Chương 14: Em trai ghen

Lục Kim An đứng trong nhà vệ sinh của cửa hàng Chu Thanh Thạch, dựa vào tường châm điếu thuốc, lầu ba bình thường không có người, cho nên nhà vệ sinh to như vậy trên cơ bản cũng không có người dùng, được dì nhân viên quét dọn sạch sẽ không có mùi vị khác thường, hiện tại nương theo môi mỏng của Lục Kim An tản ra làn khói nhàn nhạt, mùi nicotin lan tỏa khắp bồn rửa tay. Nghĩ đến cảnh tượng vừa trông thấy ở lầu hai, Lục Kim An cau mày trong mắt nhìn không ra cảm xúc.

Tiếng xả nước vang lên, Chu Thanh Thạch mở cửa đi đến trước bồn, anh cúi đầu bắt đầu rửa tay, "Sao em lại đi theo? Anh rửa tay xong là có thể trở về."

Khách hàng và nhân viên phục vụ trong nhà hàng của Chu Thanh Thạch đến rồi đi, một ông chủ như anh lại bị em trai của mình ngăn trong nhà vệ sinh không ra được.

"Em lại phát điên gì thế? Thả anh ra."

Lục Kim An ép tới, một tay ôm eo của anh, tựa cằm lên vai anh.

"Anh, em ghen."

Ghen? Chu Thanh Thạch sờ lên đầu to trĩu nặng trên vai cười cười, "Đã nói là anh không cẩn thận trượt chân mới đυ.ng vào người ta, mắt em sao có thể cẩn thận như vậy, hửm?"

"Em mặc kệ, em chính là không muốn anh bị người khác đυ.ng vào."

Chu Thanh Thạch bất đắc dĩ, "Được được được, vậy em nói đi muốn như thế nào mới bằng lòng không ghen nữa?"

Lục Kim An mỉm cười, hôn lên mặt Chu Thanh Thạch, cậu ngậm cắn bờ môi Chu Thanh Thạch, bàn tay nhàn rỗi thò vào bên trong quần của anh nhào nặn, thậm chí dưới hông kề sát mông đối phương, không ngừng ma sát.

"Để em đυ. anh ở chỗ này, em sẽ không ghen nữa."

"Không...... Không được...... Sẽ bị nhân viên nghe được......"

Lầu ba mặc dù là dành cho anh dùng để nghỉ ngơi, bình thường không có người nào sẽ lên đây, nhưng ai cũng không thể cam đoan sẽ không có người đột nhiên tìm đến anh.

Những ngón tay của Lục Kim An nhào nặn mạnh hơn, đồng thời chân trái cắm vào giữa hai chân Chu Thanh Thạch, từ phía sau lưng đem anh đặt lên trên bồn rửa tay, tách hai chân anh ra.

"Anh không còn yêu em nữa, trước kia anh sẽ không từ chối em!"

Chu Thanh Thạch bị ép đè người xuống, hai tay của anh không thể không bởi vì duy trì cân bằng mà đặt trên gương.

"Không phải, em thả anh ra trước......"

Bên ngoài nhà vệ sinh vang lên tiếng bước chân, cắt ngang lời nói của Chu Thanh Thạch, có thể là nhân viên có việc muốn tìm anh, cũng có lẽ là dì nhân viên quét dọn, nhưng bất kể là ai bắt gặp hình ảnh của hai người hiện tại đều không tốt.

"Mau buông anh ra."

"Em muốn đυ. anh ởi ngay đây."

Lục Kim An không buông tay, dùng môi hôn lên cổ Chu Thanh Thạch.

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, cũng càng ngày càng rõ ràng, đoán chừng đã tiến đến cửa Toilet, Chu Thanh Thạch chỉ có thể bất đắc dĩ thỏa hiệp.

"Vào bên trong sẽ cho em làm."

Lục Kim An lộ ra một nụ cười ác liệt, ôm Chu Thanh Thạch dùng tốc độ nhanh nhất xông vào phòng trong cùng, sau đó khóa trái, cậu đối mặt với Chu Thanh Thạch đang nhíu mày, chen một chân vào hai chân của anh, tay phải chống trên vách tường, nhốt chặt cả người anh.

