Chương 13: Dùng tạm đi

Chồn trắng nhỏ nghe được bát quái này kích động mở to hai mắt, lén lút ỷ vào thân thể thật dài của mình, thò cái đầu nhỏ ra, lén lút liếc mắt nhìn Omega nhỏ vừa nhiệt tình lại phóng khoáng kia, thật ra cậu ta cũng có chút không nói đạo lý.

Oa, eo nhỏ, mông to chân dài, đẹp quá~

Alpha kia có phải không được hay không vậy, mặt anh trai nhỏ này rất đẹp đó, bộ dạng đặc biệt thuần khiết.

Chồn trắng nhỏ nhún nhún vai, ăn xong dưa lại lén lút lẻn tới cửa chính, nhảy lên nắm cửa, rón rén mở cửa, lúc đi còn đang suy nghĩ: Nếu như cậu là Alpha, tuyệt đối phải ngủ chết anh trai nhỏ xinh đẹp kia~

Đáng tiếc, hai người cùng là Omega chân trời góc bể lưu lạc, ngủ với nhau thì không được tốt lắm.

Chú chồn trắng rón rén đóng cửa lại, không hề phát hiện chút nào, ăn dưa ăn đến run rẩy nhúm lông trên đầu mình, nhìn hành lang yên tĩnh liếʍ liếʍ chóp mũi, sau đó nhanh chóng chạy về phía lối đi an toàn.

Bạch Bạch nhớ tới ban ngày nhìn thấy một chị gái Omega đang nôn mửa: tuy rằng Omega mềm mại lại đẹp mắt, nhưng thời gian làm quá ngắn, tuy rằng Alpha không hiểu phong tình lại thường xuyên chọc người tức giận, nhưng thời gian làm của Alpha lâu nha~

Dùng tạm đi.

Lúc Bạch Bạch từ cầu thang chạy lên tầng cao nhất đã nghĩ, tuy rằng Tuyết Sơn của cậu đã đóng cửa sổ lại, nhưng cậu mỗi ngày đều muốn lột áo vest của anh, còn muốn anh chịu trách nhiệm với mình.

Nhưng, nhưng, chị gái kia nói không sai.

Dùng tạm đi.

Chú chồn trắng nhỏ cố gắng ló khuôn mặt nhỏ nhắn lông xù của mình từ trong cầu thang lối thoát hiểm vươn ra ngoài, khuôn mặt vốn tròn trịa đều bị chen đến chóp nhọn dẹp lép, nhìn qua giống như con chuột nhỏ vừa tinh quái vừa xảo quyệt, vô cùng xấu xa.

Bạch Bạch cảm thấy cũng không sai, dù sao cậu chính là tới làm chuyện xấu.

Đôi mắt nhỏ đen nhánh nhìn thấy bảo vệ canh giữ cửa phòng, nhất thời khẩn trương rụt cái đầu nhỏ lại từ khe cửa rụt trở về.

A! Những người này rất đáng ghét.

Có người ở cửa, cửa sổ đóng. Chú chồn trắng cuộn mình thành một quả bóng nghiêm túc dùng móng vuốt nhỏ vuốt cằm nghĩ: “Ki ki ki ki” Phải làm thế nào mà thần không biết quỷ không hay, còn dưới điều kiện không rơi clone ngủ được với Tuyết Sơn, ngày hôm sau còn không cần chịu trách nhiệm nữa?

Chú chồn trắng khẩn trương liếʍ liếʍ miệng, lại nhét cái đầu nhỏ vào khe hở, nhìn trộm hai bảo vệ nhìn qua có vẻ rất mạnh kia.

Nhìn nhìn, chú chồn trắng càng ngày càng nóng, đầu óc hỗn loạn, đột nhiên tức giận!

“Ki ki ki ki!” Có phải Tuyết Sơn không muốn cho cậu ngủ nữa không? Cho nên phải canh phòng nghiêm ngặt tử thủ?

Hừ!

Nhỏ mọn! Không cho ngủ thì sao không nói một tiếng?

Ngày hôm qua còn ôm cậu, quấn lấy cậu nói bản thân sẽ chịu trách nhiệm, nói muốn cưới cậu, nhất định phải chịu trách nhiệm với cậu, không thể bởi vì anh là Alpha nên ngủ xong liền chạy, đây là kỳ thị giới tính.

Quả nhiên! Lời nói của Alpha ở trên giường, có nghe hay hơn nữa cũng là gạt người!

Chú chồn trắng tức giận đứng lên giương nanh múa vuốt vẫy móng vuốt nhỏ, “Ki ki ki!” kêu ba tiếng.

Nhưng sau khi phát tiết, lại mất mát cuộn mình thành quả bóng trầm tư ở trong góc.

Hôm nay là ngày cuối cùng Omega trưởng thành bị ép tiến vào kỳ phát tình trong liên tục ba ngày, nếu như hôm nay Tuyết Sơn không cho mình ngủ, cậu, cậu phải làm cái gì bây giờ?

Chẳng lẽ thật sự phải đổi người sao?

Chú chồn trắng nhỏ bất an xoa xoa móng vuốt, cậu, cậu vẫn có chút luyến tiếc, dù sao...

Cậu cũng rất thích Tuyết Sơn.