Chương 6: Đến nơi

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit + Beta: Zombie cưỡi LợnBạch Liên Hoa Nghịch Tập - Chương 6: Đến nơi“Hắn nhớ giò heo lượm được cực phẩm ở lầu ba”

Khi máy bay đáp xuống tỉnh YN, Liên Hoa nháy mắt cảm thấy mình rốt cục xem như sống lại, lười biếng duỗi thắt lưng, thật muốn đốt pháo chúc mừng, rời xa cuộc sống sinh hoạt có giò heo thật tốt đẹp!

Xuống máy bay, do dự một phen, đem di động cũ ném vào thùng rác.

= ̄ω ̄=

Trong khi hắn quăng di động thì nhiều người lại muốn có! -_-||

Liên Hoa chỉ cảm thấy không khí ở địa phương mới đến này so với S thị thật thanh khiết! Trời trong xanh! Cây cối cũng xanh xanh!

“Đừng có đứng đây chặn đường người ta!”

Liên Hoa: “…”

“Thôi thôi, tên kia hình như có bệnh đó, phải không?”

“Về sau nhớ rõ nhìn thấy người như thế thì nhất định phải cách xa ra!”

“Đã biết, nếu không sẽ bị lừa bán mất!”

“Không sai, chúng ta đi mau đi!”

“Ừ ừ!”

Liên Hoa: “…”

Một loạt quạ đen cạc cạc bay qua…

Thế giới này không có tình yêu gì cả, Liên Hoa khóc chạy đi rồi… Bên trong thì não bổ, kỳ thật, Liên Hoa chỉ yên lặng run rẩy khóe miệng mà thôi.



Kêu taxi, báo vị trí biệt thự. Hắn quyết định đi biệt thự nhìn một cái trước. Tài xế đem ánh mắt quái dị quét qua, Liên Hoa không hiểu ra sao, hắn có gì không bình thường sao?

Tài xế làm cái mặt muốn nói lại thôi khiến cho Liên Hoa càng kỳ quái. Bất quá, tài xé lại mang đầy mặt chính trực khởi động xe, biểu hiện như mình là một tài xế chuyên nghiệp.

Liên Hoa: “…”

Vì sao một người như hắn bắt taxi lại gây nên nhiều sự chú ý vậy chứ!?

Bất quá hắn rất nhanh liền biết nguyên nhân. Chỉ thấy khi taxi ra khỏi nội thành đến vùng ngoại ô, chạy về phía phương xa! -_-|| ở đây có rất nhiều thị trấn thôn trang nhỏ sâu trong núi và rừng già! Liên Hoa bị khúc cua trên núi ép ép cho khó thở, nhịn không được nói với tài xế.

“Này, anh trai, anh biết phụ cận này có chổ nào bán mao liêu* không?”

*Mao liêu:Bạch Liên Hoa Nghịch Tập - Chương 6: Đến nơi

“Ồ? Em trai nhỏ đây cũng tới tham gia đại hội đổ thạch sao?”

“Không sai!” Liên Hoa trực tiếp xem nhẹ cụm từ ‘em trai nhỏ’!

“Vậy là em trai đến kịp lúc rồi đó, chờ hơn một tháng nữa trấn Thanh Dương sẽ có một đại hội đổ thạch, ba năm mới tổ chức một lần, lúc đó rất nhiều thương nhân mang mao liêu tốt đến, hàng hóa mới từ bên Myanmar cũng đến đây!”

Liên Hoa tâm nói khi đó mạt thế đã bùng nổ rồi còn ai thèm quan tâm mấy cục đá đó! Khó trách trong truyện giò heo đánh gϊếŧ đến bên này thì nhặt được rất nhiều mao liêu, rất nhiều Phỉ Thúy và Ngọc Thạch. Liên Hoa trong lòng thấp thỏm, đậu má này không phải là cho giò heo nhặt tiện nghi sao? Tuyệt không thể bỏ qua! Tiện nghi nơi đó của cha nuôi ngay cả hắn còn không biết rốt cuộc tốt đến thế nào!

“Hiện tại trấn Thanh Dương đã có một số hàng mao liêu tốt, em trai nếu sốt ruột cũng có thể đi xem trước.”

“Được, sẽ đi.”