"Hắc hắc, anh thật tốt với em."

Tiếng bước chân bên ngoài dần dần đi xa, xung quanh tràn ngập khí tức của Lục Kim An, Chu Thanh Thạch ngửi thấy toàn thân không được tự nhiên.

"Tiểu tử thúi, trong đầu cả ngày chỉ nghĩ những thứ này."

Lục Kim An vùi đầu vào cổ Chu Thanh Thạch cọ cọ, trong ô vuông nho nhỏ, nhiệt độ không khí đang không ngừng lên cao, trong không khí tràn ngập tín hiệu tìиɧ ɖu͙©.

"Anh......"

Lục Kim An nhẹ nhàng mở miệng, giọng nói rầu rĩ vang lên bên tai Chu ThanhThạch, khiến hô hấp của anh có chút gấp rút đưa tay ôm lấy cổ Lục Kim An, đè lên bờ môi.

Anh mυ"ŧ lấy môi Lục Kim An, đầu lưỡi luồn vào bên trong miệng đối phương, ôm lấy đầu lưỡi đối phương không ngừng liếʍ hôn, đầu lưỡi của hai người móc vào nhau, kịch liệt dây dưa.

Hoàn toàn không nghĩ đến anh trai sẽ nhiệt tình phối hợp như thế, nhưng Lục Kim An cũng không phải ăn chay, quyền chủ động rất nhanh đã được đoạt về.

"Ưm ưʍ......"

Chu Thanh Thạch bị Lục Kim An hôn sắp không thở được, thân thể của anh không tự chủ dán thật chặt vào thân thể của đối phương, dùng phần hông của mình ma sát phần hông của đối phương.

Lục Kim An dùng ngón tay lần theo vòng eo của Chu Thanh Thạch, hôm nay đối phương mặc một chiếc quần rộng, ngón tay có thể dễ dàng cắm vào trong đó, bóp chặt mông thịt tròn trịa ngạo nghễ ưỡn lên của đối phương.

Đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng ấn vào cửa huyệt Chu Thanh Thạch, thả lỏng cơ vòng, ngoài miệng cướp đoạt càng thêm hung ác, cậu ngậm lấy đầu lưỡi Chu Thanh Thạch dùng sức mυ"ŧ vào, dùng răng cắn xé, đầu lưỡi liếʍ từng bộ phận trong miệng đối phương, như muốn cướp hết không khí trong miệng đối phương.

"Ưʍ...... ưʍ......"

Chu Thanh Thạch không ngừng thở dốc, hai chân bị Lục Kim An tách ra nhịn không được nâng lên cọ lấy đùi đối phương, hai tay ôm lấy đối phương cũng di chuyển xuống, luồn vào trong quần áo Lục Kim An vuốt ve.

Mông bị bóp vừa nóng vừa mềm, cửa huyệt theo đó hơi hé mở, bên trong đã ươn ướt nước, bên trong tiểu huyệt đóng mở chảy ra. Chu Thanh Thạch ngửa đầu ra sau, dựa vào vách tường sau lưng, l*иg ngực liều mạng phập phồng, nhanh chóng thở gấp.

"Ưʍ... Ưʍ...... Nhẹ chút......"

Du͙© vọиɠ trong cơ thể tấn công mãnh liệt khiến Chu Thanh Thạch không kịp phòng bị, thân thể của anh đã sớm nhớ kỹ hương vị của Lục Kim An, đối với sự vuốt ve của đối phương không hề có sức chống cự, chỉ hơi vùng vẩy kɧıêυ ҡɧí©ɧ, quân lính liền tan rã.

Môi Lục Kim Nam theo khóe môi Chu Thanh Thạch hôn xuống, ngậm lấy yết hầu của anh, địa phương yếu ớt nhất của nhân loại, cũng là nơi mẫn cảm nhất, răng Lục Kim An ở phía trên nhẹ nhàng cắn, sau đó ngậm lấy dùng sức mυ"ŧ vào.

"A...... Ưʍ...... Ưm a......"

