Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bạn Trai Tôi Thuê Là Đỉnh Lưu

Chương 23: Give me five

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khương Thi che lấy gương mặt đang đỏ bừng, cúi đầu nhẹ nhàng bỏ tay vào trong lòng bàn tay Tiểu Lục, không dám ngẩng đầu nhìn anh.

Ngay sau đó tay cô được nắm chặt, Tiểu Lục lôi cô vào trong sân bóng.

Bên ngoài sân vang lên tiếng hò hét, lần này là vì cổ vũ cho Khương Thi và Tiểu Lục.

Quần chúng nhiều chuyện cảm thấy xác suất chiến thắng của đội Tiểu Lục thấp hơn, nhưng không phải là rất lãng mạn sao?

Tiểu Lục kiên nhẫn giảng giải quy tắc cho Khương Thi: "Ba trận thắng hai, hai trận đầu là 21 điểm, trận thứ ba là 15 điểm. Mỗi trận đánh đến điểm thi đấu, đội dẫn trước hai điểm là đội chiến thắng. Lúc đánh có quy tắc đổi sân. Em không cần quan tâm, đi theo anh là được."

Khương Thi ngoan ngoãn gật đầu: "Được."

Đáy lòng yên lặng tự nhủ, không thể gây cản trở cho Tiểu Lục.

Trọng tài ra hiệu bắt đầu, Tiểu Lục dẫn đầu phát bóng.

Anh nhẹ nhàng quăng bóng lên, tư thế nhảy tiêu chuẩn, nhanh chóng đánh bóng ra ngoài.

Bên ngoài sân nghe được "đùng" một tiếng, bóng đã bay đến sân đối diện.

Trịnh Thắng Đào tiếp bóng lên, Chu Trì thả người nhảy một cái, giơ tay đập bóng.

Khương Thi đứng ở vị trí phía trước, chỉ cảm thấy quả bóng đang nhanh chóng bay về phía mặt mình.

Muốn né tránh nhưng hạt cát mềm mại ở lòng bàn chân khiến giày chơi bóng sụt xuống, tốc độ của cô bị chậm lại, mắt thấy sắp bị bóng đập vào mặt, sau lưng vang lên một giọng nói bình tĩnh nhắc nhở: "Ngồi xuống."

Khương Thi tức thời thả lỏng cơ thể, hạ thấp cơ thể.

Một giây sau một đôi tay trắng nõn thon dài xuất hiện lêи đỉиɦ đầu, thay cô tiếp được quả bóng kia.

Khương Thi không do dự, lập tức đứng người lên, chạy về phía trước. Nhắm chuẩn điểm rơi của bóng, vững vàng nhảy lên, đợi bóng rơi vào lòng bàn tay, ra sức đập xuống.

Cô dùng lực rất mạnh, bóng cũng bay qua lưới.. Nhưng bởi vì chiều cao nên bóng cô đập xuống bị đối thủ tiếp được rất nhẹ nhàng, đánh ngược lại.

Do góc độ quá xảo trá, tốc độ cũng rất nhanh, vèo một cái rơi xuống bờ cát, phát ra một tiếng nặng nề.

Đội Chu Trì dẫn trước một điểm.

Hai tay Khương Thi chống hông, nhìn gương mặt khıêυ khí©h của Chu Trì ở đối diện, trong lòng cũng không tức giận.

Tiểu Lục từ phía sau vỗ vỗ bả vai cô: "Cú đập bóng lúc nãy rất đẹp, mới học mà lần đầu tiên chơi như vậy rất tuyệt!"

"Thật sao?" Ánh mắt Khương Thi sáng lên, vẻ lo lắng bị quét sạch.

"Ừm, không ngờ khả năng vận động của chị khá tốt. Từ từ đánh, không cần gấp đâu, chắc chắn sẽ có cơ hội đánh ngược về."

"Ừm."

Tiểu Lục nói như thế, lần tiếp theo lúc Chu Trì phát bóng, anh thẳng tay đáp trả một phát đánh siêu nhanh, nhắm thẳng vào mặt Chu Trì.

Tốc độ quả bóng vừa nhanh vừa mạnh, Chu Trì lui ra phía sau hai bước muốn tiếp bóng.

Bóng chuyền bãi biển vẫn khác bóng chuyền đánh ở sân bình thường, đất cát sẽ khiến cho cơ thể người chơi nặng nề, người ở cả hai phe đều không quá quen thuộc.

Chu Trì không tiếp được quả bóng kia, bị đập vào trên đầu gối, khiến xương cốt anh ta mềm nhũn, quỳ trên mặt đất .

Tiếng còi vang lên, đội Tiểu Lục đoạt được một điểm.

Khương Thi kích động nhảy cẫng lên, giống như một điểm kia là do chính cô đạt được.

"Give me five!"

Tiểu Lục xòe hai tay ra vỗ tay với cô, vô cùng cưng chiều nói: "Kế tiếp, anh sẽ dạy em đạt được."

Dáng người Khương Thi nhỏ, muốn ở trên cao đối đầu với hai người đàn ông to, hiển nhiên không ổn.

Tiểu Lục ở bên tai cô nhỏ giọng nói hai câu, Khương Thi hiểu ý.

Lần tiếp theo lúc bóng đánh tới, Tiểu Lục ở phía sau nhẹ nhõm tiếp bóng, truyền cho Khương Thi.

Khương Thi chạy đến vị trí gần lưới nhảy lên, làm ra động tác chụp bóng.

Hai người đối diện thi nhau lui lại, hạ thấp người chờ bóng rơi xuống.

Cô là một tên nhỏ con, bọn họ hoàn toàn không cần nhảy lên.

Quả nhiên giống như Tiểu Lục nói, bọn họ không đặt cô ở trong mắt.

Khương Thi vui mừng trong bụng, khi mặt cong của quả bóng sắp chạm vào trong lòng bàn tay, cô nhẹ nhàng đẩy, không dùng quá nhiều lực.

Quả bóng ngừng rơi và lại bay lên, nhưng đường cong cực nhỏ, nhanh chóng rơi xuống.

Có lẽ là chưa nắm chắc được cường độ, bóng không rơi xuống giữa sân đối diện như ý nguyện, mà là rơi vào lưới, nhất thời không biết sẽ lọt vào sân bên nào.
« Chương TrướcChương Tiếp »