Chương 9: Tham gia khảo hạch

Lạc Ly tập trung vào việc tinh luyện, và nước thuốc trở nên trong suốt với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường khi không nhìn thấy tạp chất trong nước thuốc, Lạc Ly bắt đầu ngưng đan.

Ngưng đan là bước cuối cùng, rất nhiều người thất bại ở bước này nên cô rất cẩn thận.

Nước thuốc bắt đầu đặc lại từng chút một. Lần này rất nguy cấp nếu làm không đúng cách sẽ đốt cháy đan dược, vậy sẽ là phế đan.

Nhìn thấy đan dược ở trong lò đan đang thành hình, Lạc Ly tim đập bang bang lên, chẳng lẽ nàng có tài luyện đan, lần đầu tiên có thể chế ra đan dược?

Đúng lúc này, ngọn lửa dưới lò luyện đan đột nhiên tắt, đan dược trong lò luyện đam lập tức vỡ vụn.

Lạc Ly sửng sốt. Cô ước tính có rất nhiều khả năng thất bại, nhưng cô không ngờ rằng thời gian tồn tại của ngọn lửa sẽ có vấn đề.

Linh lực của cô không còn đủ để duy trì ngọn lửa, vì vậy vào thời điểm cuối cùng khi đan dược sắp được hoàn thành, ngọn lửa tắt, khiến luyện đan thất bại.

Thật đáng tiếc cho Lạc Ly, điều này cho thấy thiên phú luyện đan của cô vẫn còn tốt. Nếu ngọn lửa có thể cầm cự thêm, cô đã lần đầu tiên luyện chế đan dược là có thể thành công.

Sau khi đổ hết cặn thuốc trong lò luyện đan ra và cất đi hai phần dược liệu còn lại. Cô không nản lòng mà ngồi xếp bằng và bắt đầu tu luyện để khôi phục linh lực đã tiêu hao.

Vì linh lực không đủ nên chỉ cần tu luyện tăng lên tu vi, thì linh lực luyện chế đan dược sơ cấp là đủ.

Nói cách khác, cô ấy chỉ cần tấn cấp một bậc trước khảo hạch luyện đan là được.

Trong khu huấn luyện Hoàng gia của Đế quốc Thiên Thuận, cô đã tu luyện trong ba ngày sau khi được tấn cấp. Cô không chỉ ổn định tam tinh đấu nguyên cấp độ mà còn đạt đến đấu nguyên tam tinh đỉnh. Chỉ còn kém một cái cơ hội nữa là được thăng lên tứ tinh.

Tiên Vân trấn linh khí cũng nồng đậm, rất thích hợp cho tu luyện.

Này một lần tu luyện, nàng liền cơm tối cũng không ăn. Vẫn tiếp tục tu luyện cho đến sáng sớm ngày hôm sau, người phục vụ ở quán trọ đến gọi cô. Lại không đi là không còn kịp khảo hạch rồi, nàng mới ngừng tu luyện.

Rửa sạch vết đen trên mặt, mặc quần áo con gái vào. Nguyên chủ thích váy đỏ, cô ấy cũng thích, nhưng màu sắc quá phô trương, nhưng trong nhẫn trữ vật của nguyên chủ lại không có bộ váy nào khác. Mẫu thân nguyên chủ đã may cho cô những chiếc váy mà cô có thể mặc cho đến khi mười sáu tuổi, tất cả đều màu đỏ.

Cô chỉ có thể chọn một chiếc váy màu đỏ với phong cách thông thường nhất để thay đổi. Cô búi tóc đôi và không đeo bất kỳ trang sức nào, chỉ buộc bằng một dải ruy băng màu đỏ.

Khi cô bước ra khỏi nhà, tiểu nhị nhìn thấy cô gái xinh đẹp tựa tiên tử liền sững sờ chỉ vào cô: “Em, em…”

Hồi lâu không nói nên lời.

Lạc Ly cười nói: "Để thuận tiện, ta ăn mặc thành con trai. Hôm nay khảo hạch không được phép ăn mặc như con trai."

Tiểu nhị mặt đỏ bừng, thiếu niên có khuôn mặt rám nắng bỗng nhiên biến thành một thiếu nữ xinh đẹp như thế nào. một nàng tiên. Hắn nghĩ đến đều ngượng ngùng.

Lạc Ly nghe hắn nói đi nói lại trong lòng, nàng thật xinh đẹp, tiểu cô nương này thật xinh đẹp, thậm chí còn xinh đẹp hơn những tiên đan sư Tiên Vân tông kia.

Lạc Ly nhịn cười, anh chàng này thật sự rất đáng yêu.

Tiểu nhị nhanh chóng đưa túi giấy dầu trong tay cho cô: “Tối qua cô không ăn, thấy cô đang tu luyện nên không làm phiền cô. Đây là bữa sáng chủ quán bảo chuẩn bị cho cô, cô chỉ có thể ăn trên đường thôi.”

Lạc Ly cũng không khách khí, cô thực sự không có thời gian để mua bữa sáng, cô nhận lấy và cười nói: "Cảm ơn anh, và cảm ơn chủ tiệm giúp em nhé. Sau này có cơ hội em sẽ ghe thăm mọi người.”