Chu Thanh Thạch không chịu được kêu rên, cảm giác sống chết của mình nằm trong tay người khác khiến toàn thân anh run rẩy.

Lục Kim An hôn dọc theo yết hầu của anh, tay chạm vào vòng eo, sau đó dùng tay to vén lên cởi chiếc áo thun của Chu Thanh Thạch.

Lục Kim An cúi người một bên ngậm lấy đầṳ ѵú của anh, một bên cùng nổi lên hai ngón tay, dùng lực cấm vào huyệt đạo hơi hé mở của Chu Thanh Thạch, đầu ngón tay hung hăng đảo quanh thành ruột, ngón tay và thành ruột mẫn cảm ma sát, nổi lên kɧoáı ©ảʍ dị dạng khiến lông tơ toàn thân Chu Thanh Thạch lập tức muốn nổ tung.

"A a...... A...... Tiểu Lục......"

Lục Kim An thọc ngón tay vào trong tiểu huyệt, ấn đầu ngón tay vào thành ruột, dùng ngón tay khuếch trương hậu huyệt của Chu Thanh Thạch, bên trong dần dần có một ít nước daʍ trơn ướt bị ngón tay của cậu làm cho tiết ra.

"Anh......"

Đằng sau truyền đến kɧoáı ©ảʍ khiến Chu Thanh Thạch không tự chủ bắt đầu giãy dụa thân thể, chủ động đùa giỡn với ngón tay của Lục Kim Nam, để cho huyệt thịt của mình không ngừng tiến hành cọ xát với ngón tay, tạo ra cảm giác ngứa ngáy dày đặc.

"Ưʍ...... Ha ha...... A......"

Du͙© vọиɠ trong cơ thể mãnh liệt, cơ hồ muốn nhấn chìm Chu Thanh Thạch, l*иg ngực của anh nhô lên để cho Lục Kim An mài núʍ ѵú, mân mê mông, nghênh hợp sự tấn công của đối phương, kɧoáı ©ảʍ liên tục không ngừng rất nhanh đã khiến anh mềm nhũn.

Bốn ngón tay của Lục Kim An không ngừng ra vào trong cơ thể Chu Thanh Thạch, mị thịt mềm mại bên trong ra vào theo ngón tay của cậu, đẩy đưa tạo ra tiếng nước òm ọp òm ọp, tăng thêm daʍ mỹ.

"Anh, phía sau anh cắn chặt ngón tay của em không buông."

"A a......"

Theo lời nói trắng trợn của Lục Kim An, bên trong tiểu huyệt chảy ra một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠, Chu Thanh Thạch có vẻ nhạy cảm quá không thừa nhận, anh lắc đầu, hai tay bất lực khoác lên trên vai Lục Kim An.

Trên trán Chu Thanh Thạch ướt đẫm mồ hôi, thấm ướt mái tóc cắt ngang trán của anh, không ngừng di chuyển mông về phía sau, đuổi theo kɧoáı ©ảʍ, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến anh không thể suy nghĩ được những chuyện khác, chỉ biết người trước mặt là em trai của anh, là người anh thích, có thể mang đến cho anh kɧoáı ©ảʍ, khiến thân thể của anh cảm nhận được sung sướиɠ điên cuồng.

"Tiểu Lục... A... Ưʍ......"

Lục Kim An rút ngón tay càn quấy bên trong tiểu huyệt ra, kéo quần và qυầи ɭóŧ của anh xuống đến tận đùi, sau đó cấp tốc kéo mở khóa quần của mình, từ mép qυầи ɭóŧ móc ra côn ŧᏂịŧ, một bên đưa tay nhấc đùi phải của Chu Thanh Thạch lên, một bên đỡ lấy côn ŧᏂịŧ của mình mạnh mẽ tiến vào.

"A!"

Chu Thanh Thạch ngước cổ lên, khàn khàn thét lên, thân thể bỗng nhiên cứng đò.

"Quá...... Quá sâu......"

