Chương 1246: Chồng ơi, hẹn hò không? (116)

Chương 1246: Chồng ơi, hẹn hò không? (116)

"Hả?" Trợ lý không hiểu ý cô, đang định mở lời, lại chạm phải ánh mắt của Boss nhà mình, thế là lập tức câm miệng.

Lời nói của cô khi nãy có ý gì? Ánh mắt tốt? Chẳng lẽ đang khen quần áo mà mình đưa tới sao?

Những bộ đồ kia dù rằng đúng là hắn mua, nhưng từ kích thước đến màu sắc, kiểu dáng đến nhãn hiệu đều là Boss tự mình chọn, hắn chẳng qua chỉ làm chân sai vặt.

Hắn cũng chưa từng thấy ông chủ mình đối với người phụ nữ nào lại dụng tâm đến thế, đến Tiết tiểu thư cũng không được 1 phần trăm đãi ngộ như vậy.

Các nhân viên trong công ty vẫn luôn âm thầm đồn đãi rằng, ông chủ đã không yêu thì thôi một khi yêu vào, năng lực bạn trai luôn đạt level Max!

Chẳng lẽ cô ấy không biết chuyện này?

Nhưng vì sao ông chủ lại không cho hắn nói?

Thật sự là càng ngày càng kì quái...

Mặc dù ông chủ sau khi yêu đương tính tình thay đổi rất lớn, nhưng tâm tư thì không thay đổi chút nào, vẫn không ai có thể nhìn ra anh đang nghĩ cái gì...

...

Ba ngày tiếp theo, Hạ Úc Huân đều ở bên cạnh Đường Tước, một tấc cũng không rời, nhưng đáng tiếc cả 3 ngày nay đều không có chút tiến triển nào.

Đường Tước rõ ràng đã sinh ra kháng thể đối với cô, mặc kệ cô dùng cách gì kí©h thí©ɧ, anh đều không phản ứng. Giống như phần mềm diệt virus đã thăng cấp, đem con virus Hạ Úc Huân ngăn ngoài tường lửa, một bước cũng không thể tiến vào

Thảm hại hơn chính là, Đường Tước người này nhạt nhẽo đến kinh khủng, sinh hoạt của anh mỗi ngày đều là từ nhà đến công ty, từ công ty lại về nhà, mỗi ngày ngoại trừ làm việc, đi ngủ, ăn ba bữa, cũng chỉ có uống trà đọc báo, cuộc sống còn đơn điệu hơn cả người già, làm hại cô đi theo bên cạnh anh ngoài ngủ thì cũng chỉ có ăn, không thì chính là ngồi ngẩn người, buồn chán đến mốc meo .

Thời gian ngày lại thêm một ngày trôi qua, áp lực của cô cũng càng ngày càng lớn, lần này đại chiêu tiểu chiêu cô cũng tung ra hết rồi, nhưng đều vô dụng, thực sự khiến cô càng tuyệt vọng.

Dưới tình huống như vậy, tâm tình của cô cũng tự nhiên kém đi, không còn chuyện không có việc gì lại quay sang đùa giỡn anh nữa, cũng không có trí lực vắt óc nghĩ mưu tìm kế để làm cho anh vui, cũng ngoài ý muốn trở thành hình mẫu lý tưởng của Đường Tước – một người phụ nữ "yên tĩnh"

Đến ngày thứ tư, từ sáng đến tối, cô chỉ nói một câu: Em muốn ăn lẩu.

Ngày thứ năm, buổi sáng mới vừa đến công ty, cô liền ghé vào bàn tiếp tục ngủ bù. Có lẽ gần đây cô phải động não quá nhiều, tế bào não hao tổn quá lớn, luôn cảm thấy ngủ bao nhiêu cũng không đủ

Ngoài cửa sổ ánh nắng dịu nhẹ, Đường Tước vẫn giống như ngày thường, một cánh tay bị cô gối lên ngủ, tay kia không ngừng lật giở văn kiện, thấy trợ lý sau khi báo cáo xong còn đứng lại mà chưa rời đi ngay, không khỏi ngẩng đầu lên, "Còn có việc gì?"

Trợ lý do dự mãi, để tránh đánh thức Hạ Úc Huân đang say giấc nồng, nhỏ giọng nói một câu, "Khục, Đường tổng, Hạ tiểu thư hai ngày này tinh thần dường như không tốt lắm..."

Đường Tước nghe vậy lông mày cau lại, đưa tay đặt lên trán cô, nhiệt độ bình thường.

Anh đương nhiên biết mấy ngày này tâm tình cô không tốt, ban đêm rất nhiều lần thừa dịp cô đang ngủ lén đo nhiệt độ cơ thể cho cô, đều không có vấn đề, khẩu vị cũng rất tốt, không giống như đang bị bệnh.

Trợ lý cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa nói , "Đường tổng, tinh thần không tốt cũng không nhất định là do bị bệnh, mấy hôm nay ngoại trừ không ngồi ở nhà thì cũng là ngồi tại công ty đợi, Hạ tiểu thư trẻ tuổi, tính tình lại hoạt bát, chính là thời điểm thích chơi đùa nhất, có thể là do quá buồn chán nên mới vậy ..."

Thấy đại nhân nhà mình không có ý định ngăn cản hắn nói chuyện, trợ lý An lại to gan hơn đề nghị, "Đại tiểu thư không phải vừa mới mua một chiếc du thuyền sao, một tuần trước đã hẹn ngài cùng ra biển chơi, vừa rồi còn gọi điện hỏi ngài có đi không, nếu không thì..."

Chương 1247: Chồng ơi, hẹn hò không? (117)