Chương 6: Kim lân đúng là vật trong hồ (1)

Editor: Tương

[(1) Kim lân không phải thứ bình thường, chỉ cần gặp mây hoặc gió thì có thể hóa thành rồng. Ý miêu tả một người đàn ông phi thường.]

Đến giữa tiết học, Trình Ấu hơi hốt hoảng, sự chú ý cũng đặt trên vật cứng rắn nóng bỏng trong tay.

Tự cho rằng mình xem phim sεメ và nhìn tiểu hoàng sách còn nhiều hơn so với nhìn sách giáo khoa, nếu là tận mắt thấy thì cũng như thái sơn áp đỉnh mặt mày không đổi sắc, ung dung như thường trêu đùa các thứ.

Là do cô suy nghĩ quá nhiều...

Yên lặng hồi lâu, ngón tay bắt đầu không đứng đắn chuyển động trên côn ŧᏂịŧ, bóp bóp cái này, xoa nắn cái kia.

Khuôn mặt trắng tinh của thiếu niên đỏ rực như ráng chiều thay nhau nổi lên, hô hấp hơi rối loạn và dồn dập, ánh mắt cũng trở nên mơ màng bất định. Mắt đen thâm thúy cũng không ổn định, bàn tay nhỏ bé bao trùm bên trên của anh, cũng không ngăn cản trái lại càng giống như dung túng.

Nhìn thấy dáng vẻ Phó Cẩn mê người như vậy, Trình Ấu nội tâm tà ác rục rịch.

"Ok, Who can tell me what's your favorite sentence? (Ok, ai có thể nói cho tôi biết câu yêu thích của bạn là gì?) " Phương Thanh Nam thấy không có ai giơ tay, bèn phóng tầm mắt đến trên người Phó Cẩn, có lòng muốn cho mọi người biết thêm về anh,vì thế...

"Fu Jin, please."

Thiếu niên đang ở trong dầu sôi lửa bỏng bị gọi tên cũng không hoảng sợ, chẳng qua là vật bên dưới kia đột ngột bị bàn tay nhỏ bé nắm chặt. Trước tiên, chậm rãi kéo áo sơ mi trắng ra khỏi quần, che phủ dụ cho người ta suy nghĩ sâu xa hơn ở nơi đũng quần, từ từ đứng dậy.

"I just hope you be around me when i need you, listen carefully when i talk to you and give me a hug when I am sad. "

"Very good. Sit down, please." Phương Thanh Nam gật đầu tỏ ý, rồi sau đó bắt đầu giải thích, "Những lời như vậy ý chính là ở đâu, tôi chỉ là hy vọng, khi tôi cần bạn, bạn có thể ở bên tôi, lúc tôi nói chuyện, bạn có thể nghe cẩn thận, lúc tôi buồn bã, bạn có thể ôm tôi một cái. Dĩ nhiên, các em bây giờ còn nhỏ, còn chưa vội nói chuyện yêu đương..."

Tựa như không có chuyện gì xảy ra Phó Cẩn ngồi yên ở vị trí phía sau, liền nghe thanh âm mềm mại của thiếu nữ bên cạnh.

"I will." Tớ sẽ.

"That's enough." Vậy là đủ rồi.

Sớm đã nghe tin đồn về thiếu nam thiếu nữ, khiến cho lời này của Phó Cẩn giống như cục đá ném vào mặt hồ yên tĩnh, dấy lên gợn sóng. Trong lòng mọi người có chung một vấn đề, đây có phải là một lời tỏ tình?

Nhưng khi chuyện người ta không nói, bọn họ cũng không tiện hỏi. Nhất là trong lòng các nữ sinh đều hy vọng chuyện trong lời đồn đãi kia là bịa đặt.

Nào ngờ đâu Phó Cẩn trong lòng xấu xa vậy mà không muốn cho người ta biết mình đang làm chuyện xấu hổ.

Vừa hết giờ học, Phó Cẩn liền bị Phương Thanh Nam gọi đi, chỉ có thể đến và đem tiểu huynh đệ đã hơi hòa hoãn nhét vào trong quần.

Trình Ấu nằm trên bàn, hồi tưởng lại chuyện mới vừa rồi, gò má ửng hồng, trong tay dường như còn lưu lại độ nóng hổi của vật to lớn kia.

"Trình Ấu, cậu sao vậy?" Trước bàn học nữ sinh Vương Tử đại diện cho môn Ngữ Văn xoay người hỏi.

Trình Ấu nhìn nàng, tóc dài phất phới, dịu dàng làm cho người ta hài lòng, loại con gái này có phải là mẫu người của các vị nam thần không? Này, có muốn dứt khoát giữ lại sự đen tối hay không?

Mặc dù nói, bụng có thơ ca thì khí chất tự sáng rỡ, cô đã đọc qua "sách" không tính là ít. Nhưng mà vẫn cần vẻ bề ngoài xinh đẹp để tô điểm, dĩ nhiên cô cũng sẽ không tự xem nhẹ mình, dẫu sao dáng dấp của cô cũng rất đẹp mắt mà.

