Chương 6



“Tôi hiểu, tôi hiểu rõ.”

Khương Nhược Nhược đặt trước mặt một cuốn sổ, tì má trên tay, tư thế cầm bút sẵn sàng đón địch: "Tôi sẽ nghe kỹ!"

Trần Dương mở miệng, nghẹn họng.

Khương Thanh Dao ngồi bên cạnh, lười biếng chống mặt, thúc giục: "Nói đi."

Trần Dương: "..."

Tự mình lẻn vào ngồi còn thúc giục tôi!

Tôi không hề kêu cậu tới nghe đâu đó!

Trần Dương bình tĩnh lại, nhìn vào màn hình, điều đầu tiên khiến anh ấy chú ý chính là đội ngũ đạo diễn của show, đây là show cấp S của năm nay, toàn bộ đội ngũ sản xuất là đội xuất sắc trong ngành.

"Show có tên là , chủ yếu bao quanh các nghệ sĩ trong ngành, cộng sự là người thân trực hệ, tạo thành từ các cặp anh em, chị em."

"Đạo diễn Ngô Đạo Minh, từng nhiều lần giữ đảm nhận chức đạo diễn của các show cấp S. Chương trình tạp kĩ ngày thường năm ngoái của anh ấy đã bùng nổ độ hot, trong thời gian phát sóng, ratings luôn đứng đầu. Anh ấy đã giành được giải Đạo diễn chương trình tạp kỹ xuất sắc nhất năm đó. Trong giới, anh ấy được gọi là đạo diễn Ngô, chỉ là gần đây có thêm một biệt danh mới…”

Người đàn ông trung niên trong ảnh đội mũ ngư dân, bụng bia, ôm bông hoa hướng dương, cười rạng rỡ.

Trước khi đến đây, Khương Nhược Nhược đã từng tìm kiếm qua. Cô đã biết trước về đội ngũ đạo diễn.

Cô hào hứng nói: “Các show của anh ấy, cái nào tôi cũng theo dõi. Tôi là một fan trung thành của đó, tôi còn đang chữ ký của các thành viên ở nhà luôn!”

Trần Dương dừng lại: “Biệt danh mới là Cá Mè Hoa, do anh trai cô đặt.”

Khuôn mặt trắng nõn điềm đạm của Khương Nhược Nhược cứng đờ, ý cười trên khóe miệng cô nhạt đi, cô không thể tin được quay đầu lại: "Anh?"

Khương Thanh Dao chột dạ quay đầu: "Em không nghĩ ông ta có cái đầu lớn, hình thể cũng rất mập sao?"

Khương Thanh Dao trước giờ luôn kiêu ngạo, đây là lần đầu Trần Dương thấy anh ăn mệt, anh ấy hơi nhướng mày, nhấn nút chuyển sang hình ảnh tiếp theo.

"Khách mời Thẩm Khởi, từng đoạt cúp Ảnh hậu của giải Kim Phượng nhờ một bộ phim truyện, đã rút lui khỏi làng giải trí ba năm trước, sau khi kết hôn và sinh con, gần đây cô ấy đã trở lại. Cô ấy đi cùng với em trai Thẩm Dục Kinh, kém 11 tuổi ”

Nữ minh tinh mặc váy dạ hội màu đỏ, cầm cúp trên tay, mỉm cười duyên dáng và quyến rũ.

Đôi mắt của Khương Nhược Nhược long lanh: "Cô ấy là nữ thần và là thần tượng của tôi! Tôi đã đến rạp chiếu phim để xem bộ phim cuối cùng của cô ấy trước khi giải nghệ rất nhiều lần rồi!"

Trần Dương : “…Nhưng trước đó một thời gian, Khương Thanh Dao đã xúc phạm Thẩm Khởi trong chương trình tạp kỹ , cậu ấy đã gọi Thẩm Khởi là dì ngay khi gặp nhau."

Khương Nhược Nhược :? ? ?

Khương Thanh Dao mím mím đôi môi khô khốc, tránh đi ánh mắt đang trừng mình của Khương Nhược Nhược, giọng nói càng lúc càng nhỏ: "Sao anh biết được cô ấy bao nhiêu tuổi chứ? Anh chỉ nhìn thấy vết chân chim ở khóe mắt thôi mà…"

Lý do này thật không thể chấp nhận được, với tư cách là fan số một của Thẩm Khởi, Khương Nhược Nhược là người đầu tiên không đồng ý, cô bừng bừng lửa giận: “Chị Thẩm Khởi năm nay mới ba mươi!”

Trần Dương tiếp tục giới thiệu: "Chị em Hà Mộ Tuyết và Hà Mộ Phong, chị Hà Mộ Tuyết là vũ công của nhóm nhạc thần tượng nổi tiếng Sixteen, em trai Hà Mộ Phong là ca sĩ nổi tiếng gần đây. Cậu ta chơi guitar rất giỏi. "

Khương Nhược Nhược: "Tôi biết họ!”

Trần Dương khó hiểu: "Sao ai cô cũng biết vậy?"

Khương Nhược Nhược chớp chớp mắt, vẻ mặt ngây thơ vô tội: "Ai kêu tôi rảnh quá không có gì làm chứ? Bác sĩ bảo tôi nên nghỉ ngơi thật tốt, tôi còn không thể đến trường, tôi chỉ có thể xem phim để gϊếŧ thời gian."

"Hơn nữa thông tin anh thu thập bị sai rồi. Anh ấy không chơi guitar, anh ấy chơi bass, ca khúc bass tiêu biểu của anh ấy từng đạt giải."

Sau hai giây im lặng, Trần Dương tắt video.

Còn luyện tập làm gì nữa?

Khương Nhược Nhược còn hiểu rõ giới giải trí hơn cả anh ấy!