Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bảo Bối Tình Nhân

Chương 80

« Chương Trước
“Jung Yunho, em cho anh hai tháng để bồi thường em!”

“Được, bảo bối ~”

Ngồi trên máy bay tư nhân, hai người dính lấy một chỗ.

Bọn họ quyết định đi du lịch châu Âu, từ lúc gặp nhau đến giờ chưa từng thực sự hưởng thụ thời gian của riêng hai người.

Seul Hee đã nhờ thúc thúc hỗ trợ, hẳn là không có vấn đề gì.

“Jaejoong a…” Ngồi ở trên máy bay đã nửa ngày, Yunho nhàn rỗi, lại ngủ không được, thổi khí lên tai Jaejoong đang ngủ say.

Jaejoong hiển nhiên không muốn tỉnh dậy, ngày hôm qua vì chuyện giáo đường mà mệt biết bao.

“Yunho, để yên cho em ngủ…”

Yunho chưa từ bỏ ý định. “Jaejoong ~ Chơi với anh! Dậy đi dậy đi!”

Cứ vậy gọi Jaejoong đến 5 phút, Jaejoong một câu cũng không trả lời…

Yunho buồn bực, ôm Ipad chơi một mình.

Chơi gần một giờ, có điểm mệt, liền ngủ thϊếp đi, không bao lâu sau liền bị một cảm giác kỳ lạ đánh thức.

Mở to mắt, thiếu chút nữa liền rơi cả mắt ra.

Jaejoong đang khoá ngồi trên người Yunho, hôn hắn.

“Urgg…” Miệng bị ngăn chặn, Yunho không thể nói chuyện.

Bảo bối muốn mình phải làm thế nào mới tốt… Vừa rồi còn nhõng nhẽo đòi ngủ, hiện tại tỉnh không có người chơi liền chơi mình…

Hừ! Sẽ không cho em cơ hội đâu!

Yunho muốn ôm lấy thắt lưng Jaejoong đoạt lại quyền chủ động thì phát hiện tay mình căn bản không thể nhúc nhích.

Đảo mắt qua tay, trời ạ! Kim Jaejoong, yêu nghiệt này!

Tay

mình lại bị Jaejoong dùng khăn trói lại, thật không biết chỗ VIP này có chỗ nào để bảo bối buộc…

Thật sự là đáng chết, cư nhiên lại có phản ứng…

“Uhm…~” Jaejoong buông Yunho ra, thoải mái thở ra một hơi, ánh mắt quyến rũ nhìn Yunho.

Yunho quả thực sắp chết đến nơi, mắt gắt gao nhìn chằm chằm Jaejoong, tay đương nhiên sẽ không quên giãy dua, nhưng động tác thật cẩn thận, nếu như để Jaejoong nhìn thấy thì…

“Yunnie ~ Đây là trừng phạt nha ~” Jaejoong cởϊ áσ sơmi của mình,lấy tay chống lên bả vai Yunho.

Đưa môi hồng phấn đến trước môi Yunho. “Muốn ăn không?”

Yunho trong lòng hừ một tiếng, quay đầu sang một bên, nhưng ánh mắt lại không ngừng đảo đến mỹ vị trước mắt, không ăn thì thật có lỗi với bản thân…

“A…” Há miệng, vươn đầu lưỡi.

Nhưng Jaejoong lại rụt trở về. “Không cho anh ăn ~”

Làm bộ uỷ khuất trừng mắt liếc Yunho một cái, sờ sờ môi sưng đỏ của mình. “Đây là bảo bối của em nha…”

Jaejoong vẫn giữ nguyên tư thế ngồi trên đùi Yunho, muốn cởϊ qυầи áo Yunho nhưng tay Yunho bị trói chặt không thể cởi. Đành phải một tay cởi, một tay giữ bả vai Yunho.

Cúi đầu, liếc nhìn Yunho một cái.

“Bảo bối…” Yunho còn đang suy nghĩ phả làm cái gì, bỗng dưng phát ra tiếng rêи ɾỉ.

Jaejoong mυ"ŧ điểm nho nhỏ trước ngực Yunho, Yunho khó chịu xoay thân mình.

Hạ thân đã trướng rất kỳ cục, nếu tay không bị trói thì…

Càng nghĩ càng tức giận, cắn răng dùng lực, một bàn tay tháo được dây thừng ra.

