Chương 31: Sủng Ái Ngọt Ngào

Hai người vào trung tâm thương mại thực sự thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người.

"Hai người họ là ai a, đẹp quá đi".

"Còn đẹp hơn các ngôi sao điện ảnh không biết bao nhiêu lần".

"Hơn nữa toàn thân đều là hàng hiệu, nhìn là biết thân phận không tầm thường".

"Đặc biệt là nam nhân kia, bộ dáng này cũng đẹp quá đi".

"Cô gái bên cạnh dáng người thật đẹp. Chiếc váy đen kia, với đôi chân thẳng ,mảnh mai, giống như mỹ nhân từ trong tranh bước ra vậy".

"Trắng quá, gợi cảm quá à!".

…..

Nhiều người thật sự chỉ nhìn chằm chằm vào Kiều Tâm Di.

Dù sao con người đối với cái đẹp đều khó lòng rời mắt, không tránh khỏi trong lòng sinh ra cảm giác muốn được bảo hộ, trân trọng vẻ đẹp trước mắt này.

Không ai nhận ra đây là Kiều Tâm Di.

Suy cho cùng, trong mắt nhiều người, Kiều Tâm Di chính là một cô gái xấu xí thô kệch, chân tay bẩn thỉu. Còn người phụ nữ trước mặt lại xinh đẹp như vậy, còn mang theo khí chất quý phái khiến người ta khó lòng mà xem nhẹ.

Sau khi Kiều Tâm Di vào trung tâm thương mại, sự chú ý của cô đều đặt vào những cửa hàng quần áo trong trung tâm thương mại.

Nhìn lướt qua xem có muốn vào xem quần áo không.

Vì vậy, lực chú ý của cô hoàn toàn không phải ở những người xung quanh mà là những bộ quần áo.

Khi còn là Lục Tâm Nhiễm, cô luôn ăn mặc rất thời thượng, cô từng là chuyên viên trang điểm và là nhà thiết kế thời trang.

Đối với quần áo, cô luôn có những nghiên cứu đặc biệt và độc đáo.



Nhưng Hạng Lạc Nhiên lại để ý và nghe thấy những lời bàn luận xung quanh, thấy được tầm mắt của họ luôn hướng về phía cô.

Trong mắt Hạng Lạc Nhiên loé lên dư quang rồi tối sầm lại, toàn thân toát ra hàn khí, trong lòng hiện lên sự khó chịu.

Sau đó, Hạng Lạc Nhiên cởi chiếc áo khoác ra trực tiếp khoác lên người Kiều Tâm Di.

Với chiều cao của Hạng Lạc Nhiên thì chiếc áo trực tiếp bao kín luôn cả người Kiều Tâm Di lại.

Bao gồm cả phần vai và phần chân bị lộ ra của cô

Kiều Tâm Di sững sờ:" Sao tự nhiên lại khoác áo cho tôi?".

Bây giờ đang ở trong trung tâm thương mại, ngoài trời cũng không lạnh, sao lại mặc áo khoác cho cô?

Hạng Lạc Nhiên nhìn cô, hai mắt sâu không thấy đáy:" Mặc quá ít rồi!".

Kiều Tâm Di cảm thấy Hạng Lạc Nhiên có chút không thể giải thích được, nhưng cô vẫn nói:" Chút nữa mua quần áo, tôi sẽ thay sau".

"Ừ, vào xem một chút!".

Nói xong, Hạng Lạc Nhiên ôm lấy Kiều Tâm Di nhanh chóng bước vào cửa hàng.

Những người qua đường nhận được một màn thức ăn cho chó.

"Người đàn ông kia rất có tính chiếm hữu".

"Cũng rất độc đoán, nhưng đối với cô gái kia lại vô cùng dịu dàng a!".

"Hai người họ chắc là một đôi tình nhân. Cô gái kia xinh đẹp như vậy, nam nhân có tính chiếm hữu cũng có thể tha thứ được".

Ngay khi bước vào của hàng, nữ nhân viên đã nhiệt tình ra tiếp đón, giới thiệu cho hai người họ:" Hoan nghênh ghé thăm, thưa bà, cửa hàng chúng tôi vừa mới nhập những mẫu quần áo mới nhất…..".



Hạng Lạc Nhiên lên tiếng:" Lấy tất cả quần áo phù hợp với cô gái này đưa cô ấy xem!".

Nữ nhân viên hào hứng nói:" Vâng, thưa ngài".

Kiều Tâm Di đau đầu nói:" Chỉ cần mua một ít, không cần thử nhiều như thế đâu".

"Thích cái nào đều lấy hết"

Nhân viên bên cạnh nhìn hai người ánh mắt lấp lánh đầy hâm mộ.

"Cưng chiều quá đi, tổng tài bá đạo a!".

"Người đàn ông này dường như đã thấy qua ở đâu, quen quá a!".

Hạng Lạc Nhiên đeo chiếc kính râm trông thật cao lãnh, mọi người nhìn anh với vẻ thích thú tò mò, nhưng không ai dám tiến lên hỏi.

Kiều Tâm Di nghe thấy lời nữ nhân viên bên cạnh nói, cưng chiều sao?

Dường như chưa từng có ai đối xử với cô như thế này.

Khương Lâm Trì trước đây chưa từng cùng cô đi mua sắm, chứ đừng nói là nói ra những lời như thế này.

Kiều Tâm Di cười rạng rỡ với Hạng Lạc Nhiên:"Cảm ơn anh!".

Khi nào miệng nên ngọt, vẫn nên tỏ ra ngọt thì hơn.

Vẻ ngoài mềm mại dễ thương của Kiều Tâm Di khiến trái tim Hạng Lạc Nhiên mềm nhũn, lòng bàn tay có chút khó chịu, anh không nhịn được đưa tay ra chạm vào tóc Kiều Tâm Di xoa xoa.

"Ngoan".

Mái tóc của Kiều Tâm Di rất mượt và mềm mại, khi ngón tay Hạng Lạc Nhiên chạm vào tóc cô, anh cảm nhận được sợi tóc lướt qua lòng bàn tay, có chút ngứa.

Phảng phất như có một chiếc lông vũ lướt qua, chạm nhẹ trêu chọc đầu trái tim anh.