Tuy rằng là cô vất vả kiếm được nhưng chủ quán cũng là một người tốt bụng, nếu có thể cô vẫn sẵn lòng kết bạn với anh ta.

Tiểu nhị gãi đầu nói: "Ông chủ đang đi đến tiệm thuốc, tôi sẽ chuyển lời cảm ơn của cô đến ông ấy.

“Làm phiền anh rồi, ta đi đây”. Lạc Ly vẫy vẫy tay cầm túi thức ăn rồi vội rời đi. Thực sự là đã quá muộn.

Khi cô đến Vân Tiên tông, hầu như tất cả những người tham gia khảo hạch đều có mặt ở đó, cũng có một số người đang vội như cô, may mắn là họ đến kịp lúc, nếu không cô sẽ hối hận chết mất.

Họ đều là một nhóm thanh thiếu niên và các cô gái, và có khá nhiều người ở độ tuổi của cô, không thể vượt qua kỳ thi trong một lần. Nhiều người trong số họ đã đến đây lần thứ hai.

Nhưng hầu hết đều khoảng mười tuổi, nhìn những cô gái nhỏ đầu đó có chút xấu hổ.

Cô có thể không giỏi bằng mấy cô gái đó, nhưng dù còn trẻ nhưng họ có thể luyện chế được tiên dược.

"Quy tắc khảo hạch năm nay đã thay đổi, từ giờ trở đi, các ngươi đã bắt đầu khảo hạch rồi, từ đây đi theo bảng chỉ dẫn, trong vòng một giờ leo lên sơn môn, trong khoảng thời gian này không được phép dùng bất cứ cái gì giúp đỡ, cũng không được phép dùng đan dược. Đó là quy định, quá thời gian mà chưa lên đến sơn môn bị loại. Đây là cửa khảo hạch thứ nhất, bắt đầu."

Lạc Ly kiễng chân và nhìn về hướng phát ra âm thanh. Đó là một người đàn ông trung niên mặc áo xanh. Áo choàng gấm có thêu hoa văn trên đó. Đó chắc là Tiên Vân tông ký hiệu.

Hắn vừa nói xong, mọi người đều chạy về một hướng.

Lạc Ly sửng sốt một chút, sau đó đi về hướng đó. Một canh giờ đâu, đổi thành kiếp trước thời gian, chính là hai giờ. Ngọn núi không cao lắm, còn đều có tu vi, chẳng lẽ còn không thể leo lên nó?

Tuy nhiên, vì đây là cửa khảo hạch thứ nhất nên chắc chắn phải có nguyên nhân. Cô không dám coi thường nó, nhưng dù sao thì việc đánh giá là để đạt được nó trong thời hạn. Cô cũng không muốn là người đầu tiên tranh giành vị trí đầu tiên.

Một thanh niên mặc áo gấm lộng lẫy chạy tới nhìn cô, khi nhìn thấy dáng vẻ của cô, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, anh ta dừng lại, vẻ mặt có chút đắc ý: "Này, nàng tên gì?"

Lạc Ly không hiểu nhìn hắn một cái, là một thanh niên trạc tuổi cô, nhìn khá đẹp trai, cô không để ý đến cậu ta, tiếp tục đi về phía trước.

Thấy Lạc Ly không để ý tới mình, thanh niên có chút thẹn quá thành giận đuổi theo: "Xem nàng lớn lên còn khá xinh đẹp, đi theo ta, ta về sau sẽ che chở nàng."

Lạc Ly hết chỗ nói rồi, đây là phá hài tử nhà ai, tuổi bao lớn, đến đây học luyện đan hay là tới tán gái đây?

Cô vẫn như cũ coi thường, tiếp tục tiến về phía trước.

Thiếu niên sắc mặt tối sầm, không vui nói: "Ta là tam phẩm luyện đan sư, nhất định là nội môn đệ tử, đi theo ta, về sau sẽ có chút chỗ tốt."

Lạc Ly có chút ngạc nhiên. Hắn thực sự là một tam phẩm đan sư. Chính mình liền sơ cấp đan dược đều luyện chế không ra đâu.

Nhìn thấy sự hâm mộ trong mắt cô, chàng trai trẻ rất tự hào: “Ta đã kiểm tra rồi, lần này tham gia khảo hạch người ta là tam phẩm luyện đan sư duy nhất, nếu cô bỏ lỡ cơ hội này, ta sẽ không cho cô thêm một cơ hội nào nữa. "

Ngụ ý là, ta chắc chắn là đệ nhất nhân lần khảo hạch này. Chắc chắn là nọi môn đệ tử, nếu là người nhạy bén, ngươi sẽ nhanh chóng đồng ý.

Lạc Ly lắc đầu, nàng nhìn ra chính là thiếu gia quen được khen ngợi trong đại gia tộc, nàng không thích giọng điệu bố thí này, nhưng nàng cũng chưa từng nghĩ tới dựa dẫm vào ai.

Đột nhiên cô muốn nghe xem trong lòng anh ta đang nghĩ cái gì đâu.