Chương 1-1: Thiếu niên dâʍ đãиɠ bị phá trinh

Editor: Ber

Beta: Zhou Zhou

...

Nhìn bên ngoài, Lam Ngôn là một thiếu niên xinh đẹp nhưng lại khá khó gần, giáo viên và các nam sinh dù như thế nào cũng không thể yêu quý cái con người trầm mặc ít nói này. Đặc biệt, bọn họ còn phải ở chung ký túc xá, nam sinh mỗi ngày cởi trần đi đi lại lại, khi nhìn thấy Lam Ngôn liền quay đầu đi.

Nhưng bọn họ không biết một điều chính là, dù nhìn cái gì thì Lam Ngôn cũng sẽ thấy rất xấu hổ. Tuy rằng ngoại hình lớn lên nhu hòa hơn với con trai một chút, liếc mắt một cái cũng sẽ không có người hiểu nhầm giới tính của cậu, cùng lắm cũng chỉ cho rằng Lam Ngôn vẫn chưa dậy thì. Không có ai sẽ nghĩ được ở phía dưới của thiếu niên này nhiều hơn một cái l*и so với những nam sinh khác - thứ mỏng manh chỉ các cô gái mới có.

"Mỗi ngày đều dùng vẻ mặt khinh thường mà nhìn người khác, cậu ta nghĩ mình là ai "

Lam Ngôn không thể giải thích, chính cậu cũng không biết vì sao mà hành động trốn tránh đáng xấu hổ của cậu lại bị các bạn học coi là khıêυ khí©h. Không phải chỉ một hay hai người nghĩ như vậy, mà hầu như tất cả những người biết cậu đều tưởng như thế.

Cậu bị mọi người cố tình cô lập ở trong trường học.

Điều này cũng không hẳn là không tốt.

Không có người để ý tới cậu nghĩa là sẽ không có người vạch trần bí mật cậu là người song tính, điều này giúp bảo đảm cho sự an toàn của cậu. Có trời mới biết phía dưới có thêm cái l*и nhỏ khiến cậu bất an như thế nào trong trường toàn nam sinh, lúc nào cậu cũng lo lắng bí mật này sẽ bị người khác vạch trần, sau đó bọn họ sẽ bẻ hai chân cậu ra mà hung hăng chà đạp, cười nhạo cậu là quái vật đáng thương không một ai quan tâm.

Lam Ngôn lấy quần áo để thay rồi đi vào phòng tắm.

Phòng ký túc xá của bọn họ là phòng tiêu chuẩn dành cho tám người với giường tầng nhưng lại chỉ có một cái phòng tắm, ngày nào cũng phải tắm xong trong vài phút, nếu không sẽ khiến người muốn đi vệ sinh hay đánh răng phải chờ.

Nhưng hôm nay thì khác.

Khó có được ngày nghỉ nên bảy người khác trong phòng ngủ hẹn nhau đi mua giày thể thao, giờ trong phòng ngủ chỉ còn lại một mình cậu, cậu có thể chiếm dụng phòng tắm và muốn tắm trong bao lâu cũng được. Lam Ngôn treo quần áo lên giá, vặn vòi hoa sen bắt đầu tắm rửa, làn da trắng nõn vốn ít khi tiếp xúc với ánh nắng của cậu lại càng trắng hơn dưới dòng nước, những giọt nước trong suốt theo ngực chảy xuống.

Lam Ngôn khéo léo tách hai chân ra rửa sạch cái thứ khiến cậu khó chịu phía dưới, đầu tiên là tiểu côn ŧᏂịŧ nhỏ nhắn giống như của trẻ con, rồi xuống chút nữa là đến l*и nhỏ phát dục hoàn chỉnh vốn không nên xuất hiện trên người cậu. Cậu dùng ngón tay cẩn thận tẩy rửa, bản thân cậu cũng khá thích sạch sẽ nên điều ghét nhất chính là những thứ dơ bẩn, đặc biệt là l*и nhỏ thường xuyên rỉ ra chất lỏng không sạch sẽ càng ngày càng nhiều.

"Ưʍ..." Cảm giác thật kì quái.

Rõ ràng là đó hành động tắm rửa nhưng lại khiến cậu có cảm giác, Lam Ngôn không có cách nào đối phó với bộ phận kì quái này của mình. Cậu bực bội dùng nước rửa sạch chất lỏng vừa chảy ra thì lại phát hiện l*и nhỏ càng chảy ra chất lỏng kia nhiều hơn.

"Lam Ngôn, một mình mày muốn chiếm dụng phòng tắm để làm cái gì!"

Đột nhiên một tiếng hét lớn từ cửa phòng tắm truyền tới, Lam Ngôn còn chưa kịp rút lại ngón tay đang rửa l*и nhỏ ở phía dưới thì liền thấy bạn cùng phòng xuất hiện ở cửa phòng tắm vừa bị mở toang ra...

"..." Lam Ngôn cảm thấy máu bản thân như đông lại .

""...""

""...""

""...""

"..."

"..."

"..."

"..."

Trong ký túc xá lúc này, bảy người khác cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho khϊếp sợ, bao gồm cả Trần Đảo - kẻ đầu sỏ gây tội, bình thường thích chơi trò đùa dai nhất. Bạn cùng phòng ngày thường luôn lạnh nhạt với bọn họ ngay lúc này lại đang ở trong phòng tắm móc l*и, hai mảnh cánh hoa kiều diễm ướŧ áŧ như đang có dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra, ngón tay nhẹ nhàng căng ra có thể thấy l*и nhỏ đang bị che giấu ở trong đó...

Mọi người đều cảm thấy cổ họng khô khốc.

Người đầu tiên tỉnh lại là đại ca Trương Khắc, cũng là người chán ghét người độc lai độc vãng* như Lam Ngôn nhất. Gã vươn tay kéo Lam Ngôn đang khỏa thân lôi ra khỏi phòng tắm, cơ thể song tính hiện rõ dưới ánh đèn trong phòng. Trương Khắc không quan tâm đến Lam Ngôn đang liều mình giãy giụa, từ phía sau ôm chặt lấy eo Lam Ngôn, một tay vươn về phía trước để nâng tiểu côn ŧᏂịŧ lên.



(*): Ý chỉ người luôn hành động một mình, cô đơn, lẻ loi, không tiếp thu ý kiến của bất kì ai, không cần ai thương xót, cũng chẳng cần ai đồng cảm


…Mỗi ngày một chương nhe mn ✨