Chương 2

3.

Tôi và Tiêu Độ kết hôn được hai năm, năm nay chúng tôi dự định có con.

Tuy nhiên, sức khỏe của tôi không tốt, lại có thể chất nhạy cảm nên trong quá trình chuẩn bị mang thai, bác sĩ nhiều lần nhấn mạnh cần phải nghỉ ngơi và ăn uống lành mạnh.

Hôm nay ra viện, bác sĩ nói tôi đã chăm sóc bản thân rất tốt, cơ thể tôi đã sớm sẵn sàng để thụ thai.

Tiêu Độ thả tôi ở cửa rồi mới quay lại công ty. Anh là chủ tịch tập đoàn nhà họ Tiêu, rất bận rộn nhưng sau khi tôi quyết định chuẩn bị mang thai, anh đã hoãn lại nhiều nhiệm vụ và tận tâm ở bên tôi.

Cuộc họp hôm nay rất quan trọng và anh phải tham dự nên tôi trở về nhà một mình.

Tần Na nấu cho tôi một bát canh tổ yến và hai chiếc bánh nhỏ.

Khi nếm thử tổ yến, tôi lập tức cảm thấy có gì đó không ổn.

Bát tổ yến này có mùi tanh rất lạ, khác hẳn với những tổ yến huyết tôi thường ăn.

“Dì đổi loại tổ yến à?” Tôi hỏi bà ấy.

Mắt Tần Na lóe lên. "Ừ, dì đổi rồi, không ngon à?"

"Vị thật kỳ lạ."

Bà ấy thường phụ trách việc thu mua nguyên liệu, nhiều năm rồi cũng không có vấn đề gì nên tôi cũng không hỏi thêm.

Tôi nuốt thêm mấy miếng nhưng không ăn được nữa, dặn bà ấy lần sau đừng mua loại này nữa.

Tần Na vui vẻ đồng ý, sau đó cầm điện thoại rời đi trả lời tin nhắn.

Tôi định chợp mắt một lát nhưng chợt nhận thấy trên mu bàn tay mình có rất nhiều chấm đỏ!

Tôi giật mình vội gọi bác sĩ gia đình đến. Kết quả chẩn đoán cho thấy đó là dị ứng thực phẩm.

Bác sĩ hỏi gần đây tôi có ăn gì bất thường không, tôi chỉ nghĩ đến bát yến sào đó.

Tôi gọi Tần Na đến, hỏi thăm thì bà ấy mang từ trong bếp ra một hộp tổ yến ăn liền, nhãn hiệu gần đây đã bị đưa tin là kém chất lượng.

Với tư cách là người sáng tạo nội dung, tôi nhanh chóng hiểu được ý định của bà ấy.

"Dì lén nhận quay quảng cáo sau lưng tôi phải không?"

Tần Na đáp: "... Đó là tài khoản của dì mà."

"Muốn nhận quảng cáo thì báo cho tôi biết, tôi sẽ không phản đối. Những thương hiệu mà dì chọn làm đại diện phải do đội ngũ bọn tôi giám sát chứ không thể để dì tự quyết định được!"

Tôi vứt hộp tổ yến kém chất lượng vào thùng rác. "Dì biết tôi đang chuẩn bị mang thai và dễ bị dị ứng. Tại sao dì lại cho tôi ăn loại đồ có vấn đề này?"

Tần Na ngạc nhiên bào chữa: "Bà chủ, ngày nào cô cũng ăn tổ yến và hải sâm, giúp dì nếm thử thì có gì vấn đề gì đâu?"

4.

Ánh nhìn của tôi nguội lạnh.

"Tần Na, dì quên thân phận của mình rồi sao? Tôi nhắc cho dì nhớ, tài khoản này cho dù có bao nhiêu fan, cho dù hiện tại dì là người nổi tiếng có hàng triệu người theo dõi, công việc chính của dì vẫn là bảo mẫu. Khi bà chủ đang nói thì dì tốt nhất đừng nên cãi lại. Nếu dì thấy mình đủ năng lực thì có thể nghỉ việc ngay bây giờ, tôi sẽ chấp thuận."

Tần Na rõ ràng không hài lòng nhưng cũng nhận sai: "Bà chủ, xin đừng sa thải dì. Nhà dì nghèo, dì là trụ cột duy nhất của gia đình. Nếu cô sa thải dì, dì sẽ không còn đường sống nữa."

