Chương 24 : Lời cầu hôn bất ngờ

Trước đây Bạch Du luôn biết sức lực của Giang Dư Trì so với cậu còn đáng sợ hơn , nhất là đối với chuyện trên giường đặc biệt ’ dẻo dai ’ .

Nhưng đến hôm nay Bạch Du mới biết trước kia hắn quả thật đã rất ’ thương tiếc ’ cho mình rồi .

Cũng may lúc sáng cậu đã tranh thủ nhắn cho anh Leonard , nói qua về chuyện hai người , cũng thông báo sẽ ở chỗ Giang Dư Trì ít lâu .

Bằng không với tính cách của anh ấy , thực sự sẽ mang quân đến , tìm Giang Dư Trì quyết sống chết đòi người mất .

Cậu bước xuống , định nhặt lấy quần áo cũ mặc lại thì Giang Dư Trì đã từ đâu mang đến một bộ quần áo mới .

Bạch Du nhận lấy có mà không giấu được ngạc nhiên . Đây chẳng phải quần áo trước kia cậu rời đi đã để lại đó sao ? Tại sao nó vẫn còn ở đây ?

‘’ Anh chưa dọn đi à ? ‘’ - Cậu hỏi .

‘’ Không . Mọi thứ vẫn luôn ở đó . ‘’ - Hắn khẽ lắc đầu , xoa xoa tóc cậu , trả lời lại .

Không chỉ quần áo , phụ kiện , những căn phòng khách sạn dành riêng cho cậu …Hắn đều giữ lại nguyên vẹn .

Hắn là người cố chấp đến kì quái . Đã xác định là Bạch Du thì cả đời sẽ chỉ là cậu mà thôi .

Hắn sẽ giữ mãi mọi thứ nguyên vẹn , dù cho điều ấy chẳng giúp mang cậu trở lại . Nhưng ít nhất mọi dấu vết người ấy từng xuất hiện trong đời hắn , sẽ giúp hắn tỉnh táo , vượt qua từng ngày mơ màng tìm kiếm một người không có lấy chút tin tức .

Những điều này quá đỗi nặng nề , Giang Dư Trì không định nói với Bạch Du .

Hắn hi vọng cậu chỉ cần vui vẻ tận hưởng hạnh phúc , chìm đắm trong tình yêu ngọt ngào hắn đem lại là được rồi .

Trong lòng Bạch Du ngập tràn ấm áp . Trên đời này ngoài cha mẹ cùng các anh , hoá ra vẫn có một người yêu thương cậu tinh tế từng chút một như thế .

Một trong những chuyện hạnh phúc nhất trên đời này là người bạn yêu , trùng hợp cũng vô cùng yêu thương bạn .

Từng bỏ lỡ rồi gặp lại , từng mơ hồ về tình cảm của nhau lại có ngày nồng đậm tình ý đến thế , không nói ra nhưng đều biết trong lòng mình có nhau .

Bạch Du cố gắng kiềm chế hai chân run rẩy , nhanh chóng mặc quần áo .

Giang Dư Trì để ý thấy cậu đi đứng khó khăn , hai chân tựa như kẹo dẻo , chốc chốc lại có xu hướng mềm nhũn , lúc nào cũng chực chờ như sắp khuỵu xuống , lương tâm bỗng thức tỉnh .

‘’ Để tôi cõng em " .

‘’ Hả ? ‘’ - Cậu còn tưởng mình nghe lầm , hỏi lại .

‘’ Chân em không tiện . Tôi cõng em " .

‘’ Không ổn đâu ‘’ - Bạch Du lập tức từ chối .

‘’ Tại sao ? ‘’ .

‘’ Mọi người sẽ để ý . Hơn nữa tôi vẫn còn đi được " .

‘’ Tôi không để ý " .

Giang Dư Trì không hề có ý định che giấu mối quan hệ của hai người , hắn còn muốn để cả thế giới biết cậu là của hắn , phòng trừ có kẻ chán sống nào thực sự dám nhòm ngó báu vật của hắn .

