Chương 6: Nạp Một Tỷ

Dịch: LapTran

----

Khu thứ tám, trên đường lớn, một chiếc xe hơi cải tạo bằng phương pháp Luyện khí nhanh bay về phía vùng ngoại thành.

Trên xe, Mộc Phàm ngồi ở hàng phía sau, nắm chặt lấy tấm thẻ vàng trong túi, một tỷ, bên trong có một tỷ, trong lòng khó mà đè nén sự kích động.

Đồng thời hắn cũng cảm thấy hơi cô đơn, ngoài mặt không thèm để ý nhưng thật ra trong lòng có chút khó chịu.

Nói không quan tâm là nói dối, bị tước đoạt thân phận người thừa kế nên tâm tình chùng xuống, nhưng hiện tại tốt rồi.

Mộc Phàm phấn chấn, thầm nhủ với bản thân, có hệ thống thì tương lai tươi sáng rộng mở, không còn là phế vật người người cười nhạo nữa.

“Hệ thống, có thể kiểm tra trong thẻ có bao nhiêu tiền hay không?”

Mộc Phàm không yên tâm, thầm nghĩ có lẽ lão già sẽ lừa gạt hắn?

Cứ để hệ thống kiểm tra một chút.

Đinh!

“Phát hiện thẻ vàng có thể nạp phí, trị giá một tỷ, xin hỏi ký chủ có nạp hay không?”

Nghe được tiếng hệ thống đáp lại, rốt cuộc Mộc Phàm cũng yên tâm, bên trong thật sự có một tỷ.

"Không nạp.” Mộc Phàm vất vả đèn nén sự kích động, kiềm chế ý muốn nạp liền, dù sao còn đang ở trên xe.

Về nhà yên tâm hơn, tránh xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

“Người trẻ tuổi, trông sắc mặt cậu không tốt, có phải gặp được chuyện đau lòng hay không.”

Đang nghĩ ngợi thì tài xế bỗng nhìn kính chiếu hậu, cười hỏi.

“Ta thấy ngươi đi ra từ trường Trung học Tu chân Thứ hai, ngươi học sinh trong đó đi, tương lai xán lạn nha.”

“Xán lạn sao?” Mộc Phàm cười khổ.

Nếu không có hệ thống, tương lai của hắn có thể sáng mới là lạ.

Nhìn thấy vẻ mặt cô đơn của hắn, tài xế an ủi: “Tiểu tử, thất tình hả? Không sao, không cần để ý, ngươi còn trẻ, chỉ cần tu luyện thật tốt, tương lai trở thành võ giả người người kính ngưỡng, hoặc trở thành người tu chân cao cao tại thượng, còn cần buồn rầu vì không có nữ nhân sao?”

“Không giống với ta, không thể tu luyện, chỉ có thể tìm một công việc bình thường kiếm tiền nuôi gia đình sống tạm, nếu ta có thiên phú tu luyện, trở thành võ giả hoặc là người tu chân, thân phận địa vị sẽ khác biệt lắm.”

“Ai, vẫn là tuổi trẻ tốt hơn.”

Tài xế trung niên bất đắc dĩ lắc đầu, lầm bầm lầu bầu.

Mộc Phàm chỉ cười cười, không có nói tiếp, trong lòng đang tính toán kế hoạch tiếp theo.

“Tích, tin tức khẩn cấp...”

“Ngục giam tu chân Khu thứ tám xuất hiện lỗ hổng, trận pháp lâu năm lâu không được tu sửa, dẫn tới một tên tội phạm nguy hiểm vượt ngục chạy thoát.”

“Đào phạm là võ giả Tôi thể bát trọng, cực kỳ nguy hiểm, hy vọng mọi người đề cao cảnh giác, trên má trái đào phạm có một cái bớt màu xanh, một mắt, nếu phát hiện manh mối xin lập tức báo cho đội chấp pháp Khu thứ tám.”



Đột nhiên nghe được thông báo này, cả tài xế và Mộc Phàm đều sửng sốt.

“Tôi thể bát trọng, mẹ nó, đám chấp pháp giả kia làm ăn cái gì không biết, thế mà để loại tội phạm cực kỳ nguy hiểm này chạy ra?”

Tài xế trung niên kinh hãi mắng to.

Mộc Phàm nhíu chặt mày, thầm nghĩ: “Tôi thể bát trọng, một tên tội phạm đã trải qua tám lần linh khí tôi thể, thân hình cứng rắn như sắt, sức lực rất lớn, thật sự nguy hiểm.”

Thậm chí Mộc Phàm suy đoán, đối phương có khả năng nắm giữ võ thuật cực kỳ cao thâm, dù sao võ giả Tôi thể bát trọng cần phải tu luyện võ học cao thâm mới có cơ hội đột phá.

Như Tôi thể quyền Mộc Phàm tu luyện là một loại thông thường, tu luyện đến viên mãn chỉ bước vào Tôi thể nhất trọng.

Muốn tiếp tục tu luyện cần học lên lớp cao hơn mới có thể tiếp xúc võ kỹ cao thâm hơn.

