Chương 44: Con là người lạ sao?

Nghĩ đi nghĩ lại, ánh mắt cô dán chặt vào ngăn kéo tủ tivi, sau đó lại quay đầu nhìn chiếc nạng mà cha cô đã nghiêm khắc cảnh cáo không được dùng trừ phi thật cần thiết, thật ra cô cũng có chút sợ hãi, ngoài lời cảnh báo của bác sĩ Tống, cô còn tìm kiếm trên mạng thì thấy xương mắt cá nằm sát khớp nối, nếu trật khớp thật thì có thể khiến toàn bộ mắt cá chân bị biến dạng, thực sự không phải là một câu nói đùa. Nhìn tủ TV gần trong gang tấc, Lý Tiểu Nhã vẫn quyết định mạo hiểm, nhưng thay vì chống nạng, cô chọn cách trèo qua.

Cô lấy trong ngăn kéo một chiếc máy ảnh đặt lên tủ, sau khi bật nguồn thì trèo trở lại.

Nửa năm trước, Lý Tiểu Nhã đang đi dạo cùng bạn trai cũ thì bị một chú chó husky soái khí choáng ngợp, không hiểu sao cô cảm thấy nhóc này hơi giống mình nên đã mua ngay tại chỗ, nhưng cô không hề nghĩ tới nhóc này không thành thật chút nào. Chỉ cần trong nhà không có ai thì đập phá khắp nơi, xé dép, cào ghế sofa, xé cuộn giấy, Lý Tiểu Nhã cảm thấy như mở một chiếc hộp mù khi đi làm về mỗi ngày. Sau đó, cô từ Internet biết được một con chó nhất định phải có camera giám sát có thể truyền âm thanh theo thời gian thực, chỉ cần cô gào một tiếng thì nhóc ấy yên ổn ngay.

Đáng tiếc khi vào mùa xuân, thằng nhóc bắt đầu rụng tóc như điên, Lý Tiểu Nhã không thể chịu đựng được nữa nên đã đưa thằng nhóc cho người bạn thân nhất của mình là Lâm Đào Đào, từ đó cô đã cất chiếc camera giám sát vô dụng đó đi. Tưởng rằng chiếc camera dùng để theo dõi con chó một ngày nào đó sẽ được dùng để theo dõi mình, nhưng vì muốn để đôi tai yên tĩnh, cô nhịn.

Vừa quay lại ghế sô pha, video của cha lại hiện lên, trong video cha mặc bộ quần áo lao động màu xanh của Mạng lưới điện nhà nước, trên đầu đội một chiếc mũ cứng màu cam, cha đang ngồi trong xe chạy tới hiện trường kế tiếp.

“Cha, con gửi cho cha một đường link, cha bấm vào đi.”

Lý Hồng Đồ đang nhe răng trong màn hình lắc đầu.

“Không được, khóa chống lừa đảo đã nói hết rồi, không thể nhấp vào liên kết do người lạ gửi đến.”

"Lý Hồng Đồ, con là người lạ sao!"

Lý Tiểu Nhã muốn nói chuyện nhẹ nhàng lại bị cha mình làm cho tức giận đến mức xù lông.

Hướng dẫn cha tải ứng dụng và gửi cho ông ấy tên người dùng và mật khẩu của mình.

“Sau khi đăng nhập, cha chỉ cần nhấp vào màn hình thời gian thực.”

Lý Hồng Đồ bấm vào theo hướng dẫn của con gái, và hình ảnh xuất hiện khiến ông ấy ngạc nhiên.

"Ôi cưng, nhà con có CCTV à?"

Lý Tiểu Nhã không buồn giải thích với ông ấy.

“Được rồi, nếu nhớ con thì xem ở đây đi, đừng tiếp tục gọi video làm phiền con, tạm biệt!"

Ngay khi cúp điện thoại, Lý Tiểu Nhã nghe thấy giọng nói của cha mình phát ra từ âm thanh của camera giám sát.

“Ha ha, hay rồi, nhóc thúi bực bội với cha, xem cha trở về chỉnh đốn con thế nào, cha sẽ đánh mông con nở hoa, bộp bộp bộp!”

Nói rất hăng, Lý Hồng Đồ còn mô phỏng âm thanh, Lý Tiểu Nhã nghe những lời tấu hề của cha mình mới nhớ, mình dường như không nói với ông ấy, chỉ cần ông ấy vào xem đoạn ghi hình thì âm thanh sẽ được truyền đi trong thời gian thực theo mặc định, trừ khi cô thay đổi nó thành nhấn phím phát biểu, nhưng cha rõ ràng không chú ý đến điều này ...