Chương 23: Bái kiến sư tổ

Tông chủ thấy người khó giải quyết nhất đã được sư thúc thu rồi, thở phảo nhẹ nhõm, hướng các vị phong chủ khác nói: “Đi thôi, chúng ta đem đệ tử đi bái kiến sư tổ một chút.”

Tâm tình của tông chủ thực ra rất phức tạp, hắn không biết phải sắp xếp nha đầu kia như thế nào, nhưng hiện tại tốt rồi, đã trở sư muội của bọn hắn.

Miêu Trường Dã trong lòng muốn bao nhiêu buồn bực liền có, mặc dù cũng là được phong chủ thu làm đệ tử, càng là một tông chi chủ thu làm đệ tử. Nhưng Lạc ly so với hắn cùng thế hệ, Thiên Độc phong phong chủ là sư thúc của sư phụ hắn, về sau hắn còn phải gọi Lạc Ly một tiếng sư thúc.

Hắn kiếp trước đã có kinh nghiệm, hắn quá rõ ràng tính tình và tính cách của vị tiểu sư tổ, nhưng không hôm nay tốt như vậy.

Thiên Thủy phong phong chủ nhắc nhở cháu trai của mình không được mất bình tĩnh. Miêu Trường Dã ngay lập tức lấy lại bình tĩnh và cung kính đi theo tông chủ.

Nhưng mà bọn họ tuy ràng bái kiến sư tổ ở cùng một chỗ. Nhưng bọn họ cùng Lạc Ly bái kiến sư tổ cũng không phải một người

Lạc Ly bị sư phụ cơ hồ là xách ngự không phi hành lướt qua cung điện cùng từng đinh núi. Sau đó ở cuối cùg một đỉnh núi bay xuống.

Đỉnh núi này không giống các ngọn núi khác như vậy hoa lệ, nhưng là linh khí đặc biệt nồng đậm, cũng tinh khiết hơn. Hơn nữa còn có những khoảng sân đẹp đẽ và không rộng rãi nằm rải rác giữa những tán cây,

Thiên Độc phong phong chủ đưa Lạc Ly tới sân là nơi cao nhất vị trí. Hiển nhiên cũng là địa vị cao nhất ở Tiên Vân tông.

Thiên Độc phong phong chủ kéo Lạc Ly đi ra viện môn hướng phía trong đi đến, vừa đi vừa hô: "Sư phụ, con mang đồ đệ đến gặp ngài.

"Đồ nhi, vậy mà con đã thu đồ đệ rồi, vào đây cho vi sư xem, dạng gì đệ tử có thể vào mắt con." Một giọng nói sang sảng từ bên trong truyền đến, nghe giọng nói có thể biết người bên trong sức khỏe rất tốt.

Theo giọng nói đó, Lạc Ly nhìn thấy một ông già mặc áo choàng đen, tóc bạc trắng, râu trắng đi ra khỏi phòng. Không nhiễm hơi thở phàm tục, tiên khí phiêu nhiên đi đến.

"Nha đầu, mau bái kiến sư tổ ngươi. "Thiên Độc phong phong chủ nói với Lạc Ly.

Sư phu liền nhắc, Lạc Ly ngay lập tức quỳ trên đất thành thật khấu đầu, "Lạc Ly bái kiến tổ sư."

"Ồ, là một tiểu cô nương, đứng dậy đi. " Thiên Hà lão tổ trìu mến nói.

Chính hắn cái này đồ đệ tính tình không giống các đồ đệ khác. Nhìn mặt lạnh, kỳ thật vào hắn trong lòng người liền biết lòng hắn có nhiều ấm, bênh vực người mình cực kỳ.

Nhiều năm như vậy không thu đồ đệ, ông cũng không thúc ép, bởi vì ông biết nếu hắn không hài lòng thì sẽ không nhận đệ tử, nếu bị ép phải nhận đệ tử, hắn cũng sẽ không dạy tốt

Hiện giờ hắn vừa tuyển chọn đệ tử, liền vội vàng mang đến cho ông xem, đây là có bao nhiêu hài lòng mới vậy.

Lạc LY đứng dậy, cung kính đứng ở bên cạnh hiên Độc phong phong chủ, để cho Thiên Hà tổ sư đánh giá.

“Tứ tinh đấu nguyên, tu vi hơi thấp, còn luyện đan thì như thế nào? Thiên Hà tổ sư nhìn nàng hỏi.

“Đệ tử chỉ có thể luyện chế đan dược sơ cấp” Lạc Ly thành thật nói.

“Sơ cấp đan dược? Thiên Hà lão tổ sửng sốt, cô gái này hẳn là mười hai mười ba tuổi, không chỉ thiên phú tu luyện thấp, mà thuật luyện đan thiên phú cũng thấp như vậy, đệ tử của ta thích cái gì ở nàng? Chẳng lẽ nhìn nàng lớn lên xinh đẹp ư? Đây là chọn đồ đệ lại không phải tìm vợ a.

"Sư phụ, ngươi nhìn đây, đây là nha đầu hôm nay khảo hạch luyện chế." Thiên Độc phong phong chủ lấy ra đan dược do Lạc Ly luyện chế, đưa cho Thiên Hà lão tổ.