Dươиɠ ѵậŧ to dài hoàn toàn cương, qυყ đầυ lập tức cực lớn tiến vào nơi sâu nhất trong thân thể Chu Thanh Thạch, khiến tuyến tiền liệt ẩn giấu bên trong trở tay không kịp giật nảy lên, đột nhiên một cỗ kɧoáı ©ảʍ khiến toàn thân anh mềm nhũn trào dâng khắp cơ thể, bắp đùi như nhũn ra, nỗi khó có thể đứng thẳng.

Lục Kim An cũng hít sâu một hơi, nhịn xuống mong muốn nhanh chóng đâm vào.

Vì nguyên nhân tư thế, Chu Thanh Thạch đứng thẳng người, cơ bắp toàn thân đều đang vào trạng thái căng thẳng, khi côn ŧᏂịŧ Lục Kim An đυ. vào toàn bộ ruột thịt đè xuống nhục bổng của cậu, tiểu huyệt thậm chí đang không ngừng ngọ nguậy, thật sự là quá sướиɠ rồi.

Lục Kim An ôm Chu Thanh Thạch, để chân còn lại quấn quanh eo của mình, dùng hai tay nâng mông của anh, đẩy anh vào tường bắt đầu làʍ t̠ìиɦ.

"A a a......"

Trọng tượng toàn thân Chu Thanh Thạch đều tập trung vào tiểu huyệt và cây kê ba, chỉ có phần lưng chống đỡ trên vách tường, bị Lục Kim An thao trên dưới run run, kɧoáı ©ảʍ siêu cường không ngừng truyền đến từ phía sau, khiến Chu Thanh Thạch dục tiên dục tử.

"Quá, quá sâu...... Ưʍ...... A a...... A...... Anh, chịu không được...... Ô...... Chậm a...... A......"

Bởi vì kɧoáı ©ảʍ quá kịch liệt, Chu Thanh Thạch không tự chủ dùng hai tay sờ lấy núʍ ѵú và dươиɠ ѵậŧ của mình, ngón tay ở phía trên vừa qua vò lại, còn dùng móng tay nhéo nhéo, cứ như vậy, anh đạt được kɧoáı ©ảʍ càng sâu, thân thể càng cảm thấy giống như muốn bị côn ŧᏂịŧ to lớn của Lục Kim An đâm xuyên qua.

Lục Kim An phốc phốc phốc phốc dùng sức đánh cắm, mỗi lần đều dùng qυყ đầυ của mình hung hăng thao mạnh tuyến tiền liệt của Chu Thanh Thạch, để kɧoáı ©ảʍ liên tục không ngừng đẩy anh đến cao trào.

Những cú đâm điêu luyện như thế khiến Chu Thanh Thạch không chịu nổi, anh không ngừng lắc đầu, khóe mắt có nước mắt chảy xuống, mới bị đâm thêm vài chục lần, bụng dưới đã bắt đầu run rẩy, dươиɠ ѵậŧ phía trước giật giật, muốn xuất tinh.

"Ưm a...... Muốn, muốn bắn......"

"Không thể bắn."

Lục Kim An vội vàng đưa tay nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của Chu Thanh Thạch, dùng ngón tay chặn ngay mã nhãn của anh.

"A a a! Buông ra... Buông ra a......"

Chu Thanh Thạch không chịu được gọi bậy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngược dòng trở về cảm giác thống khổ khiến anh mơ hồ muốn chảy nước mắt, nhưng côn ŧᏂịŧ sau lưng còn đang không ngừng đυ. mạnh vào tiểu huyệt, từng lớp từng lớp kɧoáı ©ảʍ từ phía sau tuôn ra, khiến nỗi đau kỳ lạ này biến thành kɧoáı ©ảʍ.

"Để cho anh bắn...... Để...... Anh bắn......"

Ngón tay Lục Kim An chăm chú ngăn chặn mã nhãn của anh, không cho một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra.

"Anh, buổi sáng hôm nay anh đã bắn ba lần, bắn nhiều không tốt cho thân thể."

Gió nóng ẩm ướt ấm áp thổi qua bên tai, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Chu Thanh Thạch một thân nổi da gà, dươиɠ ѵậŧ phía trước bị ngăn chặn khó mà xuất tinh cảm giác khiến tiểu huyệt của anh bỗng nhiên kịch liệt co quắp, gắt gao xoắn chặt côn ŧᏂịŧ trong cơ thể.

