Hồi 1 - Chương 16: Hai Lần Đầu Thú Của Cha Con

21.

Tôi đặt hộp táo xuống, vào trong thăm Trần Tư Tư. Sắc mặt của cô bé vẫn lạnh lùng như cũ, cơ thể mập mạp nằm trên bàn như một ngọn đồi nhỏ, đang dùng bút chì vẽ lung tung trên giấy.

Tôi nhỏ giọng gọi tên cô bé: "Tư Tư."

Cô bé đảo mắt nhìn tôi, đột nhiên hét lên, âm thanh kia thê lương đến mức khiến người ta khϊếp sợ. Tôi giật mình, sau khi lùi lại một bước, tôi cố gắng mỉm cười và mở rộng bàn tay của tôi để thể hiện sự thân thiện.

Trần Gia Gia xông vào, trấn an cô bé: "Không sao đâu, không có việc gì." Cũng nói với tôi: "Hai ngày nay chị ấy phản ứng vô cùng mãnh liệt khi nhìn thấy người ngoài, hình như bệnh tình nặng thêm, thực sự rất xin lỗi." Tôi ngượng ngùng lùi ra ngoài cửa nói: "Không sao đâu, tôi không nên làm phiền cô ấy."

Trấn an Tư Tư xong, Gia Gia đi ra, cũng quay người đóng cửa lại, cô bé rót nước cho chúng tôi.

Thẩm Thứ ngăn cô bé lại: "Không khát, chúng tôi ngồi một lát liền đi.”

Gia Gia ngồi xuống đối diện hai người chúng tôi tôi, hai đầu gối dán chặt vào nhau, cô bé cúi đầu, dáng vẻ rất câu nệ: "Cái kia, bố cháu thế nào rồi?”

"Bố cô không sao," Thẩm Thứ nói: "Một mình ở một phòng, không ai bắt nạt anh ấy. Ăn được cũng ngủ được, tâm tình rất vững vàng, nhìn qua còn mập hơn so với hai ngày trước một chút. Hôm qua tôi đã nói chuyện với anh ấy, nói với anh ấy rằng người của đội Cảnh sát hình sự sẽ chăm sóc hai đứa con anh ấy, sau này chúng tôi có thời gian sẽ đến đây để xem, cô có việc gì mệt nhọc không làm được cứ nói một lời, các chàng trai của đội Cảnh sát hình sự rất khỏe mạnh.

Trần Gia Gia hơi cúi người về phía trước, cảm ơn: "Cám ơn chú.”

"Cô không đi học sao?" Tôi hỏi.

Trần Gia Gia nói: "Sau khi cha cháu xảy ra chuyện, cháu đã không đi học nữa, không thể để chị gái tôi ở nhà một mình. Cháu còn chưa nghĩ được sau này phải làm sao, có thể sẽ nghỉ học.”

Tôi không trả lời, trong lòng có chút khó chịu.

Dường như Thẩm Thứ đã hạ quyết tâm rất lớn, nói: "Vụ án của bố cô… Cô biết đấy, bối cảnh gia đình của người bị hại không bình thường, có thể sẽ ảnh hưởng đến việc cân nhắc mức hình phạt. Tuy nhiên, cảnh sát sẽ làm hết sức mình để nhấn mạnh với các công tố viên và tòa án về các tình tiết giảm nhẹ, chẳng hạn như thiệt hại mà nạn nhân gây ra cho gia đình cô khi còn sống và việc bố cô đầu thú, tất cả đều được xem xét khi đưa ra phán quyết.”

Tôi nghĩ Trần Gia Gia sau khi nghe được những lời này sẽ rất xúc động, thậm chí khóc thành tiếng, nhưng cô bé bình tĩnh đến kỳ lạ, ngay cả vành mắt cũng không đỏ, vẫn là một dáng vẻ nhu nhược ngượng ngùng, giọng nói nhỏ đến mức gần như không thể nghe thấy: "Các cô chú cứ làm việc công bằng đi, cháu tin tưởng chính phủ."

Cổ Trần Gia Gia trắng như ngọc, một sợi dây chuyền dưới ánh đèn lấp lánh rực rỡ, mặt dây chuyền thạch anh màu trà hình giọt nước mắt treo ở cuối sợi dây, dường như đang yên lặng kể lại câu chuyện buồn vui hợp tan của đời người.

Thẩm Thứ quan sát sợi dây chuyền kia, hỏi: "Sợi dây chuyền này của cô nhìn qua mới hơn bố cô rất nhiều, mua cùng một lúc sao?”

Gia Gia theo bản năng sờ sờ sợi dây chuyền trên cổ: "Đúng vậy, mua vào ngày sinh nhật ba năm trước của cháu,cháu đeo giữ gìn cẩn thận hơn bố một chút." Điều này phù hợp với những gì Trần Trọng đã nói trong lần điều tra cuối cùng.

Thẩm Thứ cười cười, giống như đọc thuộc lòng nói: "Năng lượng từ trường của thạch anh màu trà được dẫn xuống, đối với người tính tình không tốt, tâm tình phập phồng bất định, hiếu động mà nói, có tác dụng ổn định bình tâm rất tốt. Những người tiếp xúc với từ trường mạnh mẽ, cũng có thể thông qua tinh thể màu trà để giải phóng tồn đọng trong cơ thể không thể có được năng lượng giải phóng, do đó làm giảm các triệu chứng chóng mặt.”

Tôi kinh ngạc nhìn anh ấy, không biết tại sao anh ấy đột nhiên không ngừng nói ra những lời này.

Thẩm Thứ hỏi Gia Gia: "Kiến thức về những chòm sao của tôi gần như bằng không, tạm thời chỉ có một đoạn tệ hại vừa rồi, không biết nói có đúng hay không?”

Gia Gia miễn cưỡng trả lời: "Cháu không biết, cháu cũng không hiểu lắm.”

Thẩm Thứ tiếp tục: "Sinh nhật của bố cô là ngày 4 tháng 7, Cự Giải, phải không?”

Gia Gia ngập ngừng nói: "Đúng vậy.”

"Lần trước bố cô nói với chúng tôi, mua hai sợi dây chuyền thạch anh màu trà cùng lúc là đề nghị của cô, bởi vì thạch anh màu trà là đá thủ hộ chòm sao của anh ấy. Tôi cũng đã xem xét rất nhiều tài liệu, tất cả đều nói rằng chòm sao thích hợp để đeo đồ trang sức thạch anh màu trà là Bạch Dương và Ma Kết, nó cũng là đá bảo vệ của Song Ngư, nhưng hoàn toàn không phù hợp với Cự Giải. Là tôi tìm hiểu sai thông tin, hay là bố cô đang nói dối?”

Nói tới đây tôi mới hiểu được, hôm nay Thẩm Thứ đến cửa nhà họ Trần không phải đơn giản chỉ là đi thăm hai chị em này, anh ấy còn có nhiệm vụ quan trọng hơn.