Chương 6: gặp biếи ŧɦái

Loay hoay một lúc, đồ cần thiết cũng mua đủ.

Bạch Nhược Băng tay xách nách mang ra khỏi trung tâm thương mại. Vì đang giờ cao điểm, nên rất khó bắt xe.

Cũng lâu rồi chưa đi bộ, nhà cũng gần nên cô quyết định đi bộ về nhà.

Lúc đang đi , ở gốc cây bên cạnh bỗng có một bóng người chặn đường.

Đổi lại là cô gái khác có lẽ đã hét toáng lên vì giật mình, nhưng cô thì không.

Đưa mắt nhìn hắn.

Tên đàn ông ... Ừm , cất tiếng :

- "Em gái, em có biết đường đến nhà hàng Thanh Châu không ?"

Giọng hắn khàn khàn. Dáng vẻ tội nghiệp. Giống người lạc đường.

- "Dạ, không biết. " Trên tay đang cầm ổ bánh mì ăn dở, đôi mắt trong vắt trả lời hết sức thành thật.

Cô mới đến khu này ở chưa được bao lâu, cái gì mà đường xá cô mới không biết.

Nào ngờ hắn không buông tha cho cô, tiếp tục hỏi :

- Vậy em có biết đường đến.. ***

- Không biết .

- Vậy đường đến.. ***

- không biết.

Cuối cùng hắn hết kiên nhẫn mà thò tay vào quần rút vật đàn ông ra nghoe ngoẩy trước mặt vẻ mặt ngây thơ, vô tội của cô.

- Vậy có biết cái này không?

BẠCH NHƯỢC BĂNG đang gặm ổ bánh mì mặt mày ngơ ngác.

( khoan đã tui mắc cười quá 🤣🤣🤣 😂🤣🤣🤣)

Cô nghĩ thầm "Cút, làm bẩn mắt của bà." Lời vừa ra đến miệng chưa kịp thốt ra thì liền bị cô nuốt xuống bụng.

Đằng sau truyền đến tiếng bước chân lộp cộp cô liếc mắt liền nhận ra Lục Thần cái tên từng thuê cô đóng giả bạn gái. Bên cạnh còn có Lăng thần.

Giờ cô ở bên cạnh Lăng thần là một tiểu bạch thỏ, yếu đuối đang thương không được để mất hình tượng.

Cô vội vàng lấy lại diễn xuất ảnh hậu của mình.

- A...a...a biếи ŧɦái, cứu tôi....!

Cả người ngã quỵ xuống đất, chân cũng đứng không vững. Vì đầu gối bị quệt xuống nền xi măng nên đầu gối của Bạch Nhược Băng cũng bị trầy xước. Vùng da gối rướm máu, nhỏ giọt.

Nghĩ đi nghĩ lại hôm nay cô thật xui xẻo. Mới gặp phải cô ả trong toilet. Lúc về lại không bắt được xe. Giờ thì gặp tên biếи ŧɦái.

Cuối cùng kết thúc bằng màn chốt hạ hai tên đại biếи ŧɦái đằng sau lưng.

- Thiên a, ông trời đúng là không có mắt. Bình thường không phải cô cũng rất hay làm việc thiện sao. Thế mà nỡ lòng nào hành hạ cô muốn sống cũng không được, chết cũng không xong.

Thật muốn tìm một cái lỗ đăng xuất cho xong.

Vừa nghĩ cô vừa mắng đám người chết tiệt, khóe mắt cố rặn ra một giọt nước mắt. Khiến người ta không khỏi thương xót cho cô gái yếu đuối. Ai bảo cô là diễn viên chuyên nghiệp.