Chương 1.1 Thân phận song tính bị phát hiện

Sáng ra, Hề Dao dậy làm bữa sáng, trong căn nhà này tính cả cậu thì tổng cộng có bốn sinh viên của đại học X cùng ở, mỗi người đều có một phòng riêng, bởi vì hoàn cảnh xung quanh và nội thất đều không tệ, đi lại cũng tiện lợi, lái xe từ đây tới trường chỉ cần mười phút là tới, cho nên giá cả cũng khá là đắt đỏ, may là còn cho chia nhà thuê chung, nếu không cậu chắc chắn sẽ không thuê nổi một căn nhà tốt như vậy.

Bởi vì trước khi cậu dọn vào ở, ba người còn lại đã chia ra trả tiền điện nước xong xuôi, tủ lạnh cũng được nhét đầy đồ ăn, cho nên Hề Dao quyết định làm bữa sáng cho mọi người để đền bù chỗ tiền mà cậu không đóng. Về sau, Hề Dao đưa ra đề nghị tiếp tục làm bữa sáng cho mọi người để cậu được miễn trừ tiền điện nước, nhóm bạn cùng nhà đối với bữa sáng của cậu thì vui vẻ đồng ý, còn thường xuyên khen cậu, làm cho Hề Dao luôn thẹn thùng đỏ mặt, cậu cảm thấy nhóm bạn cùng nhà của cậu đúng là quá tốt!

Hề Dao có một bí mật nhỏ không muốn để cho người khác biết, mặc dù xưa nay cậu đều lấy thân phận con trai để sinh hoạt, nhưng phía dưới chim nhỏ, ở vùng đáy chậu, lại không phải là tinh hoàn, mà là một khe thịt hồng phấn non mịn. Cậu có âʍ ɦộ mà chỉ con gái mới có, bởi vì bí mật này mà cậu luôn không dám dọn vào ký túc xá ở, chỉ sợ người ta phát hiện ra cậu là một con quái vật, cho nên cậu dậy sớm làm bữa sáng cũng bởi vì một nguyên nhân nữa, chính là để tránh người khác, dùng phòng vệ sinh một mình.

Trước kia Hề Dao đều học ngoại trú, nhưng từ khi lên đại học, trường lại ở một nơi khác, cậu đành phải ra ngoài thuê nhà. Có phòng đơn thì lại vừa nhỏ vừa xập xệ, có nhà riêng thì lại đắt đỏ cực kỳ, tìm chỗ ở rất lâu, cuối cùng lại nhìn thấy bài đăng tìm người thuê trọ chung ở trên diễn đàn trường học, cậu liền tới đó xem, thấy giá cả hay hoàn cảnh sống đều vừa ý, bạn cùng nhà cũng rất lịch sự, thế là đóng gói dọn đồ vào ở.

Sáng hôm nay Hề Dao làm trứng ốp, thịt xông khói cùng bánh mì nướng, trừ cậu ra, bình thường người rời giường sớm nhất chính là Vệ Lăng khoa y học, bài tập môn chuyên ngành của bọn họ vừa nhiều lại vừa gấp, thường xuyên cả ngày không thấy bóng dáng đâu, thế nhưng hôm nay người đầu tiên rời giường lại là Trạm Kim Dương khoa thể dục.

Tâm tình Trạm Kim Dương cực tốt, chào hỏi cậu: “Hề Dao, buổi sáng tốt lành nha!”

Hề Dao cong cong mắt cười với cậu ta, bé người đẹp mềm mại đáp lại: “Sớm nha Kim Dương, hôm nay dậy sớm vậy.”

Trạm Kim Dương đi qua xoa xoa mặt Hề Dao, non mềm thật, cậu ta liếʍ liếʍ môi: “Hôm nay tớ có trận đấu, cậu có đi xem không?”