Trước kia hai người là bạn giường luôn phải kín đáo đủ đường . Giờ tình huống đã khác . Sớm muộn rồi Bạch Du cũng sẽ thành Giang phu nhân thứ hai , không cần thiết ngại ngùng .

Bạch Du bị hắn nói đến á khẩu . Nhưng cuối cùng cậu vẫn không để hắn bế mình . Cậu là thanh niên mới lớn , cũng biết ngại ngùng đó nha .

Dù sao cũng là đàn ông , để bị bồng bế như em bé thì … Khụ ! Cũng rất thích đó .

Nhưng nếu người quen nhìn thấy Bạch Du như vậy , thì uy danh của cậu còn đâu nữa , nên cậu đành tiếc nuối từ chối .

Giang Dư Trì bị Bạch Du từ chối , im lặng không nói gì thêm , chỉ có điều hắn càng lúc càng đi sát bên cạnh , để bất cứ lúc nào cũng có thể sẵn sàng đỡ lấy cậu .

Hai người di chuyển đến một nhà hàng đồ Nhật , cậu muốn ăn chút đồ sống bồi bổ cơ thể .

Khụ ! Chuyện là Bạch Du có chút sợ sắp tới mình sẽ bị yêu tinh Giang Dư Trì này vắt cạn tinh khí nên mới gọi tới hai ba đĩa hầu sống .

Muốn đánh giặc thì phải no bụng đã , chưa kể lăn giường với Giang Dư Trì còn mệt hơn cả đánh giặc .

Bạch Du gắp cho hắn một miếng sashimi , lại gắp một miếng cho mình . Tuy không ai nói gì nhưng không khí lại hoà thuận vô cùng .

Cậu gắp đồ cho Giang Dư Trì thì hắn ở bên cạnh gỡ hàu cho cậu , hai người im lặng chăm sóc lẫn nhau , giống như một cặp vợ chồng già .

Giang Dư Trì đã nghĩ ngợi điều gì trước đó hồi lâu , hắn đột nhiên lên tiếng :

‘’ Bạch Du " .

‘’ Sao vậy ? Anh muốn ăn thêm gì sao ? " .

‘’ Chúng ta kết hôn đi ! " .

‘’ Phụt !!! " .

Giang Dư Trì thấy Bạch Du bị sặc , vội vàng lấy giấy lau cho cậu .

Bạch Du không chỉ là ngạc nhiên , cậu bị Giang Dư Trì làm cho sốc không nói lên lời .

Người này bình thường kiệm lời nhưng nói câu nào lại khiến cậu bất ngờ câu ấy . Sao chỉ mới ba năm , Giang Dư Trì lại thay đổi quá vậy ?

Ban đầu cậu chỉ là cảm thấy hắn có chút … Dính người !

Đặc điểm này đặt trên người hắn đúng là thực sự không phù hợp .

Từ lúc hai người gặp lại , ngoại trừ lúc đó cậu nhân lúc hắn ngủ tự rời đi , Giang Dư Trì chưa một giây phút nào cách xa cậu quá hai mét . Chẳng qua hắn như vậy … Bạch Du cũng rất thích .

Thế nhưng hắn lại đột nhiên cầu hôn cậu , OOC quá rồi đó !

Người này có nhớ ra hai người mới chỉ vừa gặp lại sau ba năm không chút liên lạc nào không vậy ?

Còn chưa bắt đầu yêu đương hẹn hò đã muốn làm chồng cậu , không hổ là Giang Dư Trì , nhanh gọn dứt khoát !

‘’ Có nhanh quá không vậy ? " .

‘’ Tám năm rồi . Không nhanh " .

‘’ Cái đó không tính . Chúng ta còn chưa hẹn hò đó " .

‘’ Kết hôn rồi có thể từ từ hẹn hò " .

Không . Người này không phải Giang Dư Trì , Giang Dư Trì đã bị đoạt xá rồi . Nếu không tại sao hắn lại thành người vô liêm sỉ , mặt dày như vậy được . Bạch Du nhận nhầm người rồi …