Chương 2: Nam thê hào môn

"Khi nào?"

"Ngày mai, gần tối ngày mai, sáu rưỡi tối mai được chứ? Chắc cậu cũng mệt rồi, cứ đi nghỉ ngơi thật tốt trước đi đã."

"Được." Sầm Nghiêu đáp lời.

Cho dù đối phương không mời anh, thì có lẽ anh cũng sẽ chủ động đến nhà họ Đường.

Trình Thúc Văn năm nay đã hai mươi bảy tuổi, cách tuổi ba mươi không còn xa, lúc bình thường ở trước mặt mọi người đều là dáng vẻ điềm tĩnh, nhưng lúc này, hắn cầm điện thoại, trên khuôn mặt hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên mừng rỡ mà mắt thường vẫn nhìn thấy được.

Vương Vị Sơ ngơ ngác nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn.

Cậu rất ít khi nhìn thấy niềm vui sướиɠ xuất phát từ nội tâm của Trình Thúc Văn như vậy.

Trình Thúc Văn nghiêng người, nụ cười trên mặt phút chốc đã biến mất, anh nhíu mày nói: "Sao cậu vào mà không gõ cửa?"

Cậu vừa nói vừa chìa chiếc đĩa nhỏ trong tay về phía trước: "Mẹ bảo em đưa cái này cho anh."

Trình Thúc Văn thản nhiên nói: "Tôi thì có chuyện gì được chứ."

Hắn tiện tay chỉ vào bàn trà: "Đặt ở đó đi."

Vương Vị Sơ gật đầu, cậu bước tới và đặt lên bàn.

Cậu muốn nói thêm điều gì đó, nhưng nghĩ tới việc Trình Thúc Văn chưa bao giờ cho phép cậu hỏi về những việc này, nên cậu đành ngậm miệng lại.

Cậu không có tư cách thăm dò chuyện đời tư của Trình Thúc Văn.

Vương Vị Sơ xoay người chuẩn bị ra ngoài.

"Đợi đã." Đây là lần đầu tiên Trình Thúc Văn gọi cậu lại.

Vương Vị Sơ dừng bước.

Trình Thúc Văn đi tới bên cạnh cậu, hắn nhìn cậu từ trên xuống dưới, sau đó không hài lòng nói: "Cậu tới nhà họ Trình cũng hơn một năm rồi, sao lại... Thôi quên đi."

Hắn bước nhanh tới bàn đọc sách, kéo hộc tủ và lấy ra một chiếc thẻ đưa cho Vương Vị Sơ: "Cậu đi mua thêm hai bộ quần áo đi... Chẳng phải cậu có một người bạn tên Kim Diệu đúng không? Bảo hắn đi cùng với cậu."

Vương Vị Sơ giật mình vuốt tấm thẻ đang cầm.

Trình Thúc Văn rất ít khi quản những chuyện này của cậu.

Trình Thúc Văn và cậu không giống nhau.

Từ nhỏ cậu đã sống ở một thôn nhỏ xa xôi trên núi, mẹ cậu cũng mất sớm. Còn người cha nghe nói đã mất tích nhiều năm của cậu bỗng nhiên lại tìm cậu rồi đưa cậu đến nhà họ Vương, không đợi cậu thích nghi với hoàn cảnh mới đã gả cậu vào nhà họ Trình làm nam thê.

Lúc đó khó khăn lắm cậu mới học xong cao trung.

Còn Trình Thúc Văn thì sao?

Là con trai của một gia đình giàu có, hắn nhận được sự giáo dục tốt nhất từ khi còn nhỏ, lớn lên đẹp trai, tính cách lại dịu dàng. Hắn còn trẻ đã trở thành tổng giám đốc của Bất động sản Tân Dương.***

Mọi người vote sao và comment ý kiến của mọi người giúp tớ nhé

Cảm ơn mọi người ạ!