Chương 35: Trong đầu toàn nghĩ về cha!

Bàn tay to chống ở ga giường nắm chặt, ga trải giường bị nắm đến nhăn nhúm, ánh mắt sợ hãi trong phút né tránh kia lóe lên nhìn con gái, nhanh chóng chống người lên, cách xa khuôn mặt của con gái. “Bé con... cha... Không...··”

Không quan tâm đến cha đang sóng gió trong lòng, Lý Tiểu Nhã lại chồm về phía trước, khoảng cách giữa hai người đã gần hơn trước.

Cái miệng nhỏ hồng nhuận hơi hé mở, thanh âm mơ hồ ẩm ướt.

“Cha…”

“Hửm?”

“Vừa rồi con, trong đầu toàn nghĩ về cha...”

Nói xong lời này, thân thể của Lý Tiểu Nhã có xu hướng tiến gần thêm một bước.

Lý Hồng Đồ liều mạng thoát ra khỏi thân thể con gái, nhanh như lúc vừa rồi cứu nàng, trong nháy mắt đứng ở bên cạnh giường lớn, thở hồng hộc như thể vừa hoàn thành một cuộc chạy 100 mét kịch liệt.

Nhìn thấy con gái vồ hụt trên giường, ông ấy vội vàng đưa tay ra đỡ.

“Bé con... xin lỗi... không có chạm vào chỗ bị thương đấy chứ.”

Cha cô bị dọa phát sợ…

Lý Tiểu Nhã chưa bao giờ thấy cha mình bối rối như vậy, từ vẻ mặt của ông ấy, Lý Tiểu Nhã chắc chắn ông ấy thực sự sợ hãi, hơi hối hận trong lòng, hành vi của cô dường như quá liều lĩnh.

“Con không sao, cha thối, cha làm sao vậy, đột nhiên chạy trốn...”

Tranh thủ thời gian nói với giọng điệu buông lỏng để hòa hoãn lại.

“A?! Cha... đi vệ sinh.”

Tờ giấy dán trên cửa sổ gần như bị xuyên thủng đã được phủ một lớp khác giữa cuộc trò chuyện của hai cha con đã hiểu rõ lòng nhau.

“He he”

Lý Tiểu Nhã cười xấu xa.

“Sao thế, không thể nhịn được nữa, muốn đi ... phát tiết chút à?”

“Cha, cha chỉ muốn đi vệ sinh.”

Lý Hồng Đồ phản bác văn vẹo cơ thể, cố gắng tránh phần thân dưới đang phình ra của mình khỏi tầm nhìn của con gái.

“"Không sao, con hiểu mà, đi đi, thoải mái phóng thích.”

Cho cha cô một ánh mắt “cha hiểu mà” rồi chợt nghĩ ra một ý tưởng điên rồ nào đó.

Quay người lại đưa chiếc qυầи ɭóŧ vừa cởi ra.

“Cho cha, dùng cái này đi.”

“Dùng?”

Lý Hồng Đồ sững sờ nhìn con gái mình

Lý Tiểu Nhã vẫn cười xấu xa, nhưng khuôn mặt đỏ bừng.

“Mặc nó lên!”

Bây giờ Lý Hồng Đồ vài giây đã hiểu, ông ấy giật qυầи ɭóŧ con gái trong tay rồi bước ra khỏi cửa, khẽ lẩm bẩm.

“Cúng không biết ai trong chúng ta là biếи ŧɦái.”

“Ha ha ha…”

Nhìn thấy sự bối rối của cha mình, Lý Tiểu Nhã cười đến run rẩy cả người.

“Lão biếи ŧɦái, vậy cha còn lấy làm gì!”

“Cha giặt cho con, quỷ lười!”

Rầm một tiếng, cửa phòng ngủ bị đóng chặt.

Cùng với tiếng cửa, nụ cười trên mặt Lý Tiểu Nhã cũng biến mất, thân thể nửa chống đỡ ngã xuống giường lớn, giống như sức lực đột nhiên bị lấy đi, l*иg ngực cũng kịch liệt phập phồng giống như cha, đôi mắt híp lại nhìn chằm chằm vào trần nhà.

Cô đang làm gì vậy?

Cứ nghĩ về câu hỏi này trong đầu.

Tại sao lại thay bộ đồ ngủ gợi cảm này?

Tại sao lại vô tình khoe thân?

Muốn trêu cha ư? Thấy dáng vẻ xấu hổ của ông ấy?

Một phần nguyên nhân.

Phần khác là cố quyến rũ một người đàn ông.

Nhưng vẻ mặt sợ hãi vừa rồi của cha cô lại khiến cô ý thức được, người đàn ông này chính là cha cô!

Dụ dỗ cha của chính mình? Rồi sao?

Làm sao có thể?

Lý Tiểu Nhã không thể hiểu được, dứt khoát trở mình

Chợt nhớ lại những lời “thổ lộ thâm tình” mà cha đã nói.

Ông ấy là người đàn ông yêu cô nhất trên đời này!

Tại sao không thể?