Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bài Vị Của Tôi Đã Trở Thành Báu Vật Của Ông Trùm Đồ Cổ

Chương 2-1: Yêu cầu của cậu hơi cao

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi ra khỏi ngõ, quỷ sai vội vàng chạy đi mà không dừng lại, nhìn thấy ác quỷ vẫn bị trói trên cây, dầu nó gục xuống, đã đau đến ngất đi.

Hắn kích động đến mức vui mừng đến khóc, không biết nên nói mình may mắn hay khen ngợi uy danh của vị tiểu thiếu gia.

Minh Nhất không biết uy tín của mình có lớn không nhưng lúc này hắn rất tức giận.

Vừa bước vào nghĩa trang, cậu nhìn thấy hai bóng ma quen thuộc ngồi xổm ở bãi đất trống trò chuyện.

Minh Nhất đè nén tức giận, bước tới, tức giận nói với hai con quỷ: "Không phải muốn ở nhà với vợ mà không ra ngoài kịp sao?"

"Ôi má ơi!"

Hai con ma nhỏ sợ hãi khi nhìn thấy cậu, họ sửng sốt, đưa mắt nhìn nhau: Chúng ta bị lộ rồi, nên làm gì đây?

Trong hai con ma, một con ma cao hơn một chút với mái tóc xoăn mỉm cười nói: "Ồ, Minh Nhất, cậu về sớm thế?"

Vừa nói, hắn vừa bước tới cầm chiếc túi Minh Nhất đang mang lên, hỏi: "Cậu mua gì thế?"

Minh Nhất gạt tay hắn ra, phớt lờ nỗ lực lấy lòng của hắn, lạnh lùng nói: "Đừng có mà nói lảng sang chuyện khác."

Thấy Minh Nhất thật sự tức giận, hai con quỷ không dám cười nửa, cúi đầu ngoan ngoãn xin lỗi: "Thực sự xin lỗi!"

Quỷ tóc xoăn do dự nói: "Không phải hai bọn ta không muốn đi cùng ngươi, mà là bọn ta không có tiền."

Minh Nhất cau mày: "Ý cậu là sao?"

Con ma thấp hơn với mái tóc húi cua nói: "Tháng này cậu đã tiêu hết số tiền mà chúng ta tiết kiệm một năm rồi. Bây giờ chẳng nói đến việc mua sắm, ta muốn ra ngoài cũng phải tính trước tính sau.

Quỷ tóc xoăn gật đầu đồng ý: "Đúng vậy, điện thoại của ta đã hết tiền từ mấy ngày trước, ta còn phải bảo vợ trả tiền điện thoại hộ kìa."

"..." Minh Nhất không tin: "Không phải ta đã viết giấy nợ cho các ngươi và bảo các ngươi đến chỗ ông nội ta đòi nợ à?"

Quỷ tóc xoăn thở dài: "Chúng ta có đến mấy lần, nhưng Thành Hoàng quá bận, không có thời gian gặp bọn ta. Hôm qua cuối cùng bọn ta mới gặp được nhau, nhưng ông nội ngươi bảo ngươi lớn rồi, phải có trách nhiệm, nợ của ngươi , ngươi phải trả, người không quan tâm nữa."

Minh Nhất: "...!!!"

Ông nội làm việc bận rộn quá ha!

Cậu tức giận bay ra khỏi nghĩa trang, trước khi dời đi cậu nói với hai con quỷ: "Chờ ở đó."

___________

Miếu Thành Hoàng Thanh Lâm.

Thành Hoàng đang cùng mấy con quỷ đàm luận, bỗng nhiên có một tiếng "ầm" lớn, cửa miếu Thành Hoàng bị sức mạnh đá tung ra, Minh Nhất đầy tức giận bước vào.

Mấy con quỷ thấy thế, lập tức nhường đường cho vị tiểu thiếu gia.

Thành Hoàng không hài lòng nói: "Minh Nhất, sao cháu ngày càng không có quy củ thế hả?"

Minh Nhất bước tới, tức giận hỏi: "Ông nội, cháu vẫn là cháu nội ông yêu quý nhất sao?"

Thành Hoàng nhàn nhạt nói: "Không có."

Lời nói Minh Nhất nghẹn lại, quay người bước ra ngoài.

Thành Hoàng ngăn anh lại nói: "Dừng lại!"

Kết quả đối phương không để ý đến hắn. Nhìn thấy Minh Nhất chuẩn bị bước ra khỏi cổng miếu Thành Hoàng, Thành Hoàng hét lên: "Cháu không muốn tiền nữa sao?"

Nghe vậy, Minh Nhất dừng lại, quay người và bước trở lại.

So với tiền bạc thì lòng chính trực chẳng là gì.

Thành Hoàng không khỏi bật cười, xua tay đuổi mấy con quỷ đang xem kịch đi.

"Năng lực của cháu không lớn lắm, nhưng tính tình ngày càng ngang ngược."

Minh Nhất mím môi, không vui nói: "Bây giờ ông còn thật sự không quan tâm cháu, sao cháu không tức giận như vậy được?"

Thành Hoàng nói: "Sao ông lại không quan tâm cháu?"

Minh Nhất kể câu chuyện quỷ tóc xoăn và quỷ tóc húi cua đến đòi nợ mà bị từ chối.

Thành Hoàng suy nghĩ một chút: "Ồ, hình như có chuyện như vậy."

"Còn nữa, nếu cháu không suốt ngày gây chuyện, sao bố mẹ cháu có thể bỏ mặc cháu." Thành Hoàng cất tài liệu trên bàn, để sang một bên. "Nói cho ông biết chuyện gì xảy ra."
« Chương TrướcChương Tiếp »