Chương 5

Editor: boobannana 🍌

------

Nộn huyệt vừa mới được ngón tay moi lộng qua nhưng khi anh bóp eo cô, động thân cắm vào thì đường đi nhỏ hẹp vẫn bị con quái vật khổng lồ kia căng đến mức trướng đau.

Đồng Vận nhăn mày.

Mặc kệ những cái đau đớn nhỏ nhặt đó, trong lòng cô vẫn được lấp đầy bởi sự kí©h thí©ɧ do kɧoáı ©ảʍ của việc nɠɵạı ŧìиɧ mang đến.

Chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, Đồng Vận cảm giác như đang ngồi trong một chiếc xe bay đến tận trời xanh.

Cô vịn vào cơ bắp vai lưng của anh, thở hổn hển nói: "Nhẹ một chút ~ anh quá lớn, người ta ăn không tiêu ~"

"Tôi chỉ mới cắm được cái qυყ đầυ... cô đã ăn không tiêu?" Hô hấp của anh có phần thô nặng, hiển nhiên cũng không quá dễ chịu, "Cô thả lỏng một chút, kẹp thật chặt, tôi vào không được."

"Có khả năng phía dưới của em thật sự đã kết mạng nhện."

Anh bị câu nói này làm cho buồn cười, cúi đầu hôn cô, đôi tay ở trên người cô du tẩu, nhẹ nhàng âu yếm.

Đồng Vận sa vào sự ôn nhu của anh.

Cảm giác đau đớn dần lướt qua, cô nâng chân quấn lấy vòng eo tinh tráng hữu lực của người đàn ông, "Muốn ~"

"Muốn cái gì?"

Đồng Vận là một người rất hiểu chuyện, cô lập tức nói: "Muốn côn ŧᏂịŧ lớn dùng sức thao em ~"

Cô vừa dứt lời, anh liền thúc một cái, dươиɠ ѵậŧ thô dài xỏ xuyên thật sâu vào hoa huyệt nhỏ hẹp, qυყ đầυ đỉnh thẳng vào miệng tử ©υиɠ.

Đồng Vận bị anh đỉnh đến giật mình một cái, linh hồn nhỏ bé thiếu chút nữa bay mất.

Nhục huyệt co rút hai cái, đạt tới một lần cao trào.

Cô biết anh vừa thô vừa dài, nhưng mà mới cắm một cái đã đến miệng tử ©υиɠ gì đó... Không khỏi cảm thấy có chút khoa trương.

"Cái kia... Kim chủ baba, em cảm thấy anh vẫn là nên từ từ, nhẹ..."

"Xuy --" Anh không đợi cô nói xong liền ngắt lời, bắt đầu dùng sức mà cắm rút

"A! ~ không... anh, chậm một chút! ~"

Chỉ mới thọc vào rút ra vài ba lần, Đồng Vận đã bị anh thao ngốc.

Kim chủ baba này thật sự quá mãnh, cứ như là trúng phải xuân dược.

Không không không! Quả thực đây chính là một cây hàng đại bác cường lực! Không phải loại đơn giản thô lỗ đấu đá lung tung mà là có trình độ kỹ xảo.

Mỗi một lần cắm vào, từ góc độ, tốc độ, lực đạo đều vừa vặn tốt, có thể dễ dàng thao cô đến hỏng.

Kim chủ baba này cũng thật mẹ nó quá xịn?!

Từ lúc đỉnh vào tới nay chỉ mất mấy phút ngắn ngủn đã thao cô phun nước!

Đồng Vận bị anh làm đến mức ngay cả lời nói cũng nói không xong, chỉ biết lo hô hấp một cách gấp gáp.

Thủy triều từng đợt từng đợt đánh tới khiến cho tiểu huyệt của cô như vòi nước bị hư, liên tục tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠.

"Vặn eo lợi hại như vậy..." Anh chế nhạo nói, "Muốn cao trào?"

"Muốn ~"

"Thoải mái không?"

"A ~ thoải mái... a ư ~ kim chủ... Ba ba nhẹ một chút... Em cảm giác như, em..."

Lúc này Đồng Vận cũng xem như là hiểu được cái gì gọi là "Không khép miệng được". Đừng nói phía dưới bị anh cắm, tiểu huyệt khép không được. Ngay cả miệng trên của cô há ra cũng không khép lại được.

Khóe miệng ướt dầm dề.

Cô cư nhiên lại chảy nước miếng.

Thật mất mặt.

Kim chủ ba ba đột nhiên lên tiếng: "Nói cho cô biết một chuyện."

"Hử? ~"

"Lúc này tôi mới bắt đầu có cảm giác."

Đồng Vận còn chưa kịp suy nghĩ xem là cảm giác gì cẩn thì đã bị anh thao đến thét chói tai: "A! ~ không... Ô ~ đừng như vậy... Quá, quá sâu..."

Kim chủ baba giống như sắc lang cơ khát nhiều năm mới tóm được một con mồi màu mỡ là cô, đem đi ăn tươi nuốt sống, chà đạp đến không ra hình người.

Dươиɠ ѵậŧ ở trong cơ thể cô rong ruổi bừa bãi. Tiếng nước "Òm ọp" cùng tiếng vật lộn "Bạch bạch bạch" vang vọng khắp phòng ngủ.

Anh ở trên người cô thở dốc, đầy nhịp điệu, vô cùng gợi cảm, câu người.

Đồng Vận bị anh đâm đến choáng váng, hoa mắt. Rất nhiều lần đầu đυ.ng phải đầu giường. May mà ở đó lót một cái gối, cô đυ.ng vào cũng không đau, nếu không.... Trận chiến mãnh liệt này qua đi, cô hoài nghi mình sẽ bị chấn động não.

Thật vất vả lắm kim chủ baba mới bắn ra được.

Toàn thân Đồng Vận đều bị kɧoáı ©ảʍ cọ rửa, đang trong lúc mê mang thì nghe tiếng anh hỏi: "Bạn trai cũ của cô đối xử rất tốt với cô sao?"

Đồng Vận thật thành gật đầu.

"Kia... Tại sao hai người lại chia tay?"

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~