Chương 27

Trong vòng chưa đầy năm phút, đã có không dưới một triệu bài đăng trong các mục khác nhau của Tinh võng viết về vấn đề này. Trong số đó, bên kỹ thuật đã mở một topic để thảo luận về sức mạnh thực sự của Đoạn Hành Dạ, thậm chí từng khung hình, cắt video để thưởng thức phong thái của giáo sư Đoạn ...

Đối với người không quen thuộc với Tinh Võng và không biết đến sự cuồng nhiệt của công chúng như Đoạn Hành Dạ, không biết rằng bao nhiêu người đã bị sốc bởi vài phút tuyệt vời của phát sóng trực tiếp.

Trừ bỏ thân phận "nằm vùng" đáng thương, nguyên chủ còn là "bạch nguyệt quang" của toàn dân trong truyện "Khuynh đảo tinh cầu". Không ai có thể phủ nhận rằng Đoạn Hành Dạ có một ngoại hình xuất sắc. Nhưng đáng tiếc rằng, trong hầu hết các trường hợp, Giáo sư Đoạn luôn có gương mặt lạnh lùng, cùng lắm là "mỹ nhân mặt than". Câu nói kia nói như thế nào nhỉ? Đẹp thì đẹp đó, nhưng không có linh hồn.

Nhưng hôm nay thì khác, trong lúc nguy cấp, lông mày và đôi mắt của Đoạn Hành Dạ bừng bừng sức sống chưa từng thấy. Như thể người trong tranh cuối cùng cũng ra khỏi tranh, linh hồn trở về nơi cũ.

Đoạn Hành Dạ vừa rồi chỉ muốn bảo toàn mạng sống, không ngờ có bao nhiêu người sẽ bị dập nát con tim chỉ vì chỉ dựa vào cảnh tượng hỗn loạn trong vài phút ngắn ngủi.

...

Toàn bộ tinh tế đang trong khoảng thời gian sôi động, nhưng nhân vật chính nơi này lại khó được an tĩnh.

Không giống như lần hôn mê vì độc dược lần trước, lần này Đoạn Hành Dạ tỉnh lại chỉ sau vài giờ ngủ say. Cậu từ từ mở mắt, đập vào mắt cậu là một bầu trời đầy sao rộng lớn. Có lẽ là bởi vì cái ót chưa hoàn toàn bình phục cùng với ngân hà từ từ xoay tròn chảy trên đỉnh đầu, một cảm giác không trọng lượng ập đến ngay lập tức.

Đoạn Hành Dạ đưa tay ra sức dụi mắt, phải một lúc sau mới dần dần khôi phục.

Sau khi cơn chóng mặt gần như biến mất, Đoạn Hành Dạ chậm rãi ngồi dậy ở mép giường. Mặc dù cảm giác ẩn ẩn đau sau đầu vẫn chưa biến mất, nhưng sau khi nhìn thấy chiếc ghế sô pha ẩn hiện trong "bầu trời đầy sao" trước mặt, cuối cùng cậu cũng hiểu rằng có lẽ bây giờ mình vẫn chưa rời khỏi Đề Trạch tinh.

Đoạn Hành Dạ đoán rằng nơi cậu ở lúc này có lẽ là một khách sạn, rất nhiều khách sạn cao cấp trong thời đại tinh tế trang trí hình chiếu ba chiều như vậy. Dù trước đây Đoạn Hành Dạ chưa từng ở trong một căn phòng tương tự, nhưng sau khi nhớ lại một lúc, cậu vẫn thông qua quang não tắt thiết bị hình chiếu ba chiều.

Trong phút chốc, toàn bộ phòng ngủ lại trở về màu trắng tinh khôi.

Mặc dù đã vài giờ trôi qua kể từ khi cuộc tấn công xảy ra, nhưng việc tiêu hao thể lực quá mức vẫn khiến trái tim của Đoạn Hành Dạ đập loạn xạ không kiểm soát được. Cậu ngồi đó tĩnh tâm một lúc, thấy trong phòng vẫn không có ai quấy rầy, cậu mới chần chừ mở lại quang não.

Đã vài giờ trôi qua kể từ khi vụ việc xảy ra, nhưng Tinh Võng vẫn chưa hết sôi động.

Trong căn phòng trắng tinh, mình sáng càng trở nên nên rõ ràng và dễ thấy hơn. Ngay sau khi Đoạn Hành Dạ vào Tinh Võng liền thấy vị trí trung tâm đã trở thành một báo cáo đặc biệt của một chương trình tin tức nổi tiếng. Cậu do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn nhấp vào.

Dù sao thì sớm muộn gì cũng sẽ phải đối mặt ...

Chỉ sau khi mở Tinh Võng, Đoạn Hành Dạ mới nhận ra rằng những gì đã xảy ra trên Đề Trạch tinh vài giờ trước có thể có ảnh hưởng lớn hơn nhiều so với những gì cậu tưởng tượng.

