Chương 24: Dàn cảnh

Hạ Khanh thấy cô nhắm mắt lại, tay vừa cởϊ áσ cô, vừa quay đầu nhìn về phía đám cướp, ánh mắt anh lập tức lóe lên vẻ tàn nhẫn, rõ ràng như đang nói "Nhìn lâu như vậy còn không đủ? Còn không mau đi?".

Ánh mắt này suýt thì làm hai tên kia mềm nhũn chân, chúng vội vàng nhẹ chân nhẹ tay ra khỏi phòng.

Cho đến khi ra khỏi nhà, khẽ đóng cửa phòng lại, đi đến hành lang dẫn vào thang máy, hai kẻ kia mới thở phào nhẹ nhõm.

Bọn họ tháo mặt nạ xuống, trên mặt đầy mồ hôi.

Tên cướp cầm dao dè dặt lên tiếng: "Có phải chúng ta diễn hơi quá rồi không? Hình như anh Khanh nổi giận..."

Tên cướp cầm gậy kinh ngạc lắc đầu: "Không thể nào, nếu chúng ta ra ngoài sớm, làm sao anh Khanh ôm được mỹ nhân về?"

"Ông còn dám đánh bầm tím cả lưng anh Khanh, ông to gan đấy."

"Còn không phải là anh ấy dặn à? Anh ấy bảo nếu không đánh ra hai vết bầm trên người anh ấy thì anh ấy sẽ đánh tôi cả người toàn vết bầm..."

Hiệu quả hình như là có.

"Nhưng chúng ta thực sự nhìn hơi lâu, chị dâu hình như..."

"Ông đừng nói lung tung, chúng ta không nghe thấy gì, không nhìn thấy gì hết!"

"Đúng đúng đúng..."

Mà lúc này Hạ Khanh đã cởϊ qυầи áo Diệp Dung Thất, đặt bên cạnh gối đầu của cô, trên người cô chỉ còn quần áσ ɭóŧ.

Hạ Khanh kéo áσ ɭóŧ của cô xuống.

Diệp Dung Thất hết hồn đưa tay che ngực, đôi mắt ửng đỏ nhìn Hạ Khanh.

Cô cảm thấy đây là một chuyện vô cùng nhục nhã.

Cô và Hạ Khanh vừa mới quen thân mà đã cởi trần đối diện như vậy.

Hạ Khanh dừng tay, cúi đầu hôn lên tai Diệp Dung Thất, để giảm bớt căng thẳng trong lòng cô.

Anh nói: "Không sao đâu, tin tưởng tôi."

Hai mắt Diệp Dung Thất rưng rưng, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm đối phương, càng khiến Hạ Khanh sinh ra tâm tư muốn bắt nạt cô.

Anh tháo chốt áσ ɭóŧ của Diệp Dung Thất ra, kéo áo xuống, nhưng chỉ giữ ở đầu ngực, không để lộ hết ra.

Diệp Dung Thất cảm kích sự chu đáo của Hạ Khanh, nhưng giây tiếp theo lại đắm chìm trong nụ hôn.

"Ưʍ..."

Hạ Khanh hôn đến sát mép bầu ngực thơm của cô.

Cảm giác nóng bỏng bao quanh, Diệp Dung Thất bị Hạ Khanh chặn lấy cả người, khó thoát ra khỏi cảm giác nhột nhạt, chỉ có thể cắn đầu ngón tay mình.

Có lẽ Hạ Khanh cũng không tình nguyện.

Cô bỗng nảy sinh cảm giác muốn để Hạ Khanh an ủi ngực mình một chút.

Trong giấc mơ anh đã vô số lần mυ"ŧ đầṳ ѵú mình, trải nghiệm này khiến Diệp Dung Thất hạ thấp giới hạn cuối cùng của bản thân, bất giác ưỡn ngực lên, khiến Hạ Khanh đang hôn cô cũng sửng sốt theo.

Anh đưa tay vào giữa hai người, cởϊ qυầи của Diệp Dung Thất xuống, cô không giãy dụa nữa, nhưng lúc anh đặt quần của hai người lên bên cạnh giường thì nước mắt cô rơi xuống.