Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bánh Mật Sữa Của Chú Già U35!

Chương 10: Kết (H)

« Chương Trước
Ào ào...

- N... Nóng quá... Sao người chú mát quá vậy... Khó chịu... Ưʍ...

- Lại chú? Em ôm anh làm gì chứ? Đừng dụi nữa bé con...

- Mát quá... Ưʍ... Con muốn cởi đồ quá chú... Hức... Cởi ra đi mà...

Trời bên ngoài mưa lớn điều hoà vẫn mở những Bảo Nghi thật sự rất nóng, cô bạo dạng cởi sạch chiết váy trên người của mình quăng thẳng xuống đất.

Ánh đèn sáng rực từng đường nét trên cơ thể cô Khải Phong đều thấy rõ... Nó mịn màng căn tròn, miếng thịt mỡ trước mắt anh sao có thể chịu nổi lực hấp dẫn của nó.

Trực tiếp đều Bảo Nghi xuống giường xâm lấn từng chút chiếm đoạt cơ thể cô ấy.

- Gọi chồng đi... Anh sẽ giúp em thoải mái..

Lời nói trong cơn say tình càng thêm mê hoặc, giờ anh có nói gì thì cô cũng đồng ý.

- Ch... Chồng ơi... giúp em... Ưʍ...aa...

- Vậy thì bé phải giúp anh một việt trước đã ...

Khải Phong kéo cô ngồi dậy trước "cánh cửa" che giấu "thứ to lớn" của mình, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô đặt vào nơi đấy.

Không ngờ anh ta lại là con người b.i.ế.n t.h.á.i như vậy?



Mặt Bảo Nghi dfor rần tay run run vì cảm nhận được sức nóng của "thứ to lớn" bên dưới lớp vãi kia.

- Đ... Đừng mà... Con sợ lắm... Không muốn đâu... Dùng tay giúp con thôi được không?

- Không được, mau lên đi bé... Cho nó thoát ra nó sẽ giúp em s.ư.ớ.n.g đó...

- Hức... Anh bỉ ổi... Hức .

- Không chỉ bỉ ổi mà anh còn vô sĩ, mặt dày nữa Bảo Nghi... Hmmm

Không kiên nhẫn nỗi nữa anh giải thoát cho "thứ to lớn" kia, nó bật ra va trúng mặt cô ấy người cũng hoá đá.

Khải Phong thật sự muốn đưa thứ to lớn này vào miệng cô sao?

- S... Sẽ rách mất đó anh... Hức.... Em sợ lắm...

- Há miệng ngoan... Trên trước dưới sau chứ... Ngoan....

Nhân lúc Bảo Nghi còn nức nở anh bóp miệng cô ấy cho thứ đó vào thẳng sau tận cuống họng. Tròng mắt cô trợn mắt, đôi mày Khải Phong cũng châu lại do vào trong vội vã bị cạ vào răng cô.

Thứ bên trong nóng rực không ngừng phình lên khiến cô khó thở.

- Trình độ kém quá bé con à... Xem ra hè này phải dạy em kĩ năng mềm rồi nhỉ?



- Ưm ha ..

- Khí chịu bẻn dưới sao? Được rồi dang rọng chân ra, để anh giúp em thoải mái... Ha...

Miệng trên bị thứ to lớn lấp đầy, miện dưới lại bị 4 ngón tay khô ráp của Khải phông tuyệt tình càn quét. Dù Bảo Nghi muốn la cũng không la được.

Đã hơn một tiếng, căn phòng toàn những âm thanh ám muội. Bảo Nghi r.ê.n r.ĩ đến kiệt sức trần trụi nằm trên giường.

Dưới sàn toàn những gói "kẹo" size xl loại đặc biệt, bảo đảm không thể có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

- Con không nỗi..hức ...

- Tách chân ra.. còn sớm thế này mà bé, đêm còn dài mệt mỏi thế này càng phải tập luyện thể chất chứ? Nâng hong lên nào ..

- Thật sự... Ch... Chết mất đó... Hức...

Bảo Nghi bây giờ chỉ biết khóc thét trong vô vọng. Từng cú thúc của Khải Phong như xé toạt đi cơ thể cô ấy... Từ giường đến nhà tắm rồi lại xuống phòng bếp, sofa...

Đủng mọi địa hình 36 tư thế từ dễ đến khó cô đều được thử, đến mức ngất đi lúc nào cũng không biết.

- Ngủ ngon... Cục cưng... Chụt...

Khải Phong ôm trọn Bảo Nghi vào lòng úm chặt, cơn mưa bên ngoài lạnh thật nhưng được người yêu sưởi như vầy thì trời đông cũng thành ngày hạ.

- Anh sẽ không để "con người" đó xuất hiện trong em một lần nào nữa đâu... Vợ à.
« Chương Trước