Trước khi gia đình tôi trở nên giàu có, tôi sống ở một thị trấn nhỏ một thời gian và chứng kiến

nhiều cô gái xuất thân từ những gia đình trọng nam khinh nữ phải chịu đựng gian khổ.

Vì vậy, khi đối mặt với Tần Na, tôi sẵn sàng cho dì ấy sự cảm thông và bao dung.

"Tốt nhất dì nên hiểu rõ lỗi lầm của mình, không được có lần sau."

Tôi bị dị ứng không nặng, sau khi bôi thuốc vết đỏ cũng mờ đi nên tôi cũng không khiển trách Tần Na quá nhiều.

Dì trấn an tôi sẽ không có lần sau và quay vào bếp xử lý món tổ yến ăn liền kém chất lượng.

Đến tối, khi Tiêu Độ về nhà, tay tôi không còn dấu hiệu bị dị ứng nữa.

Bác sĩ gia đình cho biết phản ứng dị ứng này chỉ ở mức độ nhẹ và không ảnh hưởng đáng kể đến cơ thể cũng như thai kỳ của tôi.

Tôi quyết định không báo cho Tiêu Độ biết chuyện ngày hôm nay.

Thứ nhất, tôi sợ anh sẽ lo lắng.

Thứ hai, Tiêu Độ không thể chấp nhận bất kỳ sai lầm nào. Nếu anh phát hiện ra tôi bị dị ứng do sự sơ suất của Tần Na, Tần Na chắc chắn sẽ không thể giữ được công việc này.

Không phải không có Tần Na thì tôi không thể làm gì được, nhưng tìm được một bảo mẫu ưng ý quả thật là một thử thách.

Bây giờ tôi muốn tập trung vào việc sinh con nên tôi không còn tâm sức để đào tạo một người lạ khác trở thành bảo mẫu nữa.

Tần Na cư xử đàng hoàng một thời gian.

Một tháng sau, tôi có thai.

Tiêu Độ vui mừng khôn xiết, ôm hôn tôi, nói rằng người thừa kế của nhà họ Tiêu hiện đang ở trong bụng tôi.

Tôi hỏi anh thích con trai hay con gái hơn.

"Trai gái đều được. Chỉ cần đó là do cục cưng Nịnh Nịnh của anh sinh ra thì anh đều thích!"

Miệng anh dẻo thật.

Tôi đắm mình trong niềm hạnh phúc nhưng không quên đăng nhập tài khoản và chia sẻ tin vui này với hai triệu người theo dõi của mình.

Mặc dù tôi không phải là ngôi sao nhưng tôi là người nổi tiếng hàng đầu trên nền tảng này với hàng triệu người theo dõi. Cộng với địa vị cao quý của nhà họ Tiêu, khi tôi đăng video công bố tin vui, video lập tức lên xu hướng: "Lâm Duyệt Nịnh mang thai."

Nhà họ Tiêu là một gia đình giàu có nổi tiếng ở thành phố nên việc tôi mang thai đương nhiên thu hút rất nhiều sự chú ý.

Có người hâm mộ chúc mừng tôi nhưng cũng có người chế nhạo tôi vì được gả vào một gia đình giàu có và trở thành phượng hoàng.

Tôi ít chú ý đến những bình luận này.

Cho đến khi người lập kế hoạch trong nhóm của tôi, Tiểu Kỳ, đột nhiên gửi cho tôi một tin nhắn:

"Chị, xảy ra chuyện rồi! Tần Na quảng cáo cho một nhãn hiệu tổ yến trong video mới nhất, hiện tại cơ quan chức năng đã vạch trần đó là hàng giả!"

Sau khi mang thai, tôi tập trung vào việc nuôi dưỡng đứa bé và bàn giao mọi thứ cho đội nhóm của mình.

Đã lâu rồi tôi không kiểm tra tài khoản của Tần Na.

Tôi đã video mới nhất của bà ấy.

Bà ấy đứng trong bếp nấu ăn thì đột nhiên bắt đầu quảng cáo tổ yến.

"Mọi người đều biết bà chủ của tôi đang mang thai. Từ khi mang bầu, cô ấy đã rất thích nhãn hiệu yến sào này, bảo rằng nó có lợi cho trẻ nhỏ. Ngay cả những công chúa giàu có như cô ấy cũng thích dùng. Các bạn có thể tin tưởng vào chất lượng của tổ yến này."

