Chương 26: Làm em dưới cực quang (hơi H)

Ánh nắng chiếu vào giường xuyên qua khe hở của tấm rèm chưa kéo chặt, người vùi trong chăn cau mày nhăn nhó.

Tống Vân Sơ sau khi tỉnh lại thì choáng váng, gối lên khuỷu tay của Chu Trí Đình, ngơ ngác nhìn tro bụi bay dưới vầng sáng.

Ký ức dần dần quay trở lại, sau đó Chu Trí Đình ôm cô lau chùi, sau đó cô ngủ thϊếp đi trong ngực anh.

Cô cảm giác như ngủ chưa được bao lâu đã bị nụ hôn của anh đánh thức, cô ngơ ngác nghe thấy anh thì thầm vào tai mình: “Cực quang xuất hiện!”

Cực quang? ? ?

Giọng nói của Chu Trí Đình quanh quẩn trong đầu cô, mơ hồ, không chân thực.

Cô dường như nhớ ra bọn họ đã xem một bữa tiệc cực quang lãng mạn vào đầu giờ sáng, Chu Trí Đình ôm cô vào lòng, trong mắt mang theo cưng chiều, nhẹ nhàng nói với cô: "Nhìn xem, cực quang đã xuất hiện!"

Tống Vân Sơ đã xuất thần, có chút mơ hồ, đôi mắt còn buồn ngủ nhìn ra ngoài cửa sổ hồi lâu, trước mắt hiện lên tia sáng xanh lam, có cảm giác không quá chân thực.

Con mắt chớp chớp, hai mắt mở to nhìn, toàn bộ cơ thể nhào về phía cửa sổ và ghé vào trên đó, cô không hề nhận ra một nửa cơ thể của mình đã lộ ra ngoài.

Ánh sáng màu tím dần dần bùng phát trên bầu trời đêm khiến cô choáng váng, hiệu quả thị giác khiến cô chấn động não, những cực quang màu xanh lam và tím đang bay đầy bầu trời như tinh linh! ! !

Tống Vân Sơ kinh ngạc đến nỗi đầu óc trống rỗng, bên tai nghe thấy tiếng hò hét, hoan hô ngoài phòng, sau đó cô chợt tỉnh táo lại, có chút kích động nhào về phía Chu Trí Đình, ngồi lên đùi anh, hai chân kẹp lấy eo anh, hai tay ôm cổ anh, trao cho anh một nụ hôn say đắm.

Đầu lông xù cọ xát vào ngực anh: "Thật sự nhìn thấy rồi, chúng ta đã nhìn thấy cực quang rồi, thật may mắn!" Giọng nói tràn đầy vui sướиɠ!

Chu Trí Đình hiếm khi thấy cô bộc lộ cảm xúc một cách cởi mở như vậy, hiển nhiên cô thực sự rất vui vẻ, như thể anh đã nhìn thấy lại cô bé hoạt bát và dễ thương năm năm trước.

"Ừm, đúng vậy!"

"Chúng ta đã nhìn thấy nó!!!"

Anh dùng lòng bàn tay xoa xoa mái tóc rối bù của cô, ôm chặt cô vào lòng, cười nhẹ, l*иg ngực phập phồng, anh cũng rất kích động.

Quá rung động! ! !

Tống Vân Sơ kích động đi tìm điện thoại, nhưng tìm mãi không thấy, cũng không biết máy ảnh ở đâu.

Chu Trí Đình thấy vậy liền cầm điện thoại của mình đưa cho cô, đồng thời lưu lại dấu vân tay của cô trong đó.

Trên khuôn mặt của Tống Vân Sơ lộ ra vẻ dịu dàng của một cô bé, nụ cười trên mặt không thể ngăn được, đôi mày cong cong. Cô cầm lấy điện thoại, tiếp tục ghé vào cửa sổ, hoàn toàn quên mất mình không mặc quần áo.

Cô vui vẻ chụp ảnh, Chu Trí Đình lại cảm thấy miệng đắng lưỡi khô!

Cặp mông trần hướng về phía anh, trong phòng không có ánh sáng, nhưng Chu Trí Đình lại cẩn thận nhìn vì ngoài cửa sổ có ánh sáng. Cửa huyệt hồng hồng không ngừng co lại trước sự phấn khích của chủ nhân.

Dươиɠ ѵậŧ nửa mềm dưới háng anh hưng phấn dựng đứng lên, mã mắt kích động không ngừng rỉ ra chất lỏng nhớp nháp, anh tiến lại gần cô, ôm cô từ phía sau.

"Làm sao..." Tống Vân Sơ còn chưa kịp nói hết lời thì chợt cảm thấy có một vật cứng đang kích động đập vào giữa mông mình.

Chu Trí Đình liếʍ vành tai cô, hơi thở ấm áp của anh phả vào má cô, toàn thân cô trở nên nóng lên và căng thẳng, tiểu huyệt bên dưới không khống chế chảy ra dâʍ ɖị©ɧ.

"Tại sao lại..." Lúc này, giọng điệu của cô đã thay đổi, trở nên có chút mềm mại quyến rũ.

"Hửm? Cái gì?"

Chu Trí Đình nhéo eo cô, dùng dươиɠ ѵậŧ của mình ma sát khe hở, khiến hoa huyệt của cô chảy ra càng nhiều nước, tay còn lại giữ lấy gáy cô, ép cô quay đầu dùng lưỡi hôn anh, lưỡi họ quấn lấy nhau mà mυ"ŧ, phát ra âm thanh chậc chậc.

“Sao anh có nhiều tinh lực như vậy?” Giống như dùng không hết.

Lúc tắm rửa còn lôi kéo cô vào phòng tắm đυ....

Bây giờ lại tràn đầy năng lượng rồi...

Thậm chí Tống Vân Sơ còn nghi ngờ anh có phải đã uống thuốc hay không! ! !

Cô không giấu diếm suy nghĩ của mình, khi nói ra, cô nghe thấy Chu Trí Đình ở phía sau cười nhẹ.

Ngón tay anh tách môi nhỏ mập mạp nhiều nước của cô, sau đó ngón tay đảo quanh âm đế nhạy cảm của cô, rồi nhẹ nhàng ấn vào, Tống Vân Sơ hét lên vì bị kí©h thí©ɧ.

Anh nhếch môi, cười tà ác nói: "Lát nữa em sẽ biết anh có uống thuốc hay không.”

"Hay là anh đυ. em dưới cực quang cho đến khi đạt cao trào nhé?"

"Anh sẽ đυ. em cho đến khi em phun nước, anh sẽ đυ. chết em!!!"