Chương 1229: Chồng ơi, hẹn hò không? (99)

Chương 1229: Chồng ơi, hẹn hò không? (99)

Tốn bao nhiêu tâm tư mới giành được cơ hội này, nhất định phải trân quý, nhất định phải bắt lấy từng cơ hội thông đồng với anh!

Nhận thấy trên bàn tay bỗng xuất hiện hơi lạnh tinh tết cũng với xúc cảm mềm mại, anh cúi đầu nhìn bày tay mình vẫn đang cầm súng mà giật mình, bàn tay dưới những ngón tay nhỏ bé không nhìn được khẽ run rẩy.

Sau giây phút thất thần ngắn ngủi,ánh mắt lại khôi phục vẻ bình tĩnh lạnh lùng thường ngày, anh lẳng lặng mà kiên định từng chút đem tay rút ra.

Khỉ thật! Thế mà lại bị chê!

Thấy anh lạnh lùng rút tay về, bao nhiêu dũng khí của Hạ Úc Huân bỗng tan tành hết, lòng tự trọng bị đả kích, sự phẫn nộ dâng cao, cô cắn nhẹ môi dưới, đem tay giơ lên cao.

Hậu quả sau đó chính là – tất cả mọi người ở đây sẽ nhìn thấy cái còng tay màu hường kia!

Anh đương nhiên hiểu được ý đồ của cô, sát khí quanh thân lại đậm thêm một phần, lúc này khôn còn cách nào khác chỉ có thế nắm chặt lấy tay cô, ngăn cô làm loạn.

Hạ Úc Huân đạt được ý nguyện liền bày ra vẻ mặt hết sức sung sướиɠ, chỉ là tên kia sức lơn quá, tay cũng bị nắm tới đau..

Tên nội gian vẫn nằm trên mặt đất bất giác phát hiện vẻ mặt của ông chủ mình ngày càng âm trầm, còn tưởng là đang bất mãn với hành vi cò kè mặc cả của mình, bị dọa tới run lên cầm cập.

Trợ lý sau khi bĩnh tĩnh lại mới hỏi, "Ai biết lời của mày là thật hay giả, biết đâu lại là kế ly gián!"

Tiền Bác Dương lập tức vội vàng nói: "Là thật! Tôi có chứng cứ! Chỉ cần Đường tổng không gϊếŧ, tôi có thể đem toàn bộ bí mật nói hết ra!"

"Mười hai năm ròng làm con mắt của Lục Kính Trạch... Lại tùy tiện phản bội vậy sao?" Trợ lý hiển nhiên vẫn không tin.

Tiền Bác Dương nghe vậy nhìn về phía Đường Tước, hít sâu một hơi mở miệng nói, "Tôi... Tôi còn có điều kiện khác!"

"Nói nghe thử xem." Lúc này, người đan ông trên xe lăn mới mở lời.

Tiền Bác Dương như thấy được tia sáng cuối đường hầm, vội vàng nói: "Vợ tôi đang trong tay Lục Kính Trạch... Cô ấy còn đang mang thai!

Vì thân thể tôi có vấn đề, lấy nhau nhiều năm nhưng hai vợ chồng không có nộir một mụn con, không lâu trước đó mới bất ngờ phát hiện cô ấy có thai.

Sau khi vợ tôi có bầu tôi cũng không còn muốn tiếp tục làm mấy việc này nữa, chỉ muốn sống an ổn, nhất là... Nhất là sau khi Đường Tổng kế nhiệm, tôi thật sự không chắc mình có thể tiếp tục gian dối dưới mí mắt ngài, mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ...

Nhiệm vụ trước đây Lục Kính Trạch đưa ra tôi thực sự không muốn làm, nhưng hắn không chỉ không đồng ý, mà còn cho người bắt vợ tôi đi để uy hϊếp.

Với tính cách của Lục Kính Trạch, nếu biết nhiệm vụ lần này thất bại hắn nhát định sẽ không tha cho vợ con tôi! !

Nếu Đường tổng giúp tôi cứu cô ấy., tôi... bảo tôi làm gì tôi cũng làm..."

Đường Tước cũng không biết có tin tưởng lời hắn nói không, ngón tay lại theo thói quen gõ gõ lên cán xe, sau đó chợt nhớ ra tay anh còn đang nắm chặt lấy tay cô, mới dừng động tác,mở miệng nói: "Dùng ba cái tên, đổi lấy ba mạng người?"

Tiền Bác Dương nghe nói vậy, trong đôi mắt đều là vẻ tuyệt vọng.

Cuối cùng vẫn là không được a...

Sớm nên biết...

Hôm nay chính là ngày giỗ của hắn...

Chỉ là hắn thật rất muốn sống tới khi tận mắt thấy được đứa con của mình chào đười, cho nên mới vùng vẫy giãy chết...

"Đổi hai mạng người cũng đưuọc! Chỉ cần cứu được vợ của tôi và đảm bảo an toàn cho cô ấy, tôi có thể chết..." Tiền Bác Dương há miệng run rẩy tháo đồng hồ trên tay xuống, rút từ bên trong ra một con chip, để trợ lý đưa lên cho Đường Tước, "Trong này không chỉ có danh sách nội gian, còn có tất cả mọi chuyện tôi đã từng làm trong nhiều năm qua..."

Chương 1230: Chồng ơi, hẹn hò không? (100)