Một viên đan dược sơ cấp có nhìn được cái gì? Mặc dù Thiên Hà lão tổ nghĩ như vậy, nhưng vẫn là cho đồ nhi mặt mũi? Ông tiếp nhận dược bình, vừa mở ra xem thì tức khắc ngây ngẩn cả người: "Hoàn mỹ phẩm chất đan dược? Có thật là do nha đầu này luyện chế không? "

Hắn sống đã lâu, bản thân hắn đã luyện chế ra đan dược phẩm chất hoàn mỹ, cũng từng thấy những thứ đó được người khác luyện chế, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một loại đan dược phẩm chất hoàn mỹ cấp thấp như vậy.

Chủ yếu là vì có thể luyện chế ra đan dược hoàn mỹ phẩm chất đan dược luyện đan sư đều là cấp bậc không thấp, luyện chế ra tới hoàn mỹ phẩm chất đan dược cấp bậc tụe nhiên cũng sẽ không thấp.

"Vâng, là dưới con mắt mọi người nhìn luyện chế ra được." Thiên Độc phong phong chủ kiêu ngạo nói, tựa hồ mình là đã luyện chế ra đan dược này.

Lạc Ly có chút kinh ngạc. Tuy rằng chất lượng hoàn mỹ, nhưng đẳng cấp của đan dược quá thấp.

"Nha đầu luyện chế đan dược bao lâu rồi? Thiên Hà lão tổ hỏi.

Lạc Ly sửng sốt, không có tự tin duỗi ra bốn ngón tay. Thiên Hà tổ tiên nói: “Bốn năm ư.”

Lạc Ly vội vàng lắc đầu, Thiên Hà tổ tiên sửng sốt: “Bốn tháng?” Nhìn tuổi của nàng, còn chưa đến hai mươi tuổi, cũng không thể bốn mươi tuổi.

“Bốn ngày.” Lạc Ly không dám để tổ tiên đoán nữa, vội vàng trả lời.

“Ngươi chắc chắn chứ?" Câu này là Thiên Hà tổ tiên cùng Thiên Độc phong phong chủ cùng nhau hỏi ra. Đừng nói Thiên Hà lão tổ, liền ngay cả Thiên Độc phong phong chủ cũng kinh ngạc và khϊếp sợ.

"Ta khẳng định, đệ tử của ta trước khi khảo hạch cũng không biết phải khảo hạch luyện đan, trước nay cũng chưa có luyện đan qua. Hôm kia buổi tối lần đầu tiên luyện đan, do linh lực không đủ chống đỡ để ngưng đan, thất bại. Hôm trước cũng chính là ngày đầu tiên khảo hạch, tối đó tu vi tấn giai, tối qua lại thử luyện đan, liền thành công, nhưng mà không phải hoàn mỹ phẩm chất. Hôm này là lần thứ ba luyện đan." Lạc Ly nói đúng sự thật.

Thầy trò hai người nhìn nhau, trong lòng đều khiếm sợ, thật là nư vậy, nàng chính là cái tuyệt thế thiên tài luyện đan a.

"Đan dược tối qua ngươi luyện chế đâu, lấy ra tới cho chúng ta nhìn thử xem ." Thiên Độc phong phong chủ dùng ngữ khí rất nhẹ nhàng nói, sợ rơi xuống tiểu đồ đệ của mình.

Lạc Ly lấy ra tối qua đan dược luyện chế, cũng là một loại ngưng huyết đan, mặc dù không phải phẩm chất hoàn mỹ, nhưng cũng là thượng phẩm đan dược.

Thiên Hà tổ tiên từ trong khϊếp sợ tỉnh lại. Lần đầu tiên luyện đan dĩ nhiên có thể thành công không nói, luyện đan phẩm chất còn cao như vậy, đây là cái gì thiên phú?

"Nha đầu, ngươi nguyện ý làm đệ tử của đồ đệ ta sao?"

"Nguyện ý a. Người mà ta ngưỡng mộ nhất ở Tiên Vân tông chính là sư phụ của ta." Yến Tương Lạc không giấu được chút vui mừng.

“Nga? Nịnh nọt? "Thiên Hà lão tổ không tin, ông cảm thấy tiểu cô nương này đang nịnh nọt đồ đệ của mình, có lẽ là lo lắng tu vi của nàng không vào được Tiên Vân tông.

Lạc Ly hào phóng nói: “Đây cũng không phải là nịnh nọt, sư phụ ta độc thuật nổi tiếng đại lục. Một người độc thuật cao bao nhiêu thì y thuật liền cao bấy nhiêu, đan thuật cũng chỉ biết càng cao, ta muốn trở thành cường giả như sư phụ vậy.”

Sau khi chuyển sinh đến thế giới này và có một cơ thể khỏe mạnh, Lạc Ly hiểu rõ rằng mình phải sống theo ý mình. Muốn sống theo ý mình thì phải có vốn để sống theo ý mình, đó là thực lực cường đại. Vì vậy, trở thành một cường giả, đây là niềm tin không thể lay chuyển của nàng.

Chính mình tông môn Thiên Hà sư tổ như thế nào có thể không hiểu biết, Thiên Độc phong là năm đó hắn sư tổ sáng tạo, chính là, từ sáng tạo đến nay, vẫn luôn đều hiếm khi có người học.

Có nguyện ý học, tâm thuật bất chính người, Tiên Vân tông còn không thu.