"Ưʍ......"

Lục Kim An bị xoắn một phát nhịn không được thoải mái kêu lên một tiếng đau đớn, tay phải của cậu nâng bờ mông Chu Thanh Thạch lên, ngón tay dùng sức nhép mông thịt của anh, nâng thân thể của anh phối hợp với mình mạnh mẽ chập trùng lên xuống, để cho côn ŧᏂịŧ của mình hung hăng chen vào nơi sâu trong thân thể của anh, qυყ đầυ trong huyệt tâm một lần rồi lại một lần trùng điệp ép qua, ma sát và va chạm hình thành kɧoáı ©ảʍ khiến toàn thân Chu Thanh Thạch đều đang phát run, hai chân của anh thậm chí không còn sức vòng eo Lục Kim An.

"A...... Ưm a...... Anh không, không được a...... A a a...... Để cho anh bắn......"

Mồ hôi trên trán Chu Thanh Thạch chảy xuống, thấm ướt áo anh, bụng của anh một mực tại không ngừng run run, dươиɠ ѵậŧ phía trước bị Lục Kim An chặn lại đang không ngừng nhảy lên, liều mạng muốn phóng xuất.

"Buông...... Buông ra...... A...... Anh...... Chịu không được......"

Lục Kim An mắt điếc tai ngơ, động tác trên lưng càng thêm tàn khốc, theo gấp mã nhãn của anh, ghé vào lỗ tai anh nhẹ giọng mê hoặc, hạ thân của cậu không ngừng đỉnh vào bên trong thân thể Chu Thanh Thạch khiến dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi, theo nơi giao hợp của hai người không ngừng chảy xuống, thậm chí hình thành một vũng nước nước đọng trên mặt đất.

Toàn thân Chu Thanh Thạch phát run, cơ hồ sắp bị Lục Kim An thao thành một vũng nước, âm thanh rêи ɾỉ của anh khàn khàn, kɧoáı ©ảʍ liên tiếp không ngừng đẩy anh lên từng lớp từng lớp cao trào, mỗi một khối cơ bắp đều đang run rẩy, mạnh mẽ đanh thép thao khiến anh quên mất nơi đây là nhà vệ sinh, chỉ biết là theo kɧoáı ©ảʍ, nhưng cảm giác muốn bắn mà không thể bắn làm cho cả người anh thống khổ co rút, hai cảm giác cực đoan lặp đi lặp lại xen kẽ khiến Chu Thanh Thạch như từ thiên đường rơi xuống địa ngục, rồi lại từ địa ngục bay lên thiên đường.

Lục Kim cũng chịu đựng rất vất vả, dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục không ngừng làm cho cao trào, tiểu huyệt Chu Thanh Thạch một mực không ngừng co vào, gắt gao cắn chặt côn ŧᏂịŧ của cậu, mỗi một tấc cán đều bị ruột thịt che kín, ruột thịt tinh tế như tơ lụa mang đến xúc cảm mỹ diệu, khiến Lục Kim An cũng liên tục kɧoáı ©ảʍ, vội vàng thả chậm tốc độ đâm vào.

Loại tần suất chậm chạp đâm thọc càng thêm tra tấn người, Chu Thanh Thạch đạt được kí©ɧ ŧɧí©ɧ không kém gì vừa rồi, thịt ruột quấn chặt lấy côn ŧᏂịŧ trong cơ thể, cẩn thận thưởng thức mỗi một tấc hương vị của côn ŧᏂịŧ, anh thậm chí cỏn có thể phác hoạ ra hình dạng côn ŧᏂịŧ của Lục Kim An, thân trụ to dài, gân xanh quấn quanh, qυყ đầυ trứng gà hơi nhếch lên, dẫn đến mỗi một lần xâm nhập vào cơ thể, đều có thể chuẩn xác không sai vững vàng điểm vào tuyến tiền liệt, mang đến cho anh kɧoáı ©ảʍ ngạt thở.