“A…” Nở nụ cười, Jaejoong còn không biết. Yunho sờ lên eo nhỏ Jaejoong, vuốt ve điểm mẫn cảm của cậu.

“Urgg…!” Jaejoong cả kinh, lập tức ngồi dậy, Yunho liền thừa dịp tháo cả tay kia.

“Kim Jaejoong!”

Nghe được Yunho quát, Jaejoong rõ ràng hơi rụt lại một chút… “Không phải như thế… Rõ ràng buộc rất chặt… Sao có hể…”

Rối rắm trong 2 phút, mặt lập tức biến sắc. “Yunnie… Tha thứ cho em đi… Được không? Em chỉ là…”

Nói còn chưa xong đã bị Yunho áp chế, thoát toàn bộ quần áo dư thừa trên người Jaejoong.

Dùng sức hôn lên môi Jaejoong, bắt lấy cái lưỡi mỹ vị, không ngừng mυ"ŧ, giống như muốn nhập bảo bối vào trong thân thể mình.

“Em dám buộc anh? Bảo bối ~ Em đừng quá coi thường anh.”

Jaejoong muốn biện giải, thanh âm lại biến thành rêи ɾỉ. “Urgg…!”

Yunho hôn lên cổ Jaejoong, sau đó cúi xuống, hôn lên chỗ rốn nhỏ của Jaejoong, cuối cùng là phân thân đã chảy nước.

Yunho cúi đầu, ngậm vật nhỏ của Jaejoong ở trong miệng, khiến cho Jaejoong phát ra tiếng rêи ɾỉ mất hồn. “A… Yunnie… Em… Hô ~”

Không bao lâu sau, Jaejoong phóng ra ngay trong miệng Yunho.

Yunho nhìn thoáng qua Jaejoong, bộ dáng bảo bối nhà mình đầm đìa mồ hôi thật là mê người… “Bảo bối ~ Đến anh.”

Cởϊ qυầи áo mình xuống, nơi đó lập tức đi ra.

“Yunnie…” Jaejoong gọi tên Yunho, nói mình cũng muốn…

“Sao gấp như vậy, chờ, bảo bối của anh.” Yunho đặt phân thân đang dâng trào vào trước huyệt khẩu của Jaejoong, không chút do dự tiến vào, như muốn trả thù chuyện Jaejoong vừa làm với mình.

“Yunho…” Jaejoong đã mệt, hiện tại lại bị Yunho tiến thẳng vào.

“A! Urgg…” Chưa kịp oán giận xong, Yunho tiếp tục xuyên vào thân thể Jaejoong, may mắn vừa rồi Jaejoong đã phát tiết làm ướt nơi đó nên không còn cảm giác đau.

Nhưng tư thế ngồi khiến cho Jaejoong không chịu nổi. “Yunho… Quá sâu…”

Yunho hôn lên môi Jaejoong, hạ thân tiếp tục ra vào. “A a! Sắp tới… Yunho à… Urgg… Hô… Hô…”

Yunho gầm nhẹ một tiếng, dịch thể nóng bỏng tràn ngập thân thể Jaejoong.

Rửa sạch toàn thân cho Jaejoong xong liền ôm bảo bối đã mệt chết vào lòng. “Làʍ t̠ìиɦ trên máy bay chắc chỉ có chúng ta thôi đúng không?”

May mắn đây là máy bay tư nhân, trừ bỏ phi công điều khiển ở khoang ngoài chỉ còn hai bọn họ, không gian đủ lớn, đủ kí©h thí©ɧ.

“Uhm… Để cho em ngủ…” Jaejoong ôm Yunho, vẫn nói câu kia.

Yunho cười cười. “Vậy chờ em ngủ xong anh có thể làm lần hai không?”

Jaejoong không phản ứng gì, hẳn là thật sự mệt mỏi.

Hôn lên tóc bảo bối. “Anh yêu em.”

Khoé môi Jaejoong trong lòng nhếch lên.

Em yêu anh.

Cửa kính cabin phản chiếu cảnh hai người ôm nhau, hai cơ thể như hoàn toàn hợp lại thành một, không một khe hở.

YJ.Love

Dòng chữ loé lên trên vòng cổ của hai người ~.

----------------THE END------------
« Chương Trước