Chương 17: Dự án

Khách sạn, penthouse.

Agnes mở mắt ra không thấy ai, bên gối chỉ có một đóa hoa sơn trà kiều diễm ướŧ áŧ.

Anh vừa lười biếng vừa nguy hiểm híp đôi mắt sắc bén, hừ lạnh: “Thật biết mượn hoa hiến phật.”

Sao anh lại không biết, chủ đề của khách sạn này chính là hoa sơn trà? Dưới lầu lại trồng đầy hoa sơn trà, quanh năm nở rộ.

Agnes xốc chăn lên, bước vào phòng tắm.

Lần đầu tiên là hoa dại nhỏ ở công viên gần đó, lần thứ hai là hoa sơn trà dưới lầu.

Nếu không phải vội vã đi biên cảnh xử lý vấn đề hỗn loạn của nền văn minh cao cấp Gladys, thì tên nhóc mỗi lần đều sẽ trong lúc lơ đãng sẽ lưu lại một chút vụn bánh mì làm sao có thể trốn thoát được lòng bàn tay của anh?

“Thật muốn.” Sau khi bắt được cậu, nhìn thấy tên nhóc kia vừa tức vừa giận, nhưng lại dùng bộ dạng nước mắt lưng tròng cam đoan không bao giờ trốn nữa.

Agnes đứng dưới nước lạnh tiếc nuối than nhẹ.

Lario liếc nhìn đồng hồ trong khi nhanh chóng lật bản báo cáo, mười hai giờ đã trôi qua kể từ khi anh ấy ra khỏi nhà tối qua.

Trong đầu không khỏi nhớ tới bát mì canh gà kia, Lario nhất thời cảm nhận được cảm giác đói khát cùng mệt mỏi.

Trình độ hoạt động của số lượng tử cũng không được như ý muốn, hạng mục trên tay anh ấy hiện tại đã tiến vào giai đoạn bình cảnh.

Lario mệt mỏi buông vi não xuống, xoa xoa mi tâm: “Lưu lại mấy người ở lại phòng thí nghiệm trực ban, những người khác trở về nghỉ ngơi vài ngày đi.”

Trợ lý đã tập mãi thành thói quen: “Vâng giáo sư, để tôi đi sắp xếp, ngày về chờ ngài thông báo.”

“Ừ.” Lario bưng cà phê lên vừa uống một ngụm, vị đắng chát tinh khiết kia không biết vì sao khiến anh ấy có chút chán ngán.

Tiện tay ném ly cà phê xuống cầm lấy áo khoác: “Tôi về nghỉ ngơi trước.” Nói xong, cũng không cho trợ lý thời gian hỏi lại, xoay người rời khỏi sở thí nghiệm.

Lario ngồi trong xe hơi có chút bực bội, dự án mà anh ấy đang làm là tăng tốc nhảy vọt không gian.

Tốc độ mà một con tàu giữa các vì sao di chuyển từ một hành tinh này đến một hành tinh khác trong vũ trụ không có khả năng dùng tốc độ anh sáng, tất nhiên cần xuyên qua không gian, người bình thường cũng sẽ gọi nó là nhảy vọt không gian.

Nó được tạo ra bởi chính Starship bằng cách sử dụng lượng tử để tạo ra một khối lượng nhỏ tạm thời, tương tự như kỹ thuật bắt chước lỗ đen xuất hiện từ một điểm tọa độ trên một điểm tọa độ vũ trụ khác.

Nhưng khoảng cách giữa hai điểm tọa độ, độ dài ngắn, có quan hệ rất lớn với năng lực khoa học kỹ thuật của bản thân nền văn minh này.

Giờ đây, Lario phải chịu trách nhiệm kéo dài khoảng cách giữa tọa độ và các điểm tọa độ.

Cái này nhìn như chỉ là đơn giản rút ngắn thời gian hành trình, thực ra là tăng cường cường độ thủ hộ lãnh thổ đế quốc, dù sao trong khoảng thời gian ngắn bọn họ không có cách nào rút ngắn số lần tàu con thoi thực hiện nhảy vọt không gian.

Coi như thời gian tàu con thoi của nền văn minh này làm lạnh sau mỗi lần nhảy vọt là 2s: thời gian trong vũ trụ: 1,2 giờ, cưỡng ép nhảy vọt sẽ làm hỏng thiết bị động lực cùng thân tàu tàu con thoi, cơ bản chỉ cần cưỡng chế nhảy hai lần là tàu con thoi sẽ báo hỏng.