Mặt Hề Dao bị cậu ta nhéo ra vết đỏ, cảm thấy hơi đau một xíu, liền né tránh bàn tay của cậu ta: “Ư … Kim Dương, đừng có nhéo tớ như thế. Hôm nay cậu có lịch thi đấu hả, mấy giờ vậy, tớ phải xem lại lịch của tớ đã.”

Ngón tay Trạm Kim Dương nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt bé người đẹp vừa mới bị cậu ta bóp bóp, Hề Dao lớn lên đã xinh đẹp lại còn hay đỏ mặt, ngày thường cậu ta không có việc gì liền rất thích trêu chọc cậu, lúc đùa giỡn nhiều khi còn thuận tay nhéo một cái, thấy xúc cảm rất tốt, từ đó như có thêm đam mê sờ sờ mặt người ta.

Trạm Kim Dương nói: “Đấu lúc 9 giờ.”

Cậu ta cầm lấy bữa sáng trên bàn ăn “Hề Dao, cậu hiền huệ thật đó, người nào được hẹn hò với cậu thì đúng là may mắn.”

Nói xong lời này, trong lòng cậu ta bỗng nhiên thấy hơi chua chua.

Bây giờ đã là 8 giờ 10 phút, Hề Dao phải soạn đồ chuẩn bị đi, đành có lỗi nói: “Chắc là không kịp rồi, tớ phải về soạn sách vở một lúc.”

Trạm Kim Dương an ủi ôm vai cậu: “Không có việc gì, trận chung kết lần tới cậu nhất định phải đến nha, tớ sẽ báo thời gian sớm cho cậu, cậu nhớ phải sắp xếp đó.” Hề Dao liên tục gật đầu.

Nói xong, Trạm Kim Dương liền rời đi. Hề Dao đảo mắt nhìn quanh nhà, có chút kỳ lạ, Vệ Lăng giờ này còn chưa rời giường, một người khác cùng nhà là Bách Trầm khoa vật lý cũng chưa ra, chắc là có việc gì đó nhỉ. Giây sau Hề Dao đã ném luôn điều đang nghĩ ra khỏi đầu, thừa dịp không có ai ở đây, cậu phải đem túi rác ở trong phòng đi vứt.

Không biết tại sao, gần đây bướm nhỏ ở giữa hai chân cậu cứ chảy nước mãi, chỉ cần một giờ là qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm, có lấy khăn giấy lót tạm mấy ngày cũng đều vô dụng, cậu còn phải đi thay giấy liên tục. Không còn cách nào khác, Hề Dao đành phải đỏ mặt đi mua băng vệ sinh dạng ống của con gái, giả bộ là mua về cho bạn gái dùng, về sau càng dùng nhiều càng cảm thấy hiệu quả rất tốt, cậu liền lên mạng order một đống lớn, giấu toàn bộ trong tủ quần áo ở phòng ngủ.

Một ngày cậu có thể dùng rất nhiều băng vệ sinh, lúc đi thay Hề Dao đều cho hết vào một cái túi rác màu đen, mỗi ngày thừa dịp ba người kia không có ở nhà mà trộm đem quẳng ra ngoài. Hôm nay cũng vậy, Hề Dao cầm theo cái túi rác màu đen ra khỏi cửa, nhưng mà xui xẻo thay, cậu lại đυ.ng phải Vệ Lăng ở chỗ rẽ tại hành lang, túi nilon liền tuột khỏi tay, rơi bộp xuống đất, tiếp đó một đống băng vệ sinh dạng ống ẩm ướt cứ vậy mà vương vãi tung tóe ở trên sàn.

Cả người Hề Dao sắp nổ tung, ngồi xổm xuống muốn nhanh chóng nhặt đống băng vệ sinh đang bừa bộn lại, cầu nguyện mong Vệ Lăng đừng nhìn thấy gì, nhưng Vệ Lăng cũng theo đó mà ngồi xổm xuống, bàn tay với khớp xương rõ ràng cẩn thận nhặt một cái băng vệ sinh dạng ống lên.