Chương 19: Chỉ Cần Bạn Có Dũng Khí Gánh Chịu Mọi Kết Quả

Ngô Đồng là một người bạn trên mạng của tôi, tôi rất khâm phục chị ấy, lúc tôi bày tỏ lòng

ngưỡng mộ, chị ấy ngạc nhiên nói "Em đùa chị đấy à, trong mắt người khác chị gặp cảnh

chồng nɠɵạı ŧìиɧ, nhưng còn yếu đuối mà chọn hàn gắn hôn nhân, đâu có gì đáng để em

khâm phục"

Tôi nghe kể về chuyện Ngô Đồng vào thời điểm viết cuốn "Hôn nhân nhà giàu", khi ấy chị ấy

nhắn với tôi, muốn kể cho tô8 nghe chuyện của chị và lắng nghe cảm nghĩ của tôi về nó.

Thực ra câu chuyện của Ngô Đồng cũng không có gì đặc biệt, chỉ là một bức ảnh thu nhỏ

trong rất nhiều cuộc hôn nhân khác. Chị ấy và chồng cùng tốt nghiệp thì tìm được một công

việc rất tốt. Nhưng để chị ấy có một tương lai tốt đẹp hơn, chồng chị ấy quyết định khởi

nghiệp với một người bạn. Chồng Ngô Đồng khởi nghiệp thành công, hai người mau chóng

mua được nhà và xe riêng. Năm Ngô Đồng 30 tuổi, hai người họ quyết định sinh em bé, vì

chồng và con, Ngô Đồng nghỉ việc ở nhà làm nội trợ.

Một năm sau, bé con ra đời, công ty của chồng Ngô Đồng lại tiến thêm một bước nữa, Ngô

Đồng rất hạnh phúc, hoàn toàn bắt đầu cuộc sống của một phu nhân nhà giàu.

Vì chồng không thích có người giúp việc trong nhà, nên nhà họ chỉ mời nhân viên vệ sinh

theo giờ, mỗi ngày tới nhà quét dọn hai tiếng. Sáng sớm, Ngô Đồng sẽ dậy chuẩn bị bữa

sáng, sau đó chơi với con, lúc xon ngủ thì xem TV hoặc lên mạng. Buổi trưa nấu cơm cho

con ăn, buổi chiều dọn dẹp nhà cửa, buổi tối dù chồng có về hay không thì chị ấy cũng sẽ nấu

bốn món mặn một món canh chờ anh ra.

Chồng chị ấy cũng không hách dịch hay tỏ thái độ chỉ vì chị ấy ở nhà nội trợ, nhất là mặt vật

chất, anh ta cực kì hào phóng hàng năm đều đưa chị ất và con ra nước ngoài nghỉ dưỡng. Ngô

Đồng thấy cuộc sống như vậy cũng tốt, cô ấy vốn không phải người mạnh mẽ, chỉ mong cuộc

sống vợ chồng bình thường mà thôi.

Thế rồi con chị ấy dần lớn kên, Ngô Đồng cũng hạnh phúc suốt mười mấy năm, chị ấy thấy

cuộc đời rất ưu ái mình : Có con ngoan ngoãn, chồng giỏi giang, mọi chuyện đều tốt đẹp, chị

ấy cứ nghĩ rằng sẽ hạnh phúc như vậy tới cuối đời.

Cho đến một ngày, một người phụ nữ chặn Ngô Đồng ở khu nhà nói với Ngô Đồng rằng cô ta

và chồng chị đã qua lại hơn một năm. Với Ngô Đồng, chồng chị ấy chỉ còn trách chứ không

còn tình yêu.

Ngô Đồng nói với tôi, trong khoản khắc đó, chị cảm thấy cuộc đời như đóng băng, nghe thật

kỳ dị nhưng đó là cảm nhận chân thật của chị ấy vào giây phút đó? Chị ấy không biết mình

đã về nhà bằng cách nào, chị ấy buộc mình phải bình tĩnh, tỉnh táo cân nhắc cuộc sống tương

lai. Dường như chồng Ngô Đồng cũng biết người phị nữ kia tới tìm chị ấy, cũng thẳng thắn

thú nhận, tỏ ú nếu chị không ly hôn thì anh ta sẽ kết thúc mối quan hệ với người phụ nữ kia.



