Chương 18

Edit: Moong

86.

[Quần chúng gặp họa: Lâm Thông Thông]

Tóm lại chính là, sau khi Lộ Uyên nói xong câu đó, thật mạnh mẽ kéo mở bao gối trên đầu Tiểu Thẩm, cũng chui vào.

Đó là cái bao gối a huynh đệ! Nó là một cái bao gối đơn thuần tại sao phải chịu đựng đầu của hai người các cậu!

Dù sao tình huống bây giờ chính là, trước mắt tôi có một cái bao gối người hai trong một, tôi không biết đầu hai người bọn họ đến cùng ở trong cái bao gối vô tội kia làm cái gì, vẫn nghe thấy hai người bọn họ cực kỳ nhỏ giọng thì thầm không biết nói thứ gì, còn có Lộ Uyên ha ha ha cười.

Tôi không tiếp tục chờ được nữa, tôi hiện tại liền đi.

87.

[Quần chúng gặp họa: Lâm Thông Thông]

Tôi mở cửa mở phi thường thốn, Vương Nhạc ở bên ngoài đang muốn gõ cửa, trực tiếp gõ trên mặt tôi.

88.

[Nhân chứng mục kích: Vương Nhạc]

To be honest (Thành thật mà nói), tôi đặc biệt mặc áo ngủ lại đây, là sợ sẽ bỏ lỡ cảnh Lâm Thông Thông tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà chạy.

Không phải là tới làm đề toán gà thỏ cùng l*иg.

Đã biết: Trước mặt của tôi hiện tại có ba người, một người là mới vừa bị tôi gõ một chút Lâm Thông Thông, mặt khác hai người không biết là ai, đầu bị cùng một cái bao gối bọc lại, bên ngoài bao gối tổng cộng có bốn cái chân, bốn cái cánh tay, có ba cái tay đang túm bao gối, một cái tay biến mất ở bên trong bao gối, bao gối bên trong thỉnh thoảng phát ra âm thanh.

The question is… Bọn họ đến cùng đang làm gì thế?

Editor: chết rồi tôi thích Vương Nhạc quá sao giờ =))))))) Tấu hài cực mạnh.

89.

[Nhân chứng mục kích: Vương Nhạc]

Tôi hỏi Lâm Thông Thông: Hai người bọn họ là thua đại mạo hiểm sao?

Tôi phát hiện, một phút chốc không gặp, Lâm Thông Thông thoạt nhìn tang thương rất nhiều, hắn nói: Không phải, bọn họ đang nói chuyện yêu đương.

90.

[Nhân chứng mục kích: Lâm Thông Thông]

… Tại sao lại là tôi?

Úc, bởi vì Tiểu Thẩm thay Lộ Uyên lên lớp, Lộ Uyên còn chưa dậy. Hắn hôm qua buổi tối 3 giờ mới ngủ, bởi vì…

… Cái gì nha, mọi người đang suy nghĩ cái gì đấy.

Là bởi vì tối hôm qua hai người bọn họ cuối cùng từ bên trong bao gối đi ra, Lộ Uyên nhớ tới hỏi lại Tiểu Thẩm lúc trước làm gì không nói với hắn, chính là lúc còn chưa hiểu lầm Tiểu Đồng là người yêu của hắn.

Tiểu Thẩm liền nửa ngày không lên tiếng, xong xuôi không dễ dàng nghẹn ra đến một câu: Năm ngoái có người ở trên tường học viện thổ lộ với em nặc danh thổ lộ… Dùng tiếng Nga.

Tôi suy nghĩ ha, người bình thường nghe cái này đều sẽ rất cảm khái, sẽ có loại kia hậu tri hậu giác cảm động đi?

Lộ Uyên hắn nghe xong tự nhiên nổi giận.

Hắn vỗ bàn một cái, căm phẫn sục sôi: Em nói thật với anh, toàn bộ học viện, người học tiếng Anh nhiều nhất! Anh xem một chút, em nếu dùng tiếng Anh thổ lộ với anh, cùng dùng tiếng Trung đều không khác nhau, bọn họ không ai xem tiếng Anh giống như ngoại ngữ, thực sự là…

Không phải, cái này không phải trọng điểm a?

Sau đó Lộ Uyên liền nhất định phải đem cái lời thổ lộ nặc danh bằng tiếng Nga tìm cho ra, liền đi lật tường thổ lộ năm ngoái, vẫn luôn lật hơn hai giờ mới tìm ra, nói đúng ra ở giữa có vài trang đều bị Bưu ca spam càn quét.

… Tôi làm sao mà biết được?

Úc, bởi vì Lộ Uyên nửa đêm hơn hai giờ gửi tôi ảnh chụp màn hình, nói Tiểu Thẩm chết sống không nói cho hắn viết cái gì, hắn dùng phần mềm phiên dịch vẫn không hiểu ra sao, liền gửi tôi nhờ tôi phiên dịch cho hắn.

… Tôi không thể nói cho mọi người nội dung, bằng không Tiểu Thẩm biết được sẽ đến chém chết tôi. Chém chết tôi còn tốt, nếu là không cho tôi mượn vở ghi chép, tôi cuối kỳ liền xong.

Bất quá tôi quả thật là không nghĩ tới Tiểu Thẩm lúc đó tự nhiên như thế… Chao ôi…