Chương 1226: Chồng ơi, hẹn hò không? (96)

Chương 1226: Chồng ơi, hẹn hò không? (96)

Anh nhíu nhíu mày, gọi điện thoại để trợ lý mang tới một bộ quần áo.

Trợ lý theo chỉ thị của ông chủ mang quần áo đặt trước cửa phòng, sau đó nhấn chuông cửa rồi rời đi.

Hạ Úc Huân giống như trước đó, vẫn đem anh khóa trên giường, sau đó đi thay quần áo.

Vừa thay quần áo vừa thầm nhủ, không nghĩ tới Đường Tước đột nhiên dễ nói chuyện như vậy...

Ừm, cũng không tính là dễ nói chuyện, hẳn là bị cô làm cho không còn cách nào chỉ có thể như thế mới đúng.

Hạ Úc Huân rất nhanh chóng thay xong quần áo, "Em thay xong rồi."

Nam nhân bị khóa trên giường lúc này quay xe lăn ra, ánh mắt liếc cô từ trên xuống dưới, cũng coi như hài lòng.

Cô gái mặc trên người một bộ váy liền dài tay, váy dài qua đầu gối, đặc biệt nhất là tay áo, xòe ra như lá sen.

Ngay từ đầu Hạ Úc Huân cũng không nghĩ bộ đồ này có gì đặc biệt, chờ tới khi đem còng tay còng lại trên cổ tay mình cô mới hiểu được thâm ý của anh. Cánh tay áo vừa dài lại vừa rộng, vừa khéo che đi chiếc còng trên cổ tay.

"Đi thôi!" Hạ Úc Huân biết anh có việc gấp, dùng tốc độ nhanh nhất chuẩn bị xong, sau đó đẩy anh rời đi.

Vừa đẩy đi không bao xa, anh đột nhiên chụp lấy tay cô,ngăn không cho cô tiếp tục đẩy.

"Sao vậy?" Hạ Úc Huân vừa mới yên tâm được một lát giờ tim lại như treo trên cổ họng? Vẫn là nghĩ ra biện phát gì đối phó với cô?

Hạ Úc Huân đang bị những suy nghĩ của chính mình dọa sợ, anh thấy vậy đành vỗ trán, cực kì vô lực nói hai chữ, "Quần."

"A? Quần? Cái gì quần?" Hạ Úc Huân nhất thời không kịp phản ứng.

"Quần của tôi!" Thái dương anh hơi nhảy.

Hạ Úc Huân lúc này mới nhớ tới Đường Tước còn chưa mặc quần, mau chóng đẩy anh tới phòng tắm, đem quần giấu sau bồn tắm đưa cho anh, yếu ớt nói, "Có cần em giúp không?"

"Không cần." Anh nhận lấy chiếc quần, dừng một chút sau mở miệng nói, "Cô xoay người sang chỗ khác."

"À..." Hạ Úc Huân theo lời quay người. Đồ hẹp hòi, mặc cái quần cũng không cho nhìn...

...

Trước cồng khách sạn.

Một chiếc xe Maybach màu đen lẳng lặng đứng chờ, còn có hai người vệ sĩ mặc đồ đen cùng một nam trợ lý nghiêm chỉnh đứng trước xe.

Trợ lý trước đo vừa cúp điện thoại thì ông chủ lại gọi lại, còn tưởng dặn dò chuyện gì quan trọng, không nghĩ tới lại để cho hắn đi chuẩn bị một bộ đồ nữ, còn cố ý cẩn thận dặn dò số đo với kiểu dáng.

Càng làm cho hắn kinh ngạc hơn chính là, từ hôm qua lúc xuống máy bay tới tận bây giờ, ông chủ đều ở lại khách sạn này không hề rời đi.

Chẳng lẽ trong khoảng thời gian này ông chủ ở khách sạn hẹn hò với phụ nữ?

Cái này sao có thể?

Tuyệt đối không có khả năng!

Lão bản vừa tới Sydney không lâu liền vô cùng lo lắng muốn trở về, biết sân bay bị đóng cửa về sau kích động đến muốn gϊếŧ người, khẳng định là trong nước xảy ra chuyện gì cực kỳ nghiêm trọng. Hắn thế mà lại đứng đây hoài nghi ông chủ đang hẹn hò cùng phụ nữ, quả thực là não ngắn

Trợ lý xua đi những ý nghĩ loạn xạ kia, thần sắc nghiêm trang đứng ở cửa xe, tiếp tục chờ đợi cung nghênh BOSS đại nhân của bọn họ.

Nhưng mà, đồng chí trợ lý vừa mới chỉnh lại cảm xúc của mình xong,một giây nội tâm đều vỡ vụn ...

Hắn hắn hắn... Hắn nhìn thấy cái gì kia?

Ông chủ lại cùng một người phụ nữ đi ra, quan trọng nhất người phụ nữ kia lại là bác sĩ Hạ.

Chỉ thấy tay trái của ông chủ bọn họ khác lên lan can, còn rất tự nhiên nắm lấy tay của người phụ nữ kia.

Cái này. . . Cái này là động tác thân mật! Hắn cũng không có cách nào tự lừa dối chính mình được nữa!

Hắn coi rằng như vậy đã đủ kinh người, nhưng một giây sau, khi dần tới gần ông chủ, hắn vô tình thấy được trên cổ của ông chủ, có một dấu hôn khi ẩn khi hiện nơi cổ áo...

Chương 1227: Chồng ơi, hẹn hò không? (97)