Nhìn Chu Thanh Thạch nghẹn đến chảy nước mắt, trong mắt nhìn không thấy tiêu cự, lúc này Lục Kim An mới buông dươиɠ ѵậŧ của anh ra, nắm chặt mông thịt, nhanh chóng tung lên hạ xuống lần nữa.

"Anh......"

Chu Thanh Thạch vô thức dùng ngón tay sờ dươиɠ ѵậŧ của mình, một tay khác ôm bả vai Lục Kim An, hai chân dùng sức kẹp chặt eo của cậu, tiểu huyệt càng nhanh chóng ngọ nguậy, gắt gao cắn chặt gậy thịt to dài trong cơ thể, không cho cậu rời đi.

Lục Kim An bị anh kẹp lấy như thế, xém chút bắn ra, côn ŧᏂịŧ bị mị thịt cắn chết không buông phồng lớn thêm một vòng, cậu vội vàng nhịn xuống sự vọng động của mình đứng im bất động, chờ cảm giác kích động qua đi.

Môi cậu hôn lên môi Chu Thanh Thạch, so với sự cuồng dã của song phương trước đó, hiện tại nụ hôn vô cùng ôn nhu triền miên, tựa như dành cho Chu Thanh Thạch tình yêu dịu dàng nhất, Lục Kim An ngậm lấy môi của anh nhẹ nhàng mυ"ŧ, đầu lưỡi tỉ mỉ liếʍ hôn vòm miệng của anh, ngón tay ở trên người anh nhẹ nhàng vuốt ve.

Thân thể Chu Thanh Thạch bởi vì những động tác nhu hòa mà run rẩy, anh nhịn không được muốn rêи ɾỉ, muốn lớn tiếng rêи ɾỉ, dươиɠ ѵậŧ trước mặt cũng co quắp bắn ra lần tϊиɧ ɖϊ©h͙ thứ tư trong hôm nay.

"Ưʍ...... ưm ưʍ......"

Lục Kim An và Chu Thanh Thạch hôn nhau, đầu lưỡi của hai người quấy cùng một chỗ trao đổi không khí.

Thấy Chu Thanh Thạch đã bắn tinh, Lục Kim An cũng không nhịn được lần nữa mạnh mẽ nâng cao eo bắt đầu thao, toàn thân Chu Thanh Thạch chấn động thân thể cấp tốc kéo căng, vừa qua cao trào huyệt thịt lần nữa hung hăng co lại, côn ŧᏂịŧ của Lục Kim An bị anh kẹp thấy đau, nhưng lập tức mang đến kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến cậu thoải mái nhịn không được bắt đầu đâm thọc.

Lục Kim An không ngừng ra vào tiểu huyệt của Chu Thanh Thạch, côn ŧᏂịŧ bên trong huyệt thịt nhanh chóng đút vào, côn ŧᏂịŧ đảo diễm tiểu huyệt hồng sắc không ngừng chảy nước, bắn ra.

Cơ thể của Chu Thanh Thạch vốn đã rất nhạy cảm, hiện tại thân thể vừa trải qua cao trào càng thêm mẫn cảm tao lãng, thậm chí còn chủ động dùng tiểu huyệt khuấy động côn ŧᏂịŧ của Lục Kim An, hưởng thụ kí©ɧ ŧɧí©ɧ tình ái.

Hai tay Chu Thanh Thạch gắt gao bóp lấy bả vai Lục Kim An, âm thanh của anh bị đối phương thao phá thành từng mảnh nhỏ, Lục Kim An bị anh kẹp quá thoải mái, hai tay của cậu đi lên, nhốt chặt vòng eo thon của anh, sau đó cậu ngồi xuống trên bồn cầu, để cho đối phương ngồi ngồi lên côn ŧᏂịŧ của mình, cứ như vậy, càng thêm vào sâu trong tiểu huyệt, qυყ đầυ vững vàng đân thật sâu vào tao điểm, khiến toàn thân anh không ngừng run rẩy.

"Quá, quá sâu...... A... Tiểu Lục......"