Với tư cách là nguyên soái, người đã một tay đưa Diệp Thiên đế quốc đi lên đúng quỹ đạo, sự kiện Mạnh Cẩm Hoài bị tập kích chắc chắn có thể nói là sự kiện hạng nhất của đế quốc. Kể từ khi vụ việc xảy ra, Nam Chư tinh tuyên bố rằng lập tức tiền hành cuộc điều tra khẩn cấp khép kín. Đồng thời, để mọi người không khỏi hoang mang, truyền thông đế quốc cũng được yêu cầu tạm dừng việc đào sâu tìm hiểu nguyên nhân vụ việc, mọi việc đang chờ thông báo cuối cùng.

Mặc dù không thể thảo luận lý do, nhưng sự chú ý của mọi người đối với vấn đề này không hề suy yếu.

Vì vậy, sau sự cố trong vài giờ khi lưu lượng truy cập cao nhất, các phương tiện truyền thông được yêu cầu chờ đợi thông báo nguyên do luôn tập trung sự chú ý của họ vào Đoạn Hành Dạ…

Theo ấn tượng của hầu hết mọi người trong tinh tế , Giáo sư Đoạn vẫn luôn hiện hữu hình ảnh là bạch nguyệt quang ốm yếu. Mà hiện tại bạch nguyệt quang đột nhiên lắc mình biến hóa, quả thật khó có thể không ngạc nhiên.

Cuối cùng, Đoạn Hành Dạ nhìn thấy từ trong não cuộc thảo luận trên mạng dần nóng lên, không bao lâu sau khi tỉnh lại, hoàng thất vốn không có cảm giác tồn tại gần đây đã chính thức tuyên bố với bên ngoài.

Sau vụ tai nạn thí nghiệm năm đó, nguyên chủ được hoàng thất nhận về một hành tinh nhỏ để huấn luyện bí mật, nhưng mọi người vẫn luôn cho rằng cậu được nữ hoàng nhận làm con nuôi. Vì vậy, trong mắt nhiều người, Đoạn Hành Dạ thực sự có ràng buộc rất chặt chẽ với hoàng thất, hiện tại bọn họ gửi lời giải thích này là hợp lý.

Tuy nhiên, Đoạn Hành Dạ không đặt nhiều kỳ vọng vào trình độ của hoàng thất.

Mối quan hệ giữa hoàng thất và Nam Chư tinh luôn luôn mong manh. Click mở ra lời giải thích, Đoạn Hành Dạ liền phát hiện, gọi cái này là giải thích cũng chỉ là về thân thủ của cậu…Theo lý mà nói nguyên soái bị ám sát là một sự kiện khϊếp sợ của tinh tế. Khi gặp các sự kiện này hoàng thất nên bày tỏ sự quan tâm của mình dù chỉ là giả vờ. Nhưng họ đã không làm vậy.

Lời giải thích này chỉ có vài dòng, chủ yếu để giải thích lý do khiến cho Đoạn Hành Dạ đột ngột bùng nổ giá trị vũ lực. Tuyên bố nói rằng do vụ tai nạn thí nghiệm năm đó, thân thể của Đoạn Hành Dạ bị thương nặng, tinh thần lực cũng bị tổn thương rất lớn. Theo yêu cầu của cậu, hoàng thất đã gửi Đoạn Hành Dạ đến một hành tinh và sử dụng thiết bị đặc biệt để điều trị và đào tạo, nhằm cố gắng khôi phục lại tinh thần lực và phục hồi sức khỏe.

Đối với những người không biết, lời giải thích của hoàng thất thực sự có lý. Mặc dù không có môn võ cổ nào trong thế giới "Khuynh đảo tinh cầu", nhưng chỉ cần những ai có chút kiến

thức về võ thuật và những thứ tương tự đều có thể thấy rằng thân thủ của Đoạn Hành Dạ nhất định không phải thứ có thể luyện tập đơn thuần để rèn luyện thân thể.

Ngược lại, để đạt đến cấp độ của Đoạn Hành Dạ, cần phải luyện tập chăm chỉ ngày này qua ngày khác, thậm chí sử dụng trang bị độc nhất vô nhị của tinh tế để huấn luyện phụ trợ phi nhân tính. Loại trang bị đặc biệt này, vẫn đang trong trạng thái bán thử nghiệm, thực sự chỉ có trong hoàng thất và quân đội.

Nếu như hoàng thất trực tiếp nói phái Đoạn Hành Dạ đi huấn luyện phụ trợ, bọn họ nhất định sẽ bị một đám người lên án là vô nhân tính. Hiểu ra điều này, họ đưa ra tất cả những lý do về ý chí kiên cường của Đoạn Hành Dạ, điều này rất phù hợp với hình ảnh giáo sư Đoạn trong ấn tượng của mọi người.