Nghĩ đến chỗ này, trong lòng một mảng rõ ràng, "Không sao, chỉ là hơi mệt mỏi."

"Vậy thì tốt. Ngồi cùng bàn với Phó Cẩn có hòa thuận hay không, cậu ấy thật là đẹp trai!" Vương Tử trên mặt tràn đầy hưng phấn nhảy nhót.

Thiếu nữ ở cái tuổi này có ai lại không hoài xuân, tựa như thiếu niên ở độ tuổi này có ai lại không chung tình.

"Ừ, không tệ, rất tuấn tú." Trình Ấu duy trì tính cách bình thường hờ hững, không sai lệch trả lời.

Anh ưu tú như vậy, hào quang lại chói mắt, mình có thể xứng với anh ấy hay không? Luôn luôn tự tin về bản thân vào thời khắc này lại tự ti, nội tâm tiểu thiên hạ bắt đầu bùng nổ, phải cố gắng tiến lên, cô muốn trở thành nữ nhân ưu tú. Vậy mới có thể đủ xứng đôi.

Vương Tử thấy Trình Ấu không phản ứng gì thì hứng thú giảm đi một ít, cho rằng cô không có hứng thú liền ngồi chung bàn trò chuyện với Khanh Y...

"Không biết lời đồn đãi kia có thật hay không? Chính là đã có đối tượng mình thích, sẽ kết giao đó."

"Là chính miệng Phó Cẩn nói, hẳn là thật rồi. Nhưng cũng có khả năng là tìm cớ các thứ để từ chối. Ôi! Hiếm khi xuất hiện nhân vật nam thần đẳng cấp như vậy lại là của người khác, quá đáng tiếc rồi ~.

"Đúng rồi đấy, bạn trai tương lai của tớ mà đẹp bằng một nửa của cậu ấy thì tớ cũng thỏa mãn rồi..."

Đối thoại trước mặt không sót một chữ nào toàn bộ truyền vào tai Trình Ấu, cô không thể làm điều khác hơn bằng cách để chuyện tai trái qua tai phải.

Đợi một chút, lời đồn đãi?

Trình Ấu yếu ớt đưa tay vỗ bả vai Vương Tử hỏi, "Vương Tử, các cậu nói lời đồn đãi gì vậy?"

"Cậu vậy mà không biết, sáng sớm đã truyền đi muốn điên rồi, chính miệng Phó Cẩn nói là, trên diễn đàn BBS của trường học đã có người ghim bài viết lên đầu trang rồi đó, bây giờ nó rất hot. Cậu lên diễn đàn xem một chút sẽ biết." Vương Tử một bộ dạng không thể tin nhìn Trình Ấu, tựa như nhìn thấy sinh vật ngoài hành tinh kỳ quái vậy.

"Ồ ồ. Đây này."

Nhanh chóng lấy điện thoại di động từ trong hộc bàn ra, vào BBS. Đếm số người trực tuyến: 5578. Khó trách hơi lag.

Tìm danh sách các bài viết, liền thấy tựa đề bài viết thứ nhất ghi, 《 Kinh động Phó soái năm phẩm chất tốt, rốt cuộc là ai đã bắt sống trái tim của anh? 》

Bấm vào, chủ nhà lưu loát viết mấy trăm chữ trình bày lại chuyện phát sinh vào sáng nay ở trường học, đại ý chính là Phó Cẩn lên chức trở thành con nhà giàu đẹp trai năm phẩm chất tốt vân vân, hơn nữa đã chính miệng nói ra rằng đã có người mình thích.

Trình Ấu kéo xuống xem bình luận, điểm khen ngợi từ trên đi xuống lộ rõ như sau:

Tiểu công chúa chuồn chuồn: Đây chính là lý do từ chối của Phó Cẩn, khen ngợi tớ đi! q(≧▽≦q)

Cô gái trái táo: Khóc khóc. Còn chưa bắt đầu yêu liền thất tình. TAT

Long Hạo Thiên: Các nam sinh cười cười tỏ ý không nói lời nào, Phó soái chúng tớ ủng hộ cậu, nhanh chóng bắt lấy cô gái kia!

Lương Thần mỹ cảnh: Là ai đoạt Phó soái của chúng ta! Đứng ra cho tôi! Bảo đảm không đánh vào mặt! (╯▔ 皿 ▔)

Lương Thần hoang dã: So với Trác Úy Nhiên còn đẹp trai hơn nhiều.

...

Trình Ấu xem xong tâm tình bất ngờ bình tĩnh, bởi vì cô đã sớm biết anh sẽ trở thành một người trên người khác, sự ưu tú của anh rất rõ ràng.

Nói chung chính là, Kim Lân đúng là vật trong hồ.

@ Mặt face ngươi có thể dời đi nha~

@ Khanh đó là năm mà tiểu thiên sứ quét bê tông ba lần một ngày ôi.

***