Liên Hoa nhu thuận đáp một tiếng, nhìn qua rất đơn thuần đáng yêu.

Quả nhiên, tài xế nói càng nhiều, blah blah đủ thứ về mao liêu và Phỉ Thúy, từ phong cảnh nói đến mỹ thực, từ đám loi nhoi nơi này nói đến cục cảnh sát nơi kia, Liên Hoa nghe mà váng đầu hoa mắt, bất quá vẫn cố gắng nhớ kỹ, này đều là tin tức hữu dụng!

Chỉ cần Liên Hoa thỉnh thoảng nói một tiếng “Ừ, ờ, phải không, thật tuyệt, thật sự sao…” Tài xế liền thao thao bất tuyệt giống như cắt tiết gà, liên miên không ngừng, hận không thể đem hết đồ vật trong bụng nhổ ra cho hắn xem.

Liên Hoa đổ mồ hôi lạnh trong lòng, người này bề ngoài cũng dễ nhìn! Bất quá, tiên sinh này, má người ta nói chuyện so với ngài còn không nhiều bằng ngài đi.

Nghe tài xế tiên sinh lải nhải, nhìn những ngọn đồi trôi qua bên ngoài xe, tâm tình thập phần bình tĩnh. Ngay lúc Liên Hoa sắp ngủ gục, tài xế tiên sinh lại thông báo đến nơi rồi.

Liên Hoa lưng đeo balô đứng trước cái gọi là “Biệt thự”, khóe mắt co giật kịch liệt. Mẹ nó đây là biệt thự sao? Này nói là nhà ma thì còn đáng tin đó! Khó trách tài xế tiên sinh lại dùng loại ánh mắt kia nhìn hắn!

Tường vây cao ít nhất 3m, phía trên còn có lưới sắt, nhìn qua hàng rào ngoài cửa có thể thấy căn nhà ba tầng bên trong. Bất quá, gạch men đều đã cũ, lớp sơn đều loang lổ như thể tám trăm năm không có người tu chỉnh.

Trên tường bò đầy dây thường xuân và rêu xanh, tràn ngập hương vị thiên nhiên, nếu nhà này giống một ngôi nhà cổ thì không nói, còn có thể xem lịch sử như đang lắng đọng lại, nhưng đây rõ ràng kiến trúc hiện đại, lại trông chẳng ra cái gì.

Sân trước bị cỏ dại cao đến nửa người che lấp, quả thật là đủ hoang tàn, cực kỳ

u tĩnh! Còn có mấy cái cây cao cao Liên Hoa không biết tên.

Một trận gió thổi qua, cuốn đi một mảng lá rụng, Tiện nghi mà cha nuôi để lại thật sự là nơi này sao?! Nhìn vị trí biệt thự kìa, trước không có thôn, sau không có cửa hàng, chung quanh lại không có nhà cửa, ông ta là dùng nơi này để ẩn cư sao?

Nhìn ngọn núi phía sau biệt thự, bên trái là núi, bên phải vẫn là núi! Trừ bỏ phía trước là một cái cua của đường cái thông ra bên ngoài, Liên Hoa thật hoài nghi có phải mình đi nhầm rồi không? Đây là tình tiết Thiến Nữ U Hồn sao?

Tiện nghi cha nuôi cấp cho sao lại nằm trong sơn cốc hẻo lánh như vậy chứ? Còn phải sửa chữa! Tiền vào núi đều tự hắn xuất tiền túi ra -_-|| cha nuôi thật là một gã đại trượng phu! Liên Hoa quỳ lạy.

Cuối cùng, hắn vẫn kiên trì lấy chìa khóa ra mở cửa hàng rào, do dự một phen, đẩy hết cỏ ra mà đi. Tài xế tiên sinh đã sớm chạy mất dép giống như có nữ quỷ đuổi theo phía sau.

Đi vào biệt thự trước mặt, lại do dự một phen mới chậm rãi tra chìa khóa vào ổ, quay vài vòng rồi đẩy cửa ra.

Trước mắt Liên Hoa liền sáng ngời, bên ngoài biệt thự rất khó coi nhưng bên trong quả thật không tồi. Ôi chao! Nội thất hiện đại hoá, cửa sổ cũng rất lớn, ánh sáng rất tốt, nhưng mà hơn mười năm không có người ở, tro bụi phủ dày, mùi cũng không dễ ngửi.