Hai chân Chu Thanh Thạch giẫm trên bồn cầu, hai tay chống trên bờ vai Lục Kim An, mượn lực của đối phương lúc lên lúc xuống dùng huyệt thịt ma sát côn ŧᏂịŧ trong cơ thể, chủ động để qυყ đầυ đυ.ng vào cúc tâm của mình, để cho mình bị thao ra từng bãi từng bãi dâʍ ŧᏂủy̠.

cơ thể Chu Thanh Thạch càng lúc càng phập phồng, dươиɠ ѵậŧ liên tục co giật nhưng nhất thời không bắn ra được thứ gì, ruột thịt bị cọ xát, hơi nóng gần như khiến anh tan chảy.

Kɧoáı ©ảʍ thật sự quá cường liệt, Lục Kim An bị tiểu huyệt của Chu Thanh Thạch kẹp cho toàn thân sảng khoái, muốn xuất tinh hung hăng đâm qυყ đầυ của mình vào, Chu Thanh Thạch cũng bị thao cơ hồ thở không nổi nữa, kɧoáı ©ảʍ như thủy triều không ngừng cọ rửa, anh chỉ có thể chăm chú ôm cổ Lục Kim An.

Hai tay Lục Kim An dùng sức nhéo chặt mông thịt, nâng anh lên, sau đó vừa hung ác nhấn mạnh xuống, đóng đinh toàn thân anh lên trên vào côn ŧᏂịŧ của mình.

"A a a!"

Chu Thanh Thạch dùng sức ngửa cổ ra sau, nửa người kéo căng thành hình vòng cung, toàn thân đang không ngừng run rẩy, đến điểm giới hạn của thân thể cũng không còn cách nào tiếp nhận thêm bất luận một chút kɧoáı ©ảʍ nào nữa, tất cả kɧoáı ©ảʍ chồng chất chồng chất ở phía sau huyệt, cuối cùng hóa thành kɧoáı ©ảʍ kịch liệt, nương theo dâʍ ŧᏂủy̠ toàn đánh toàn bộ lên trên qυყ đầυ Lục Kim An, khiến qυყ đầυ của cậu tê dại.

"A......"

Lục Kim An cũng thoải mái kêu một tiếng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm hung hăng bắn ra, Chu Thanh Thạch lại bị bắn vào bên trong sung sướиɠ co quắp một trận, dâʍ ŧᏂủy̠ mãnh liệt phun trào, không ngừng xuất tinh cọ rửa côn ŧᏂịŧ bên trong.

Toàn thân Chu Thanh Thạch phát run không ngừng rêи ɾỉ, hai chân của anh bất lực rủ xuống, cả người rúc vào trong ngực Lục Kim An không cách nào hoàn hồn, dươиɠ ѵậŧ của anh cũng chỉ run run chảy ra mấy giọt chất lỏng trong suốt.

Côn ŧᏂịŧ mềm nhũn của Lục Kim An trượt ra khỏi tiểu huyệt, không còn bị ngăn chặn tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nước daʍ bên trong lập tức tranh nhau chảy ra, cảm giác xấu hổ bài tiết không kiềm chế khiến Chu Thanh Thạch lập tức hồi thần, anh đỏ bừng cả khuôn mặt nện cho Lục Kim An một quyền.

"Mẹ nó đại sắc lang."

Lục Kim An ôm lấy Chu Thanh Thạch hôn lên mặt anh, "Em chính là đại sắc lang, đại sắc lang chỉ ăn anh thôi."

Chu Thanh Thạch bị dáng vẻ Lục Kim An không biết xấu hổ chọc cười, anh nâng mặt Lục Kim An, "Tiểu tử thúi, vậy em phải làm đại sắc lang của anh cả đời."

Lục Kim An hạnh phúc cười, cậu còn nhớ rõ khi mình mười tuổi không nhà để về, là anh trai cho cậu một mái nhà, cũng nhớ kỹ năm mười tám tuổi, trăm phương ngàn kế muốn anh trai có quan hệ với mình, làm sao để nói thêm mấy câu với anh trai, làm sao để anh trai vĩnh viễn yêu mình, hiện tại cậu chính là người hạnh phúc nhất trên thế giới.

"Anh ơi, em yêu anh."

- Hết -