Tiểu Kỳ: “Bà ấy lợi dụng tên tuổi chị mà quảng bá tổ yến giả này, bán được hàng nghìn sản phẩm! Giờ nhãn hiệu tổ yến này bị vạch trần là hàng giả, những người mua nó đều nói rằng chị lợi dụng việc mang thai như một chiêu trò để lừa gạt mọi người. "

Tôi tức giận, tay run run.

Kể từ khi tôi bắt đầu hành trình làm người sáng tạo nội dung, mọi chiến dịch quảng cáo đều được đội nhóm giám sát.

Tôi không cần tiền gấp nên tôi không bao giờ vi phạm các nguyên tắc của mình bằng cách quảng bá những thương hiệu kém chất lượng.

Tôi tin rằng mình đã đáp ứng được sự mong đợi của người hâm mộ và chưa bao giờ dính líu đến bất kỳ dư luận tiêu cực nào.

Tuy nhiên, người bảo mẫu mà tôi chính tay tôi giúp tạo thương hiệu cá nhân cho lại lợi dụng tên tuổi mà phạm vào sai lầm c h ế t người này!

Và bà ấy dám lợi dụng đứa con chưa chào đời của tôi!

Tôi gọi điện cho Tần Na để đối chất với bà ấy.

Trong tháng vừa qua, bà ấy đã tìm hiểu chi tiết về quản lý tài khoản và biết cách quảng bá hình ảnh bản thân.

Đứng trước mặt tôi, bà ấy rút điện thoại ra và điều hướng đến phần thu nhập trên bảng điều khiển tài khoản.

Nó cho thấy bà ấy đã kiếm được 100.000 nhân dân tệ trong tháng này nhờ bán tổ yến.

"Bà chủ, bây giờ tôi có thể dễ dàng kiếm được 100.000 nhân dân tệ mỗi tháng bằng cách tùy tiện quay và đăng video rồi. Sao tôi lại phải tiếp tục phục vụ cô nữa chứ?"

Vẻ mặt tự mãn của bà ấy mang theo một cảm giác trả thù vặn vẹo, như thể vẫn còn oán giận tôi đã mắng bà ấy chuyện tổ yến lúc trước.

Tôi cười khẩy: "Có vẻ như dì không cần phải giải thích nữa. Nếu dì có năng lực như vậy thì hãy tiếp tục theo đuổi sự nghiệp người có sức ảnh hưởng của mình đi. Bắt đầu từ hôm nay, dì sẽ bị sa thải."

Tần Na lúc này khá tự tin: "Cô có thể sa thải tôi, nhưng tôi sẽ lấy tài khoản này!"

Tiểu Kỳ đứng lên nói: "Tài khoản này là thành quả lao động vất vả của đội bọn tôi, dì không có tư cách lấy đi!"

Tần Na phản bác: “Tất cả video trên tài khoản này đều là về tôi, hơn hai trăm ngàn fan thích xem đều là fan của dì Tần Na! Không có tôi, tài khoản này vô dụng. Tôi đương nhiên có quyền lấy!"

Tiểu Kỳ còn chưa kịp tranh cãi thêm, tôi đã kéo cô ấy lại, nói với Tần Na: “Muốn lấy thì lấy đi.”

Tần Na đắc thắng, tựa hồ cho rằng nó đúng là của mình.

Bà ấy quay về phòng thu dọn đồ đạc.

Tiểu Kỳ lo lắng nói: "Chị? Dì ta rõ ràng là kẻ bội tình bạc nghĩa! Sao chị lại tha cho dì ta dễ dàng như vậy?"

Tôi cười khúc khích: “Các fan của tài khoản này muốn xem "cuộc sống của một bảo mẫu nhà giàu" chứ không chỉ là "cuộc sống của một bảo mẫu". Không có căn biệt thự, em nghĩ có bao nhiêu fan còn theo dõi dì Tần Na?"

Tiểu Kỳ chợt nhận ra.

"Lăn lộn trong lĩnh vực mạng xã hội, chị muốn trở thành hồ yêu ngàn năm luôn rồi. Dì ta thì có thể làm được gì chị chứ? Cứ chờ xem trò vui đi."