Khi Ngô Đồng kể với tôi những chuyện này thì sự việc đã qua nửa năm, chị ấy lựa chọn tiếp

tục hôn nhân

Tôi hỏi chị nửa năm qua chị ấy có ổn hay không ?

Ngô Đồng thản nhiên nói với tôi, ban đầu khi phát hiện chồng nɠɵạı ŧìиɧ, chị ấy rất muốn ly

hôn, chị ấy rất muốn rời khỏi người đàn ông phản bội ngay tức khắc. Nhưng mười mấy năm

qua, chị đã tách biệt với xã hội quá lâu, cũng đã quen với tháng ngày ăn sung mặc sướиɠ. Chị

ấy không đủ sức quay lại xã hội để phấn đấu, cuối cùng chị ấy chọn tha thứ cho chồng.

Tôi cảm phục Ngô Đồng bởi vì chị ấy nói với tôi mấy câu này.

Có người nghĩ chị tha thứ cho chồng là vì con, thực ra chỉ chị mới biết, chị có hai lựa chọn :

Một là ly hôn từ bỏ cuộc sống sung sướиɠ hiện tại, tương lai chị phải tự phấn đấu, đón nhận

thử thách của cuộc sống; hai là tha thứ cho chồng, tiếp tục cuộc hôn nhân hiện tại, chịu đựng

việc anh ta đã làm tổn thương chị. Không có lựa chọn nào dễ dàng. Quãng thời gian đó, chị

đã đọc rất nhiều chuyện của người khác, có người chọn ky hôn, nhưng cũng không thể vượt

qua nỗi ám ảnh, có người chọn tha thứ nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ dằn vặt. Chị tự nhủ, dù

lựa chọn thế nào thì cũng phải gánh chịu mọi hậu quả từ lựa chọn đó. Chị không có dũng khí

và sức lực để ly hôn, chị chọn tha thứ cho anh ta. Anh ta nói ạn ta sẽ chấm dứt quan hệ với

người phụ nữ kia, nhưng thực ra chị cũng không tin, làm gì có chuyện chấm dứt là chấm dứt

được ngay? Chẳng qua càng thêm cẩn thận và bí mật thôi, chị chỉ chờ đợi bọn họ phiền chán

nhau. Khi chị chấp nhận gánh chịu mọi kết quả lựa chọn của mình, chị lại thấy lòng mình nhẹ

nhõm hơn nhiều. Chỉ cần chấp nhận kết quả, thì thực ra vẫn có thể bước tiếp trên con đường

mình đã chọn. Từ đó, tôi bắt đầu sinh lòng kính phục Ngô Đồng. Tôi đã gặp rất nhiều bạn bè

gặp sóng gió trong hôn nhân, sau cơn khủng hoảng ban đầu, hầu như họ đều lựa chọn tiếp

tục hôn nhân. Nhưng họ thường u uất than thở " Sao tớ đã tha thứ cho anh mà anh ta vẫn tiếp

tục tổn thương tớ ?" "Chỉ cần nghĩ đến việc anh ta từng phản bội hôn nhân của chúng tớ là tớ

chỉ muốn gϊếŧ chết anh ta"

Nếu chọn ly hôn, trước tiên hãy tự hỏi chính mình có thể chịu đựng được lời xì xào của dư

luận hay không, liệu có thể chấp nhận điều kiện sống không bằng trước kia hay không, có thể

chịu được sự cô độc trong thời gian tới hay không ? Nếu tất cả các câu trả lời đều là có, vậy

lựa chọn ở trong lòng bạn. Nếu không chọn ly hôn thì cũng vậy thôi, hãy tự hỏi chính mình:

Có thể chấp nhận hôn nhân rạn nứt hay không, có thể chịu đựng việc anh ta làm tổn thương

bạn lần nữa hay không, nếu có thể, vậy không chọn ly hôn cũng không sao cả. Nhưng khó

khăn nhất chính là người đã ly hôn tưởng rằng sẽ có tương lai mới chờ mịn, nhưng rồi hiện

thực khác xa tưởng tượng, hoặc ngườ

i chọn tha thứ ch9 chồng, vốn tưởng anh ta sẽ biết ơn

mình? Ngờ đâu nhận ra anh ta tiếp tục lừa dối mình, thế là càng thêm đau khổ.



