Chương 2: Trải nghiệm tuyệt vời

Cậu ở ngoài cửa , rút ra mắt kính từ trong balo đeo vào , đứng đợi đến khi giáo viên gọi mình mới kéo cửa bước vào , giới thiệu bản thân một chút rồi đi thẳng xuống chỗ trống duy nhất cạnh cửa sổ

Suốt bốn tiết học Chaeyoung thản nhiên ngồi bấm điện thoại , đến cả âm lượng cũng không thèm chỉnh nhỏ lại , thỉnh thoảng lại liếc nhìn thái độ của cậu , cô là muốn phá bạn học mới một chút cho nên đã đuổi cái tên ngồi cạnh cậu đi , thong thả ngồi ở kế bên gác cái chân lên bàn của cậu , còn cố ý rung lắc mạnh , nụ cười có phần đắc ý...trôi qua 5 phút...cậu không có nhìn tới mình

Gì vậy ? Mình là đang bị nó lơ sao ?

Cô nghĩ vậy thì giật luôn quyển sách quăng xuống sàn , cậu cũng không có phản ứng , cô cung tay thành nấm đấm , đập mạnh xuống bàn

/Uỳnh/

" Dám lơ tao hả ??? "

Mấy chục con mắt nghe cô lớn giọng thì nhìn xuống chỗ cuối lớp , Chaeyoung lúc này đã đứng lên , dáng vẻ nghênh ngang trừng mắt nhìn cậu

Lisa ngồi đó mặt không có biểu tình , cậu biết là trong trường học nào cũng sẽ có những thành phần bất hảo nhưng không ngờ lại ở ngay bên cạnh

Bạn học này đã liên tục bày trò chọc phá cậu nhưng bị cậu lơ cho nên tức giận sao ?

Vẫn dám ngồi trơ ra đó sao ? Gan cũng thật lớn mà , co chân lên định đạp một cái thì khựng lại vì nghe giáo viên to tiếng quát

" Park Chaeyoung , em không học thì hãy để người khác học !!! "

" Bà cô !! Đừng có xen vào chuyện của tôi "

Giáo viên im bặt không dám nói thêm gì , ông bà Park là nhà đầu tư cho cái trường này , nói động đến con gái của họ không chừng bị đuổi cổ như chơi

Chaeyoung nhếch môi cười khinh , cúi xuống ngang tầm mắt cậu

" Tao sẽ đặt cách cho mày trải nghiệm trường học một cách tuyệt vời nhất "

Cậu chưa hiểu gì thì cô đã co chân đạp ngã cái bàn rồi xoay người bỏ ra ngoài , dù còn hơn 30 phút nữa mới tới giờ ăn trưa.

Cậu đang trên đường xuống can-teen ăn trưa , vừa bước khỏi cầu thang thì đám người chặn đường , cô hung hăng đẩy thật mạnh , làm cậu va mất thăng bằng va vào tường

" Mày là con rùa à ? Chậm vãi l*n"

"..."

/ Chát /

" Mẹ nó ! mày bị câm à ? "

Kiên nhẫn của cô giống như hơi nước bay hơi trong thoáng chốc , cô nắm đầu đánh cậu túi bụi , đánh đến khi cảm thấy hài lòng mới dừng lại , nhìn bộ dạng khốn khổ của cậu dưới sàn , cười hả hê rồi kéo đám người kia đi mất

Cậu ôm bụng đứng lên , khóe môi chảy ít máu , thân thể cao ráo gầy gò không giữ được thăng bằng cho nên dựa vào tường

-------------