Chương 10.2: Làm hài lòng đối phương

Đầu ngón tay anh giống như lông vũ lướt qua làn da cô, khiến Trì Sương không khỏi run lên, mười ngón tay bị khống chế mở ra lại nắm vào, vùng vẫy trong vô vọng.

Cuối cùng cậu ấy cũng sờ đến ngực cô nhưng không trực tiếp chạm vào mà cách một lớp áo vẽ lên ngực cô, đầu ngón tay cách một lớp áo cũng có thể cảm nhận được sự mềm mại bên trong đó.

Áσ ɭóŧ của cô là áo ren, đầu ngón tay sờ vào hoa văn ren trên áo, Thương Triệu đột nhiên muốn biết đây là loại nội y như thế nào.

Trì Sương suýt chút bị hôn đến ngạt thở, may mà Thương Triệu đột nhiên buông tha cho cái miệng cô, cô còn đang thở hổn hển lấy lại tinh thần thì đột nhiên cảm nhận được cái lạnh từ nơi bờ ngực phát ra, nút áo sơ mi bị cậu ấy cởi ra hai cái, vạt áo trước bị cậu ấy kéo ra, chiếc áσ ɭóŧ bị giấu dưới lớp áo cứ thế lộ ra trước mặt cậu ấy.

Là màu trắng, ôm lấy bầu ngực trắng như tuyết, cả hai như hòa vào làm một với nhau.

Trì Sương theo bản năng muốn cuộn người lại nhưng hai tay của cô vẫn như cũ bị người đàn ông ấn trên đầu, cơ thể cô cong lên, cặp ngực bởi vì tư thế ám muội này nên càng hướng về phía của đối phương hơn.

Người đàn ông cúi đầu, hôn lên đầṳ ѵú của cô, chiếc mũi cao cọ vào làn da mịn màng của cô, nhẹ nhàng ngửi mùi hương trên người cô.

Hơi thở của người đàn ông phả vào ngực Trì Sương, cô cảm thấy tất cả những phần da của mình lộ ra ngoài đều có đầy những vết sưng nhỏ.

Cô hơi rùng mình.

Quần áo trên người không đủ để che lại khiến cô cảm thấy rất bất an, nhưng thân thể cô lại vô cùng hưng phấn.

Lần đầu tiên cô bị người đàn ông đè trên tay lái để hôn, nói thật cô cũng không hề ghét bỏ điều này.

Lúc này, Thương Triệu đột nhiên buông tay cô ra.

Cậu ấy bất ngờ rời đi, khiến Trì Sương ngồi phịch xuống tay lái, nghi ngờ nhìn về phía người đàn ông.

Bàn tay của người đàn ông luồn qua eo cô, đem người kéo tới trước mặt sau đó lại bắt đầu giúp cô cài lại cúc áo.

Trì Sương có chút sửng sốt: “Không làm nữa à?”

Bàn tay Thương Triệu đang giúp cô cài lại cúc áo đột nhiên dừng lại, cậu ấy ngẩng đầu nhìn Trì Sương.

Cậu ấy kiềm chế nói: “Lên lầu lại làm.”

Trì Sương bất ngờ giữ lại bàn tay đang giúp cô cài lại cúc áo, nắm lấy bàn tay to lớn của đối phương nhét vào trong áo, nhướng mày khıêυ khí©h nhìn người đàn ông: “Sợ rồi sao?”

Thương Triệu nghiến răng nghiến lợi, bản thân rõ ràng thấy cô run rẩy không ngừng mới dừng lại.

Trì Sương giơ tay sờ mặt cậu ấy, tiến đến gần nhìn thẳng cậu ấy, cười nhẹ, giữa đôi lông mày và đôi mắt của cô đầy vẻ quyến rũ như thể đang mê hoặc người đàn ông trước mắt.

Đôi bàn tay xinh đẹp của người phụ nữ ôm lấy khuôn mặt của người đàn ông, dùng đôi môi bị hôn đến sưng tấy của mình hôn lên đôi môi mỏng của cậu ấy.

Cô thì thầm với giọng nhẹ nhàng: “Ở trong này làm tôi hài lòng hơn, vậy làm tiếp được không?”