Tôi có một người bạn là công chức nhà nước, không muốn làm việc từ 5 giờ sáng đến 9 giờ

tối cả đời nên cậu ta đã quyết định mở một tiệm bánh ngọt, phục vụ riêng phân khúc khách

hàng cao cấp. Sau khi tìm hiểu bước đầu, dự toán cầu đầu tư khoảng một triệu tám trăm ngàn

tệ. Vì tôi kinh doanh ngọc bích rất thành công nên cậu ấy mới tới hỏi ý kiến tôi

Tôi hỏi cậu ấy một câu " Nếu lập nghiệp thất bại sẽ mất trắng một triệu tám trăm ngàn tệ, liệu

cậu có thể chịu được kết quả ấy không, nếu có thể thì cậu không còn do dự gì nữa, mau bắt

tay vào làm đi"

Ba tháng sau, tiệm bánh của cậu ấy khai trương, nghe nói việc kinh doanh rất phát đạt. Ngày

sinh nhật tôi, cậu ấy mang một chiếc bánh tới, cậu ấy nói những lời đó của tôi đã làm cậu ấy

bỏ hoàn toàn chút do dự cuối cùng trong lòng cậu ấy. Nếu có thể chấp nhận được kết quả tồi

tệ nhất thì còn lo sự gì nữa đây, cứ tiến lên phía trước là được rồi.

Tư duy theo thói quen của chúng ta là thế này đây : Khi mới bắt đầu một cuộc tình, ta sẽ

tưởng tượng mình ở bên ngưòi yêu đến răng long đầu bạc, một khi chia tay sẽ thấy đau khổ

đến không sốg nổi, mất hết niềm tin; khi mới lập nghiệp người ta sẽ tưởng tượng cuộc sống

xa hoa, sung sướиɠ lúc đã thành công một khi gặp khó khăn ta sẽ cảm thấy mệt mỏi, uể oải

và suy sụp.

Đương nhiên suy nghĩ này cũng không sai, ai cũng muốn theo đuổi hạnh phúc,nhưng dù

mộng tưởng của chúng ta tốt đẹp tới đâu thì chuyện gì cũng có hai mặt.

Trong cuộc sống khi người ta đưa ra quyết định, thường sẽ cân nhắc tới mặt tốt, có lẽ trong

tiềm thức cũng nghĩ đến kết quả tồi tệ nhất nhưng hầu như họ luôn mang tâm lý may mắn cho

là bản thân không xui xẻo như vậy. Thế rồi họ đưa ra quyết định vượt xa khả năng chịu đựng

của bản thân cuối cùng lại không thể gánh vác được hậu quả từ sự lựa chọn của mình.

Trên thực tế, những người suy xét tới khả năng thường đạt được kết quả tốt nhất. Vì trước đó

đã suy ngẫm về kết quả xấu nhất, nên họ mới có thể bỏ qua mọi chướng ngại trong tư tưởng

của mình mà thoải mái thể hiện tài năng.

Trước khi đưa ra bất cứ lựa chọn gì chúng ta nên ngẫm lại, liệu chúng ta có thể chịu đựng

được kết quả tồi tệ nhất không ? Cái tốt của hành động này là giúp chúng ta tỉnh táo lại, nhận

rõ mặt lợi và mặt hại của sự lựa chọn ấy, dù kết quả xấu nhất có thể xảy ra thì trước đó ta đã

chuẩn bị tâm lý nên sẽ không thất bại hoàn toàn, thậm chí ta đã chuẩnn bị đầy đủ kế hoạch để

ứng phó với mọi tình huống.

Mọi sự lựa chọn đều có sự nguy hiển, không ai có thể đảm bảo sự lựa chọn của mình chắc

chắn có kết quả tốt khi chúng ta có đủ dũng khí để đưa ra một quyết định thì ai cũng phải có

đủ dũng khí để gánh chịu mọi kết quả. Ai cũng có quyền lựa chọn sự nghiệp, bạn đời và

phương thức sống của riêng mình, quan trọng là : Bạn phải gánh được được mọi kết quả.