Thế Giới 3- Chương 5:

Thế Giới 3- Chương 5:Xuyên Vào Tiểu Thuyết Bá Vương Ôm Mỹ Nhân.

____________________Vài ngày sau____________________

Trong phủ tướng quân, mọi người đều biết đêm tân hôn, tướng quân sau khi vào tân phòng không bao lâu liền ra ngoài với sắc mặt không tốt, còn cùng Từ Tự cả đêm ở trong thư phòng. Gia nhân trong phủ lúc này đối với Dao Tri vừa tân hôn liền bị thất sủng lại có nhièu thái độ khác nhau.

Cậu đi dạo nghe thấy lời bàn tán bên người cũng chỉ hờ hững không để ý đến. Vốn cũng chỉ muốn an ổn sống ở đây, qua nữa năm sau khi lấy được hưu thư thì rời đi nên cũng không muốn quản việc Lục Hiên tam thê, tứ thϊếp. Đang định ra khỏi hoa viên, Dao Tri lại chợt phất hiện nửa mảnh ngọc bội quen thuộc phía trước. Dao Tri tháo nửa mảnh còn lại đang đeo trên cổ xuống, ráp chúng lại với nhau thì một lục y nam tử vội ngăn lại động tác của cậu. Vươn tay định lấy ngọc bội trên tay Dao Tri lại bị cậu nhanh tay đeo trở lại vào cổ. Từ Tự dời mắt từ nửa miếng ngọc bội lên nhìn Dao Tri . Nhìn thấy cậu Từ Tự giật mình, rụt tay lại, trên mặt là vẻ bối rối cùng hoảng sợ. Nhấc chân muốn chạy nhưng bị câu hỏi của Dao Tri làm khựng lại.

-“ Cậu là ai? Sao lại xuất hiện ở đây?”[ Dao Tri].

Từ Tự mở to mắt không thể tin nhìn Dao Tri. ‘Cậu ta hỏi vậy là sao? Lẽ nào…’ Trong mắt xẹt qua tia mừng rỡ, chưa kịp có động tác tiếp theo thì tiếng nói ôn nhuận nhưng xa cách phía sau vang lên làm Từ Tự khựng lại.

-“ Từ Tự , ta có thể tự tìm được không cần ngươi giúp đỡ.”[ Lục Hiên]

Bóng dáng bạch y nam tử càng ngày càng gần. Nam tử mặc bạch y, khuôn mặt tuấn mĩ, tóc đen vấn gọn, khí chất tiêu sái, hiên ngang nhưng cũng thanh nhã xuất trần.

-‘Lần trước không nhìn kĩ, bây giờ mới thấy Lục Hiên này cũng là một mĩ nam tử.’[ Dao Tri]

Trong khi cậu đang cảm thán, Lục Hiên cũng chăm chú nhìn cậu. Trước kia, hắn chưa bao giờ để ý đến dung mạo của cậu , đến lúc cậu chìm trong mộng ảo hoa tư mà chết đi cũng không thể xem được diện mạo của cậu đẹp ra sao. Khi quyết định ở mãi trong mộng thì thân thể của cậu cũng được A Tiêu theo yêu cầu của cậu mà hỏa tán, nên cho đến lúc cuối hắn cũng không thể nhìn thấy mặt cậu. Trong mắt Lục Hiên xẹt qua tia cảm xúc phức tạp, áy náy, có hối hận, có kiên định, còn có… ôn nhu…

Trước kia không nhớ rõ nên bây giờ Lục Hiên nhìn càng chăm nam tử xinh đẹp trước mắt. Dao Tri một thân bạch y tóc vấn lên cao bằng một cây trâm bạc, tay đeo vòng ngọc, khí chất thản nhiên cũng kiên cường, khuôn mặt đẹp tựa tiên nhân. Lục Hiên càng nhìn càng kinh diễm, giật mình, lại không tự chủ được mà mê luyến, thất thần. Lúc trước, hắn chưa bao giờ nghĩ Dao Tri xinh đẹp như thế, hắn chỉ cảm thấy cậu là người điêu ngoa, ác độc luôn phá hoại tình cảm của hắn cùng Từ Tự . Lúc đó, cậu nhìn hắn luôn có một tia tình ý ẩn sâu trong đáy mắt, chỉ là hắn không quan tâm và cũng không hiểu hay chính xác hơn là không muốn hiểu, còn bây giờ trong con ngươi hắc diệu một mảnh trong suốt nhìn hắn như người xa lạ, không có một tia tình cảm dư thừa nào.

Lục Hiên cuối đầu che đi cảm xúc mất mác trong mắt lại nhìn thấy ngọc bội được đeo trên đai của Dao Tri . Hắn không muốn cậu thu hồi nửa phần ngọc bội đó. Lúc trước chẳng phải đã nói đó là ngọc bội định tình của bọn họ sao.

-“ A Tri đó là ngọc bội của ta, trả lại cho ta được không?”[ Lục Hiên]