Điều này cũng đúng. Tuy nhiên, Đoạn Hành Dạ không thèm đọc các bình luận, bởi vì sau khi đọc bản giải thích, cậu phát hiện ra hoàng thất đã tạo ra vấn đề về tinh thần lực của mình một cách nhầm lẫn!

Mặc dù theo trí nhớ của Đoạn Hành Dạ, hoàng thất đã dùng cái gọi là công cụ có thể khởi động tinh thần lực nhưng không bao giờ có tác dụng. Nhưng gần như toàn bộ tinh tế đều biết rằng nguyên chủ bị mất tinh thần lực do tai nạn, nếu chẳng may một ngày nào đó bị bại lộ, hoàng thất thanh minh lúc này là đề phòng trước.

Từ góc độ này, "đồng đội" của cậu có vẻ không tệ lắm nhỉ? Đoạn Hành Dạ nghĩ đến cười khổ.

Tóm lại, bất kể người khác nghĩ gì, dù sao lời giải thích chủ yếu lừa gạt Mạnh Cẩm Hoài, mà anh đã sớm biết danh tính của cậu. Bây giờ đột nhiên nhận được một “bất ngờ” như vậy, có lẽ anh cũng không quá ngạc nhiên khi đã chuẩn bị tâm lý rồi… Ôm ý tưởng bất chấp, Đoạn Hành Dạ không có áp lực tâm lý về chuyện này.

—— Sự việc quả thực giống như những gì Đoạn Hành Dạ đã đoán, Mạnh Cẩm Hoài không hề bày tỏ ý kiến

gì về vấn đề này, ngược lại còn nhằm chuyển hướng sự chú ý của công chúng khỏi Đoạn Hành Dạ.

Đúng là Đoạn Hành Dạ kiếp trước là một cao thủ võ học, nhưng nếu nguyên chủ chỉ là một người bình thường chưa được huấn luyện đặc biệt, cho dù Đoạn Hành Dạ có thực lực đến đâu, cậu cũng nhất định không sử dụng được. Nghĩ đến đây, trong lòng Đoạn Hành Dạ không khỏi cảm thấy ớn lạnh - đây có lẽ là một phản xạ có điều kiện phát triển qua nhiều năm rèn luyện của cơ thể này.

Ký ức thời thơ ấu của nguyên chủ không rõ ràng lắm, nhưng từ những ký ức duy nhất còn sót lại, có thể thấy việc huấn luyện năm đó tuyệt đối phi nhân tính.

Tai nạn thí nghiệm đó rất đặc biệt, nguyên chủ không chỉ bị tổn thương nặng nề về thể chất và tinh thần, mà còn ảnh hưởng đến não ở một mức độ nào đó. Theo quan điểm trực quan, người ta thường nói “tính tình đại biến”. Nhưng ai ngờ hoàng thất ngoài mặt có vẻ quan tâm đến cậu, lại không cố gắng giúp cậu khôi phục sau khi phát hiện nguyên chủ đã bắt đầu tự cô lập, mà là nhân cơ hội này lập tức bắt đầu một loạt công việc tẩy não đối với Đoạn Hành Dạ.

...

Thân thể khó chịu chậm rãi biến mất, Đoạn Hành Dạ rốt cục tắt quang não, cậu chậm rãi đi tới dưới giường. Đây là một phòng ngủ mô phỏng ba chiều, khi tắt trình mô phỏng, xung quanh chỉ có một vài bức tường trắng trơ

trọi. Đoạn Hành Dạ không để ý cho đến khi cậu đến gần bức tường có một tấm biển cảnh báo trên bức tường ở phía đông của căn phòng.

Có thể mọi người ở thời đại này đã quen với phong cảnh giả lập, nhưng Đoạn Hành Dạ vẫn thích môi trường nơi mà có thể mở cửa sổ và tiếp xúc với làn gió trong quá khứ. Nhưng trước khi định mở cửa sổ, cậu đã nghe thấy tiếng bước chân ở phía sau. Bởi vì Đoạn Hành Dạ chưa hoàn toàn bình phục sau lần ngất xỉu vừa rồi, sắc mặt cũng có chút ủ rũ, cho nên cho tới bây giờ cậu cũng không nhận ra có người đang tới gần. Mặc dù tiếng bước chân không lớn, nhưng số người có thể nghe rõ ràng chắc chắn nhiều hơn một người.

Khi phát hiện có người đi vào, động tác của Đoạn Hành Dạ lập tức dừng lại.

Mặc dù nơi cậu ở bây giờ là khách sạn, nhưng thời đại này rất tôn trọng quyền riêng tư cá nhân, dù là phòng khách sạn thì mọi người cũng chỉ được vào phòng khi có sự đồng ý của chủ nhân - trừ khi được sự cho phép đặc biệt.

Vậy người đằng đứng sau cậu là ai?