Dạo qua một vòng bên trong, thử mở đèn một chút, vậy mà lại sáng, Liên Hoa rất kinh hỉ! Nhưng khi vặn vòi nước lại không có nước, bất quá Liên Hoa phát hiện máy bơm nước ở sân sau, có thể bơm nước ngầm, bi kịch là máy móc có vẻ hư rồi!

Lầu một có hai gian phòng khách, một cái là đại sảnh. Liên Hoa lại lên lầu hai, lầu ba. Ồ, lầu hai có một gian phòng ngủ cho chủ và hai gian cho khách, Liên Hoa kéo hết rèm cửa ra, thông gió cho căn phòng.

Lầu ba càng khiến hắn kinh hỉ, chính là một thư phòng siêu rộng, dựng đầy các loại tủ kính, bên trong là đủ loại Ngọc Thạch trang trí, từng cái từng cái đều cực kỳ tinh xảo đẹp mắt! Liên Hoa cũng không chê bẩn, nằm sấp ngay tại trên bàn chảy nước miếng, này đều là bảo hiểm nhân thọ của hắn! Hẳn là được cha nuôi cất chứa đi! Liên Hoa cẩn thận đếm đếm, ít nhất có mấy trăm cái! Đây mới là thổ hào nè! Liên Hoa kích động rơi lệ đầy mặt!

Nhưng hắn lại cảm thấy không đúng, hắn nhớ rõ trong truyện không phải viết giò heo sẽ ở trong này chiếm được mấy khối Phỉ Thúy cực phẩm sao? Dựa vào cái này mới vừa có thể đột phá cấp năm. Ngay cả khi hắn không biết gì cũng nhìn ra được Ngọc Thạch nơi này không đạt tới mức cực phẩm!

Liên Hoa bắt đầu liều mạng nhớ lại nội dung trước kia đọc qua, đột nhiên, lóe lên một suy nghĩ ——mật thất!

Liên Hoa lại bắt đầu tìm cơ quan, hắn nhớ giò heo lượm được cực phẩm ở lầu ba, vậy cơ quan kia hẳn cũng ở lầu ba đi? Trái tìm tìm, phải kiếm kiếm, rốt cục, ở trong WC lầu ba tìm được một cái chìa khóa và một nơi để tra vào!. -_-|| Nếu như hắn không phải biết trước giò heo sẽ tìm được thứ tốt ở lầu ba, tuyệt đối không nghĩ ra được cửa ra vào mật thất cũng nằm ở lầu ba! Còn là trong WC! Thực không biết giò heo sao lại đi vào WC mới phát hiện ra!

Quả nhiên, một mặt tường được kéo ra, để lộ một cái cầu thang, Liên Hoa cẩn thận đi xuống, liền cảm thấy như bị chói mù mắt, liếc mắt một cái nhìn thấy ba thứ, còn là nguyên phỉ chưa được gia công. Một cái màu đỏ như lửa, một cái xanh ngắt ướŧ áŧ, cái còn lại đen tuyền như đêm tối! Liên Hoa chỉ cảm thấy tinh thần đều bị ba khối Phỉ Thúy hấp dẫn.

Vật báu vô giá! Liên Hoa cho chúng nó một cái định nghĩa như vậy! Không biết Bạch gia nếu biết biệt thự cha nuôi ẩn dấu nhiều thứ tốt thế này, có thể sẽ hối tiếc tới xanh ruột hay không?

Liên Hoa lại bất bình, giò heo rốt cuộc có vận khí thế nào mới tới cái nơi khỉ ho cò gáy này tìm được biệt thự, lại mò ra bảo bối được cất giấu? Hay là do hào quang của nhân vật chính đây? Hừ hừ ╭(╯^╰)╮ đời này hắn nhất định phải bắt giò heo dùng cho hết hào quang mới được!

Liên Hoa thuận tay cầm lấy một khối, ừm, thật nặng! Chỉ thấy khối hồng phỉ này sáng bóng lộng lẫy, bên trong như ẩn chứa lưu quang, để sát vào nhìn kỹ, thì ra bên trong ngọc là chất lỏng! Liên Hoa trong đầu nháy mắt hiện lên hai chữ ngọc tủy!

