Chương 23

Nhưng giây tiếp theo, Vưu Bạch Ngọc, an ủi chính mình, đừng nghĩ lung tung như vậy, cậu chỉ là một tiểu yêu quái mà thôi.

Mặc dù tiểu yêu quái có thể có con cùng con người, nhưng việc sinh con một cách tự nhiên như vậy không phải là điều dễ dàng.

Nếu không nỗ lực tu luyện trong 180 năm, nhất định không thể có con.

Huống chi, theo bối cảnh của thế giới này, tinh lực của hai bên càng cao thì việc sinh con càng khó.

Ở thế giới này bất kể tinh lực ban đầu là bao nhiêu thì cậu đã ở mức S, ngay cả bây giờ, cậu ít nhất cũng khoảng 3S.

Tuyết Sơn của cậu ít cũng có 2S+ linh lực, họ cũng chỉ làm việc đó ba lần, ba lần thôi.

Trong lòng chồn sóc Vưu Bạch Ngọc khinh thường liếʍ liếʍ chân, hừ một tiếng, mỗi lần xong Tuyết Sơn đều ngủ trước, ngủ rất sâu, thậm chí còn không biết cậu rời đi khi nào.

Nghĩ tới đây, Vưu Bạch Ngọc có điểm kiêu ngạo hất cằm lên.

Alpha này không ổn rồi~ chậc chậc chậc [Chồn sóc nhỏ chỉ chỉ trỏ trỏ.]

Chờ sau này Tuyết Sơn trở về, bọn họ gặp lại, cậu nhất định phải cười nhạo Tuyết Sơn ~

Hì hì~ Chồn sóc nhỏ trong lòng dương dương tự đắc lắc lắc cái đuôi.

Lario nhận thấy đứa cháu nhỏ có chút mất tập trung, anh ấy lập tức cảm thấy có gì đó không đúng!

Anh ấy lập tức nhéo mặt cậu hỏi: "Nói, cháu có bạn trai rồi phải không?"

"Không có!!" Vưu Bạch Ngọc chém đinh chặt sắt, nhanh chóng phủ nhận!

Cậu không có bạn trai, cậu chỉ là ngủ cùng Tuyết Sơn thôi!

Cậu chỉ rong chơi cùng Tuyết Sơn một chút, cũng không có ý định chịu trách nhiệm với anh.

Chơi bời qua đường sao có thể được coi là bạn trai chứ? Đúng, đúng, đúng ~

Chồn sóc nhỏ xấu tính tự tin nghĩ, trong lòng không có một chút ngại ngùng nào.

Lario nghi hoặc hơi nheo đôi mắt xanh như băng nhìn kỹ cậu: "Thật sao?"

"Dạ, dạ, dạ!!" Vưu Bạch Ngọc gật đầu liên tục, không hề cảm thấy tội lỗi, ngược lại còn thấy hợp tình hợp lý.

Đúng vậy, đúng vậy, cậu không có bạn trai, cậu chỉ muốn làm một tên cặn bã tự do tự tại, vô trách nhiệm, lăn giường xong sẽ rời đi.

Lario nhìn chàng trai nhỏ bé tự tin, thản nhiên, có chút không chắc chắn: "Cháu cũng không có bạn gái à?"

"Không có mà~" Vưu Bạch Ngọc lắc đầu nhanh hơn .

Có cả Alpha nam và nữ, nhưng Omega thích Alpha nữ hơn vì tính cách của họ ôn nhu hơn, bao dung hơn và ân cần hơn.

Vưu Bạch Ngọc thấy chú Lario mở miệng định hỏi thêm gì nữa, cậu e sợ làm lộ ra dấu vết, vội vàng nắm lấy cánh tay của anh ấy, la lớn: "Chú, chú làm mất con chuột nhỏ của cháu rồi”. Ách, chú cậu bị cậu đánh lạc hướng mất rồi!!

“Chú làm chồn sóc nhỏ của cháu tức giận chạy mất rồi!” Vưu Bạch Ngọc tỏ vẻ càng tức giận hơn!

Cậu, cậu là một con chồn sóc đó! Đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất, luôn giữ vững trong top năm mầm non đáng yêu nhất trong số tất cả các loài động vật!

Làm sao mà con chuột nhỏ mập mạp, trông ngon lành đó có thể so sánh được?

Lario nửa cười nửa miệng nhìn cậu nói sai, loáng thoáng có chút khó chịu, thậm chí sắp tức giận với cậu: "Ừ ừ, chú sai rồi ~ Đợi Bạch Bạch bé nhỏ trút giận xong trở về, chú sẽ xin lỗi nó nha."

Sắc mặt Vưu Bạch Ngọc vi diệu đổi tới đổi lui, cuối cùng cậu thất vọng hừ một tiếng, quay đầu không để ý tới chú mình.

Thật là, thật là quá tức giận!