Chương 1252: Chồng ơi, hẹn hò không? (122)

Chương 1252: Chồng ơi, hẹn hò không? (122)

Đường Nhu cười ha ha, "Tiểu Hạ, cái tay này của em tuyệt thật đấy!"

Chính Hạ Úc Huân cũng tự thấy kinh ngạc, mặc dù cô không thường xuyên chơi mạt chược, nhưng nhìn bài vẫn hiểu, biết lần này Đường Tước thắng lớn, đoán chứng có thể bù hết được khoản thua khi trước.

Giờ phút này, bên bàn Đường Tước đã có không ít người vây xem, tất cả đều đang thảo luận chuyện Hạ Úc Huân vừa rồi 'thần lai chi bút' bốc được cây bài vạn cửu kia.

Khó trách Đường Tước lại nhìn trúng người phụ nữ này, thì ra là có số vượng phu?

Lại nói, người càng có tiền lại càng tin mấy chuyện này!

Hương thành đã có không ít người chấp nhận lấy một người vợ xấu xí cũng chỉ bởi nghe đại sư nào đó nói người phụ nữ kia có số vượng phu đấy thôi!

Đường Tước coi như may mắn, người phụ nữ này không chỉ vượng phu, mà vẻ ngoài còn xinh đẹp như vậy.

Phương Diệu Hồi cười khẽ, "Nghĩ không ra bác sỹ Hạ lại có vận may mạnh như thế, may mắn vừa rồi cô còn mải ngủ, nếu không hôm nay mấy người chúng tôi thua đến quần cũng không có mà mặc!"

Hạ Úc Huân bị ánh mắt sáng loáng xung quang đánh giá cùng nghị luận khiến cô thực sự có chút bối rối, lúng túng nói, "À, trùng hợp thôi..."

Ha ha, vượng phu?

Cô còn nhớ rất rõ mình đã từng cùng Lãnh Tư Thần thảo luận về vấn đề này, cô rõ ràng cảm thấy mình có mệnh khắc chồng, sao đột nhiên lại thành vượng phu rồi?

Đánh xong bài, Đường Nhu dẫn bọn họ đến phòng ăn lộ thiên trên boong tàu.

"Tiểu Hạ, em thích ăn cá không?" Đường Nhu thân thiết hỏi.

"Rất thích ạ ." Hạ Úc Huân cười gật gật đầu.

"Vậy là tốt rồi, buổi trưa hôm nay chúng ta ăn toàn ngư yến! Ai nha, chị nói này, hai đứa cứ muốn dính lấy nhau như này à, từ lúc gặp chị tới bây giờ cũng chưa thấy hai đứa rời tay nhau ra đâu!" Đường Nhu chế nhạo.

Không nghĩ tới Đường Nhu bất chợt lại nhắc đến chuyện này, Hạ Úc Huân lập tức căng thẳng, nhưng cũng còn tốt Đường Nhu không có bám lấy trêu ghẹo cô, chỉ cảm khái một câu, "Tuổi trẻ thật tốt a!"

Ngược lại Phương Diệu Hồi một bên lại tỏ ra chút ý vị thâm trường.

Diệp Cẩn Ngôn chỉ biết Hạ Úc Huân gần đây tiến triển một cách thần tốc, nhưng nguyên nhân tại sao thì cũng không rõ, trên mặt cũng mang theo vẻ hồ nghi.

Bàn bọn họ cả thảy có mười mấy người, đều là trong vòng danh lưu của Hương thành, bởi vì Đường Tước rất khó tiếp cận, cho nên không ít người lựa chọn xuống tay từ phía Hạ Úc Huân, không người trò chuyện đàm phán với cô.

Hạ Úc Huân làm tổng giám đốc ở Thiên Lâm một khoảng thời gian cũng không tính là ngắn, ít nhiều cũng đã trải qua huấn luyện, ứng phó đám người này cũng coi như trôi chảy.

Một bên Đường Nhu thấy cô cư xử hào phóng tự nhiên, trong lòng âm thầm gật đầu, lọ ra thần sắc hài lòng tán thường.

Dù chỉ là vợ hai, cũng không thể là dạng phụ nữ tầm thường được.

Phục vụ viên mang thức ăn lên rất nhanh, trên bàn mau chóng được bày đầy các loại mỹ thực, các món cá với vô vàn kiểu chế biến, tạo hình lại tinh xảo, nhìn qua vô cùng ngon miệng.

Nhìn thấy đồ ăn , Hạ Úc Huân đang có chút uể oải lười biếng lập tức sáng rỡ hơn vài phần.

Đường Nhu là người khai đũa đầu tiên sau đó mọi người cùng bắt đầu bữa ăn, nhưng đại đã số đều là mời rượu nói chuyện phiếm.

Hạ Úc Huân nhìn mọi người đều đang mải mê trò chuyện, rốt cục không còn ai chú ý tới mình, thế là tranh thủ gắp một miếng cá tuyết hấp.

Đã sớm cân nhắc đến chuyện dùng tay trái sẽ không tiện, cho nên cô đã đổi khóa sang bên tay trái, dù sao cô phát hiện Đường Tước trước hay sau khi mất trí nhớ hai tay phải trái đều có thể dùng linh hoạt.

Đang vui vui vẻ vẻ chuẩn bị thưởng thức mỹ vị, nhưng vừa định đưa khối cá tuyết đến bên môi, cô đột nhiên cảm thấy cơ thể mình có chút không thích hợp, một trận buồn nôn từ trong dạ dày bắt đầu sôi trào vọt tới cổ họng...

Chương 1253: Chồng ơi, hẹn hò không? (123)