phóng thích dị năng.

Nỗi khổ sở trong lòng kéo dài hơn mười giây, rất nhanh, cô phát hiện ra có gì đó không đúng... Dị năng trong quá khứ chỉ có thể duy trì trong chốc lát, trước mắt đã phóng thích hồi lâu, năng lượng trong cơ thể vậy mà còn rất đầy đủ.

Điều này có nghĩa là... Cô đã gần trở thành dị năng giả cấp một! Chỉ cần nuốt thêm một viên tinh thạch cấp một nữa là có thể hoàn toàn đột phá!

Tô Tô kiềm chế không được mà trở nên kích động, vô cùng mừng rỡ nhưng không thể nói với ai, chỉ có một con rắn đen lười biếng mới bò từ trên ngực xuống.

Nhìn chằm chằm con rắn cặn bã "ăn sạch sẽ muốn chuồn" kia, cô lén lút nói một câu —

“Sau này tao cũng có dị năng.”

Con rắn đen thờ ơ, có lẽ là vội vã đi săn mồi, chớp mắt lập tức chạy vào trong màn đêm theo bụi cỏ.

Tô Tô cũng không nổi giận, ánh mắt nhìn chằm chằm ngôi sao trên đỉnh đầu, lỗ tai nghe tiếng ngáy đứt đoạn nối tiếp xung quanh, trong lúc mơ hồ đoán được công dụng dị năng của mình.

Có thể ngăn cản cương thi hành động, có thể trấn an một con rắn đen tràn ngập dã tính... Có lẽ là dị năng hệ tinh thần nào đó chỉ có hiệu quả với đối tượng không phải con người?

Kiếp trước nghe qua dị năng hệ tinh thần tầng tầng lớp lớp, giống như bộ phận quản lý của căn cứ phía Nam thì có một dị năng giả hệ tinh thần, có thể khống chế tâm thần con người, không thể dùng ở trên người cương thi, nhưng dùng trong việc quản lý căn cứ lại rất có hiệu quả, thậm chí còn có thể khống chế một bộ phận dị năng giả "che súng" cho mình…”

So sánh với mấy dị năng kia, dị năng này của cô chỉ có thể trấn an, dị năng ức chế đối tượng không phải người, thật sự có chút gà.

Không, không thể nghĩ như vậy!