Chương 7: Gan dạ

Nhưng La Kỳ, người đang quan sát mọi thứ từ khoảng cách gần, mím môi tinh nghịch và mỉm cười, chẳng lẽ Thượng Dã thực sự yêu tướng quân của họ ngay từ cái nhìn đầu tiên, và cậu ta đang tán tỉnh?

Rất dũng cảm!

Tất cả mọi người bên ngoài đều có ít nhiều đều có chút xao động, chỉ có Cố Thanh Lan trừng phạt Thượng Dã là bình tĩnh đi tới giữa bậc thang, Tần Hòa chạy lon ton tới gần, lớn tiếng báo cáo: "Báo cáo tướng quân, tân sinh đã có mặt đầy đủ."

Cố Thanh Lan nhẹ gật đầu, Tần Hoà lại quay về phía đội ngũ.

"Nghiêm, chú ý ——" đội ngũ tập hợp lại một lần nữa, chờ mọi người điều chỉnh xong, Tần Hòa hô: "Vỗ tay hoan nghênh tướng quân phát biểu."

Tiếng vỗ tay như sấm vang lên đồng loạt.

Tay phải Cố Thanh Lan cầm cây thước màu đen giơ lên, dừng một chút, tiếng vỗ tay đột ngột dừng lại, hiện trường yên tĩnh, ngoại trừ tiếng xào xạc của ngọn gió mùa hè thổi qua ngọn cây.

Cố Thanh Lan hạ tay xuống, đặt ở sau lưng, bước chân cách nửa sải tay, tư thế đứng tiêu chuẩn như phim tài liệu: "Chúc mọi người buổi trưa tốt lành, hoan nghênh đến đội Hổ Gầm, tôi là Cố Thanh Lan ."

Nói đến đây, anh dừng lại, lập tức vang lên tiếng vỗ tay.

Cố Thanh Lan đợi tiếng vỗ tay tự động dừng lại, tiếp tục nói: "Tôi không thích nói vòng vo, cũng không thích xài từ hoa mỹ, cho nên hôm nay tôi đến đây, chỉ muốn nói một chuyện quan trọng."

Anh liếc nhìn một ngàn tân sinh bên dưới: "Các cậu đứng ở đây, không có nghĩa trong tương lại các cậu sẽ là chiến sĩ của đội Hổ Gầm, mười ngày sau, tôi sẽ tiến hành đào thải và đánh giá, chỉ có những người đạt yêu cầu mới được ở lại. Không giới hạn số lượng người, tôi sẽ lấy bao nhiêu thì tùy thuộc vào những người đạt tiêu chuẩn, đương nhiên, nếu không ai trong số các cậu đạt tiêu chuẩn, tôi sẽ không lấy bất kỳ người nào cả."

Không ai ngờ rằng điều quan trọng mà Cố Thanh Lan nói lại bùng nổ như vậy, các tân sinh sửng sốt trong chốc lát mới ý thức được, nhất thời náo động lên.

"Ý của ngài là chúng tôi phải trải qua quá trình đào thải? Vậy có khả năng tôi sẽ bị loại?"

"Sao thế này, không phải không bị đào thải sao?"

"Sao nói là sẽ không bị loại sau khi khi được tuyển chọn mà."

Tiếng bất mãn càng lúc càng lớn, thậm chí có người giơ tay trực tiếp chất vấn: "Tướng quân, thầy tôi nói rằng chúng tôi được tuyển chọn thì sẽ không bị đào thải, sao giờ lại đào thải chứ? Ngài đùa giỡn chúng tôi hay sao? "

Cố Thanh Lan đã sớm biết sẽ có nghi hoặc, cho nên rất lãnh đạm: "Trước kia đội Hổ Gầm mỗi năm chỉ tuyển mấy trăm người, chưa từng tuyển mấy ngàn người, không biết sai số thế nào mà biến thành 1.000 người."

Nhẹ nhàng giải thích nguyên nhân, Cố Thanh Lan nói: "Các cậu hẳn phải biết, đội đặc chủng là một trong những nơi nguy hiểm nhất, ở nơi này, chết luôn nhiều hơn sống,người đạt tiêu chuẩn đều được chiêu mộ. Tin tôi đi, đây là hại các cậu. Đương nhiên, nếu hiện tại các cậu đứng ở đây vượt qua hết thì mười ngày nữa các cậu sẽ là binh lính trong Hạm đội Hổ gầm của tôi. Tôi sẽ huấn luyện các cậu như nhau. Sau mười ngày, chỉ cần các cậu đạt tiêu chuẩn, tôi sẽ nhận ."

Có lẽ là bởi vì vẻ mặt Cố Thanh Lan quá lạnh lùng nghiêm túc, cũng có thể là bởi vì giọng anh trầm thấp lại nặng nề, nên sau khi anh nói xong, hiện trường im lặng chừng mười giây. Những người trước đó còn lẩm bẩm bất mãn đều cau mày, vẻ mặt trầm tư.

"Tướng quân, chỉ cần ngươi vượt qua khảo hạch sau mười ngày, sẽ không bị loại khỏi đội Hổ Gầm đúng không?" cậu tân sinh nhỏ bên cạnh Chu Chu hỏi.

Cậu ta thật sự rất thấp, so với chung quanh tân binh thấp hơn một cái đầu, toàn thân cũng so với người khác nhỏ hơn một hai vòng, nhìn thấy cậu ta như vậy, ánh mắt Cố Thanh Lan thần kỳ dịu đi: "Đúng thế."

"Ồ, vâng." Tân sinh nhỏ bé vui vẻ thì thầm.

Nhìn thấy cậu ta muốn nhảy lên hoan hô lại không dám, khóe miệng Cố Thanh Lan nhẹ nhếch lên. Ngay cả La Kỳ, người ở gần anh nhất, cũng không chú ý đến sự thay đổi nhỏ này, nhưng Thượng Dã, người có đôi mắt như chim ưng, đã nhìn thấy nó, hắn nhướng mày với tâm trạng tốt, và giơ tay nói: “Tướng quân, tôi cũng muốn hỏi một câu."

Ánh mắt Cố Thanh Lan đột nhiên trở lại lạnh lùng như thường, gật đầu hỏi: "Cậu muốn hỏi cái gì?"

Thượng Dã còn chưa kịp nói, thì hắn đã cười lớn trước, những tân binh xung quanh đều ngơ ngác nhìn hắn.

Người này rốt cuộc muốn làm trò điên gì, đừng nói cố ý giả điên để thu hút sự chú ý của tướng quân nhá?

Thật là một tên trộn ranh ma!

Thượng Dã cười xong, muốn hù Cố Thanh Lan: "Tướng quân, hiện tại ngài còn độc thân không?"