Chương 15: Micro?

“ Bạn hỏi tôi yêu sâu sắc thế nào, tôi yêu bạn đến vạn phần.” Không ngừng oanh tạc những bản tình ca cũ, Lý Tiểu Nhã đang ngủ cũng không thể chịu nổi, giọng nói trầm thấp xuyên thẳng vào màng nhĩ, ngay cả trùm chăn cũng không ngăn được.“ Cha, con xin cha, đừng hát nữa , để con ngủ chút đi!”

“Tình yêu của tôi là thật, tình yêu của tôi đậm sâu, mặt trăng chứng giám cho trái tim tôi ~”

Lý Hồng Đồ kiên trì hát xong, cuối cùng còn ngân một hơi dài run rẩy, vô cùng chuyên nghiệp.

“ Con còn ngủ sao, hơn chín giờ rồi, heo lười này, mau rời giường, heo lười , mau rời giường, heo lười , mau rời giường, mau rời giường.

“ A!” Lý Tiểu Nhã kêu lên một tiếng tuyệt vọng, xốc tấm chăn đang trùm đầu lên.

“ Lý Hồng Đồ, cha mới là đồ con heo, cả nhà cha đều là đồ con heo!”

“ Đúng nha, cả nhà ta đều là heo đó, giờ còn có một con heo con thích nằm trên giường.”

Lý Tiểu Nhã tự biết bản thân lỡ lời, quay đầu lườm, kết quả lại trông thấy hình ảnh vô cùng kí©h thí©ɧ, trong tay cha cô ấy đang cầm cây gậy AV mất tích một cách kỳ lạ của mình trong một thời gian !

“ Này, Lý Hồng Đồ, cha tìm thấy thứ này ở đâu, mau đưa cho con!”

Lý Hồng Đồ lơ đãng liếc qua đồ vật trên tay.

“ Dưới sô pha , bảo bối, cái này để làm gì .Hôm qua cha tìm tòi hồi lâu vẫn chưa biết rõ, nhìn trông giống cái micro.”

Lúc này Lý Tiểu Nhã mới nhớ ra, hai tháng trước bạn trai đi công tác, cô ấy nằm trên sô pha xem phim,. Vốn chỉ xem phim tình cảm bình thường, không hiểu sao lại có cảm giác muốn làm, dùng gậy AV thỏa mãn xong thì ngủ thϊếp đi. Sau này muốn tìm cũng không tìm được, thì ra là lăn xuống ghế sô pha.

Lý Tiểu Nhã xấu hổ khẽ cắn răng, “ Micro cái gì, cha có tin con nhét vào miệng cha hay không?”

“ Nhét vào miệng sao? Cái dùng cho miệng ư?” Lý Hồng Đồ há to miệng, làm bộ muốn đặt vào bên trong.

“ Này, mau buông ra cho con, lão cha biếи ŧɦái này!”

Vô cớ bị mắng, Lý Hồng Đồ cũng không vui nổ, ném cây gậy AV lên trên giường.

“ Hứ, cho con cái thứ đồ rách nát này, chả có gì đặc biệt.”

Trước khi ra khỏi phòng còn không quên quay đồ phản pháo, “ Có con mới là đồ biếи ŧɦái!”

Trước đây không lâu, ước mơ của Lý Tiểu Nhã còn là muốn nằm lười chết trên giường,. Nhưng bây giờ mới được hai ngày đã thấy cả người không thoải mái, ăn cơm xong lệnh cho cha mình bế ra ngoài sô pha làm việc.

Lý Hồng Đồ rảnh rỗi cũng không ngây ngốc được, đã vệ sinh nhà cửa ngày hôm qua, hôm nay rõ rảnh rỗi khó chịu.

Nhàm chán quá đành phải tự tập thể dục mà không có dụng cụ thể hình. Mỗi lần chống đẩy là mấy chục cái, đến hít thở cũng chẳng thèm hít thở.

Lý Tiểu Nhã vừa làm việc vừa nhìn trộm, nhìn thấy mồ hôi thấm ướt áo sơ mi của ông ấy, tâm tư nhỏ đột nhiên nổi lên, chột dạ ho khan hai cái.

“ Khụ khụ, cha, quần áo của cha đều ướt cả rồi, trong nhà cũng không có người ngoài, cha cởi ra đi.”

Lý Hồng Đồ dùng tay chống trên mặt đất, thân thể cường tráng trực tiếp đứng lên, mồ hôi dựa theo má chảy xuống, mỗi tấc đều sáng loáng, trên ngực bị mồ hôi làm ướt một mảng lớn.

“ Hô hô”

Hít sâu vài hơi, Lý Hồng Đồ kinh ngạc hỏi, “ Con không phải người ngoài sao?”

Lý Tiểu Nhã bị ông ấy chọc giận, “ Được, Lý Hồng Đồ, con là người ngoài, chờ con khỏi bệnh hẳn, nếu lại đi thăm cha con theo họ của cha.”

“ Hahaha.” Lý Hồng Đồ lại phát ra tiếng cười sảng khoái như chiêu bài của hắn, “ Đừng tưởng cha không biết con nghĩ gì, không phải muốn nhìn dáng người cường tráng của cha sao? Cha nói rồi, không cho tiền không cho xem!”

“ Cha…” Lời đấu võ mồm bị cô ấy nuốt ngược trở về, “ Được, con cho con cho, cha nói một số đi.”

Khóe miệng giật giật, Lý Hồng Đồ khinh bỉ nhìn con gái, "Bao nhiêu tiền con cũng không cho nổi, hừ, con nghèo đến rỗng túi cha còn lạ gì.”

Nói xong , Lý Hồng Đồ đan chéo hai tay nắm lấy vạt áo sơ mi của mình, động tác chậm rãi cởi ra.