Chương 1224: Chồng ơi, hẹn hò không? (94)

Chương 1224: Chồng ơi, hẹn hò không? (94)

Hạ Úc Huân lập tức chạy tới điện thoại phục vụ trong phòng, sau đó còn quan tâm quay sang hỏi người bên cạnh"Chủ nhân thân yêu, đã lâu rồi ngài không ăn gì, giờ chắc ngài cũng thấy đói rồi, em cũng vì thân thể của ngài mà đề xuất, ngài ăn cơm trước rồi lại ăn em, đúng rồi, ngài muốn ăn gì?"

Tự mình ăn mặc thành dạng này còn không ngừng kêu chủ nhân yêu, còn diễn sâu như vậy, khiến anh không khỏi thấy bất đắc dĩ, trầm giọng nói: "Tùy ý."

"Ghét nhất người nói tùy ý..." Bởi vì quá đói, Hạ Úc Huân cũng không tính toán với anh, một hơi gọi thật nhiều điểm tâm mới thỏa mãn cúp điện thoại, lòng đầy mong đợi chờ đồ ăn được mang lên

Trong lúc đợi đồ ăn tới, Hạ Úc Huân ngồi trên giường buồn bực,lấy tay chống cằm thoáng nhìn về phía người đàn ông bên cạnh như có điều gì suy nghĩ loay hoay mật mã trên còng tay, cô không hề sợ hãi lại khẽ hừ một tiếng, mặc kệ anh dù có giải được mật mã hay không đối với cô đều có lợi.

Khách sạn 5 sao hiệu suất làm việc quả nhiên rất cao, chỉ một lát sau tiếng chuông cửa đã vang lên, Hạ Úc Huân sáng mắt, lập tức định chạy ra mở cửa, lại bị anh khẩn trương ngăn lại, "Dừng lại!"

"Làm sao?" Hạ Úc Huân không hiểu xoay người.

"Cô định cứ mặc thế này ra mở cửa?" Khuôn mặt anh có chút khó coi.

Hạ Úc Huân cúi đầu nhìn mình một chút, mặc thế này thì sao? Lại không lộ... Mặc dù hơi khoa trương, nhưng dù sao cũng không biết cô là ai!

Bất quá, vì đang mặc bộ đồ này, Hạ Úc Huân cũng rất tôn trọng nghề nghiệp mà nghe theo lời chủ nhân, để phục vụ đặt đồ ở cửa, chờ người rời đi, sau đó mới ra ngoài lấy đồ.

Xe đẩy chứa đầy ba tầng đồ ăn, tầng thứ nhất là hai phần món chính, bò nướng tiêu đen, tầng hai là đồ điểm tâm ngọt, tầng ba là salad cùng hoa quả.

Bởi vì Lãnh Tư Thần không mặc quần, Hạ Úc Huân cảm giác an toàn tăng lên nhiều, trực tiếp mở còng tay cho anh, đẩy anh tới trước bàn ăn, sau đó đỡ anh ngồi xuống ghế dựa, rồi lập tức đem xe lăn của anh đẩy ra tận phía xa, lại vô cùng thiện tâm lấy một chiếc chăn mỏng phủ lên chân anh, lúc này mới an tâm dùng bữa.

Hừ, lúc trước tên này hở một chút là muồn phi pháp cầm tù cô, lần này coi như cũng báo thù thành công.

Thấy Hạ Úc Huân không kịp chờ đợi muốn mở nắp, anh vội cau mày ngăn cô lại,cầm lấy một chiếc khăn ăn vuông che trước người cô, sau đó mới mở nắp ra.

Nắp vừa mở, đã có tiếng xèo xèo của miếng thịt bò đang được đặt trên tảng đá nung nóng, dầu từ miếng thịt bắn ra, cũng may anh đã dùng khăn che lại.

"Xong chưa xong chưa?" Hạ Úc Huân cầm dao nĩa, vội vàng hỏi.

"Chờ một chút." Một lát sau, đợi dầu không còn bắn ra nữa anh mới yên tâm buông khăn xuống, đem miếng bò bít tết đẩy đến trước mặt cô, .

Miếng bò bóng loáng còn hơi tái, lại có bánh ngọt kiểu Ý, bên trên còn phủ một lớp kem trứng béo mềm, còn vài miếng bông cải xanh mướt, làm cho người ăn thèm nhỏ dãi.

Hạ Úc Huân cố nén sự thèm ăn, muốn bắt chước anh khi nãy,quan tâm giúp anh mở nắp ra, sau đó lại ân cần định cắt bò cho anh.

Người đàn ông bỗng ngăn cô lại, "Để tôi tự làm."

Ai, không hổ tảng băn nghìn năm, đúng là khó lấy lòng...

Hạ Úc Huân hóa bi phẫn thành sự thèm ăn, không chỉ ăn sạch miếng bò, mà đến cả salad, bánh ngọt, cùng tất cả hoa quả cũng quét sạch, thây anh đang dùng vẻ mặt không biết nên nói gì nhìn cô, anh còn chưa ăn được nửa miếng bò, mà cô đã phong quyển tàn vân*.

* Phong quyển tàn vân: Ý nói ăn sạch sẽ mọi thứ chỉ trong chốc lát.

Anh vốn không muốn ăn gì, nhưng nhìn cô có khẩu vị tốt như vậy, cũng đem toàn bộ thức ăn trước mặt ăn sạch.

Hạ Úc Huân nâng cằm ngắm anh ưu nhã nuốt từng miếng cuối cùng, "Chủ nhân thân yêu, ngài ăn xong rồi sao? Em đã ăn no rồi!"

Nói bóng gió, ăn xong rồi nên tiếp tục tới ăn em đi!

Chương 1225: Chồng ơi, hẹn hò không? (95)