Khó trách giò heo sao có thể đột phá cấp năm, tu vi về sau còn tăng nhanh dữ dội, chính là vì tìm được thứ trân quý như thế này, lại cầm lấy hai khối còn lại, quả nhiên, đều có ngọc tủy! Liên Hoa chống hai tay lên hông cười lớn một trận: “Muahahaha, toàn bộ đều là của ta! Của ta!” Bộ dáng so với tiểu nhân đắc chí cũng không khác bao nhiêu!

Bỏ Phỉ Thúy xuống lại nhìn nhìn nơi này. Gọi là mật thất thật không sai, lỗ thông gió và ánh sáng đều rất bí ẩn, hắn ở bên trên không thể phát hiện ra! Trên đất còn có một Phỉ Thúy mới mài được một nửa và một vài mao liêu, xem ra đây là phòng công tác.

Trở lại lầu ba, khóa kỹ cửa, chìa khóa thả lại trong balô, nghĩ nghĩ, lại cảm thấy không an toàn, dứt khoát tìm một cọng dây cột trên cổ! Hắn hiện tại không có tâm tình lại xem xét biệt thự, vẫn là ổn định cảm xúc lại trước! Ừ, quyết định, lầu ba là nơi cấm vào!

Liên Hoa rời khỏi lầu ba, lại khóa kỹ cửa lên lầu ba.

Nhìn nhìn di động, cám ơn trời đất nơi này còn có tín hiệu! Lập tức gọi điện thoại cho người ở công ty đại lý, tường tận đưa ra yêu cầu của mình.

Đợi vài giờ, một đoàn xe chậm rãi đến nơi này. Vài người phụ nữ lực lưỡng được võ trang toàn bộ hùng hổ vọt vào biệt thự, trong tay cầm cái chổi và khăn lau, quét dọn đến tro bụi đầy trời, Liên Hoa lặng lẽ lui ra.

Hắn ra sân trước, chỉ huy vài người đàn ông nhổ cỏ, nhất định phải nhổ tận gốc! Sau mạt thế thực vật biến dị nhiều lắm! Liên Hoa quyết định đem nguy hiểm chỉ còn trong trứng bóp chết hết! Mấy cây cao cao không biết tên Liên Hoa cũng chỉ có thể nhịn đau chặt rụng, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất! Vạn nhất biến dị thành một gia hỏa khó chơi thì hắn làm sao sống đây?

Bên trong biệt thự được thanh lý sạch sẽ, Liên Hoa lại dẫn người dọn hết thực vật xung quanh một lần, trong lúc nhất thời chim bay trùng chạy, thú di tản, như thể sắp có lũ lụt!

Vệ sinh rất tốt, thợ điện cũng đã đến. Kiểm tra mạch điện ở biệt thự một lần, nên đổi thì đổi, nên sửa thì sửa, đặc biệt lắp thêm cái máy phát điện bằng năng lượng mặt trời trên nóc nhà! Điểm ấy Liên Hoa thật sự là vạn phần vừa lòng!

Vật tư Liên Hoa kể trên danh sách cũng được đưa tới. Vài cái tủ lạnh siêu bự, bên trong đầy thịt tươi và thực phẩm đông lạnh. Liên Hoa để bọn họ đem đến lầu hai. Đồ sinh hoạt cũng mua, Liên Hoa mua rất nhiều chăn bông thật dày và giường tủ, nghe nói về sau thời tiết sẽ có biến hóa rất lớn! Chọn quần áo dày và bền là được, không chọn kiểu dáng!

Còn có rất nhiều gạo, bột mì, đồ gia vị, nước đóng chai, những thực phẩm để lâu được như bánh bích quy, đồ hộp, kẹo, chocolate đều để ở lầu một!

Liên Hoa rất vừa lòng, lúc tính tiền tiêu rớt một ngàn vạn cũng chỉ đau lòng trong chốc lát! Nhưng vì bảo hiểm, hắn còn mua rất nhiều nhiên liệu thể rắn và bật lửa! Không có Hỏa hệ dị năng thì thực phẩm chưa chín làm sao ăn được!

Tiễn bước đoàn xe, Liên Hoa đã hoàn toàn an tâm, rốt cục có thể ngủ rồi!