Chương 1242: Chồng ơi, hẹn hò không? (112)

Chương 1242: Chồng ơi, hẹn hò không? (112)

Lúc này, vẻ mặt kinh hoảng của anh vẫn còn đó "Em..."

Cô đắc ý ngắt lời anh, "Em có thể nín thở tới 5 phút đấy! Anh vừa rồi lo lắng cho em sao? Có đúng không? Được rồi, không hỏi anh, hỏi anh cũng không nhận..."

Còn chưa dứt lời, cũng chưa kịp chuẩn bị đã bị anh ghì xuống, điên cuồng hôn cô.

"Ưʍ..." Cô vừa nín thở dưới nước, chưa kịp lấy hơi, đột nhiên lị bị hôn kịch liệt thế này, làm cô chút nữa thì không chịu nổi mà ngát đi.

Cho tới khi không khí trong l*иg ngực sắp bị anh cắn nuốt hết, anh mới buông cô ra, trong mắt lóe lên anh lửa, "Chơi rất vui sao?"

Hạ Úc Huân miệng mở lớn hớp lấy mấy hơi mới có thể noic chuyện, "Đâu phải em đang chơi! Chẳng qua chỉ muốn anh tắm rửa đi thôi! Dù sao tối đến chúng ta cũng phải ngủ chung, người anh có mùi, em mới phải chịu trận đấy?"

Nhìn biểu cảm đáng sợ của anh, mặc dù ngoài miệng cô không phục, nhưng âm thanh ngày càng nhỏ, cuối cùng không nói gì nữa nhưng đôi mắt thì càng ngày càng sáng, bởi vì, hành động vừa rồi của anh thật sự khiến cô rất hài lòng .

Lần này cuối cùng cũng có thể khẳng định trong lòng anh chắc chắn có cô. Chí ít nếu chưa phải thích thì cũng là quan tâm. Nếu không anh cần gì khẩn trương như vậy?

"Anh ngại Tiết tiểu thư sao? Em cũng không muốn tranh với cô ấy, để em làm ba hai là được rồi?" Không thèm để ý đến gương mặt sa sầm của Đường Tước, Hạ Úc Huân vẻ mặt nịnh nọt ôm lấy cánh tay anh, ảnh mắt đầy giảo hoạt dò xét.

Anh nghe xong lại không thể nói được câu nào, gương mặt tuấn tú giờ đã đen sì, "Im miệng!"

Cô lại nói gì sai sao? Cô cũng đã nhân nhượng đến mức này rồi, anh còn không vừa lòng à...

Hạ Úc Huân một bên thầm mắng anh, một bên che chắn cẩn thận không cho anh nhìn thấy, đem còng tay mở ra, sau đó lưu loát lột áo khoác của anh ra, sau đó tới chiếc áo len, vừa cởi xong phía trên cô lại định tiếp tục mò xuống dưới, tay liền bị anh giữ lại.

Hơi nước bốc lên mờ mịt, toàn thân anh ướt đấm, quần áo xộc xệnh, phía trên đã lộ ra hết, ánh mắt cô lướt qua làn da màu mật ong, thaays anh mắt anh lặng lẽ nhìn mình, Hạ Úc Huân thấy có chút nóng bức, bất chi bất giác cảm thấy thẹn thùng, ho nhẹ một tiếng buông quần áo của anh ra, "Anh tự cởi đi!"

Mặc dù trước đây Lãnh Tư Thần thường xuyên mặt dày đòi cùng tắm với cô, nhưng cô chưa bao giờ đồng ý, đây là lần thứ nhất 2 người thân mật trong phòng tắm như vậy...

So với sự bối rối cuẩ Hạ Úc Huân, ngược lại Đường Tước lúc này lại tỉnh tào, bình chân như vại tự mình cởϊ qυầи áo, sau đo mắt đầu chậm rãi kì cọ thân thể.

Hạ Úc Huân cố gắng không để ý đến động tĩnh bên cạnh nữa, tự mình rời đi sự chú ý, cúi xuống nghịch nghịch lọn tóc, tiềng chuông điện thoại của công trong phòng ngủ chợt vang lên.

Điện thoại của cô để ở đầu giường, cô lúc này không thể chạy ra ngoài lấy điện thoại được, thế là tiếng hát của Tiểu Bạch cứ thế vang lên.

Hạ Úc Huân say mê híp mắt, "Chuông điện thoại của em nghe hay không?"

"Ừm."

Nghe được câu trả lời, Hạ Úc Huân có chút ngạc nhiên mở to hai mắt, còn tưởng rằng anh sẽ tùy tiện qua loa một câu "Cũng được", không ngờ anh lại cho cô một câu trờ lời chắc chắn như vậy

Chẳng lẽ đấy chính là sức mạnh của huyết mạch?

"Đường Tước, anh thích con trai hay con gái?" Hạ Úc Huân đột nhiên quay đầu hỏi anh.

Đối với mạch tư duy không bình thường của cô, Đường Tước có chút không theo kịp, "Để làm gì?"

"Em sinh cho anh!" Hạ Úc Huân lập tức nói tiếp.

Chương 1243: Chồng ơi, hẹn hò không? (113)