Căn cứ vào thông tin mà Mộc Phàm biết, thế giới này phân thành hai hệ thống tu luyện, một là võ giả, một là Luyện khí sĩ, hay còn gọi là người tu chân.

Võ giả dẫn linh khí luyện thể, ngưng cương, nếu thân có tinh cương, có thể đập đá mở núi.

Luyện khí sĩ, Luyện khí nhập thể, ngưng khí hoá hình, đốt núi nấu biển, phi thiên độn địa.

Chỉ có bước vào Tôi thể cảnh, hoàn thành Tôi thể cửu trọng viên mãn, mới có thể bắt đầu lựa chọn tu luyện võ đạo hay là bước vào Luyện khí.

Đương nhiên, hai cái hệ thống đều yêu cầu thiên phú cùng căn cốt, như võ giả cần có thiên phú tu luyện võ học.

Còn Luyện khí sĩ thì cần có căn cốt người tu chân, nếu căn cốt không tốt, căn bản không có biện pháp bước vào con đường tu hành, không đề cập tới chuyện Luyện khí.

Bởi vì ngươi không thể mở ra “Thiên nhãn”, không nhìn thấy cái gọi là khí.

“Tiểu tử, tới rồi!”

Không bao lâu, xe ngừng lại, bề ngoài nhìn như là một chiếc xe hơi thông thường nhưng bên ngoài có mạ một tầng phù văn tu chân, phát ra ánh sáng yếu ớt, đây là thủ đoạn Luyện khí.

Tóm lại Mộc Phàm xem cũng không hiểu, ở thế giới này, ngoài người tu chân còn có Luyện đan sư, cũng có Luyện khí sư, hai chức nghiệp rất nổi tiếng.

“Hô...” Mộc Phàm xuống xe, thở ra một hơi, lấy tờ một trăm từ trong túi đưa cho tài xế.

Một trăm này là tiền thuốc mà Phong Nhất ném cho hắn.

Hiện tại cái mũi vẫn còn hơi đau đau đây, nhưng đúng lúc về tới nhà rồi.

“A, tiểu tử ở địa phương không tồi nha, tốt hơn người thường chúng ta rất nhiều.”

Tài xế vừa thối tiền lẻ vừa nhìn một những căn biệt thự xa hoa trước mắt, ở vùng ngoại thành Khu thứ tám có rừng cây xanh um bao bọc, cảnh quan ưu nhã.

Nhưng hơi hẻo lánh, còn tạm tạm, an ninh ở Khu thứ tám cũng không tồi.

Mộc Phàm nhìn căn biệt thự trước mắt, trong lòng có chút thương cảm.

Nghe nói là mẫu thân để lại cho hắn căn biệt thự này, đây là phần tài sản duy nhất mà hắn có, còn lão già kia rất vô tình, căn bản không quan tâm Mộc Phàm.

Răng rắc!

Mở cửa ra, Mộc Phàm đang muốn đi vào bỗng giật mình.



“Không đúng.” Sắc mặt Mộc Phàm thay đổi.

Bởi vì hắn phát hiện sợi tóc nhỏ trên nắm cửa đã bị đứt, đây là hắn cố ý gắn lên, mục đích là dùng để cảnh báo có ăn trộm.

Tóc bị đứt, có nghĩa là có người vào nhà.

Hơn nữa, rất có thể là người tới còn chưa đi.

“Là ai tới?” Mộc Phàm nhanh chóng suy đoán nhưng lại không có manh mối.

Nhưng đã về đến nhà, cũng không thể lại rời đi, một mình đi bộ phải bốn năm mươi phút mới tới được trung tâm Khu thứ tám, về trường học lại tốn thêm mười phút.

Nhẹ nhàng đóng cửa, Mộc Phàm đi vào biệt thự.

Đến phòng khách, hắn thấy được một ít dấu vết, trên mặt đất có một vài dấu chân cùng bùn đất.

Trên sô pha còn có một ít nếp nhăn, hiển nhiên có người ngồi, hơn nữa vừa đi không lâu.

Thấy mấy dấu hiệu này, Mộc Phàm hoảng hốt, quả nhiên đoán đúng rồi.

“Ta có hệ thống, không sợ, nạp lần đầu xong rồi tính tiếp.”

Trong lòng Mộc Phàm âm thầm cổ vũ bản thân, mặc kệ ai tới cũng không cần sợ, khởi động hệ thống trước.

“Hệ thống, nạp phí.”

Nghĩ vậy, Mộc Phàm âm thầm kêu gọi hệ thống.

Đinh!

“Ký chủ, xin hỏi có nạp toàn bộ hay không?”

Hệ thống lên tiếng dò hỏi.

Một tỷ, có nên nạp toàn bộ không, hay là giữ lại một phần?

Mộc Phàm nhanh chóng suy tư, cuối cùng quyết định nạp toàn bộ, dù sao hệ thống đã nói, nạp càng nhiều, hồi báo liền càng tốt mà.

Trong lòng hắn rất chờ mong, nạp một tỷ, rốt cuộc nhận được có chỗ tốt thế nào đây.

“Nạp, nạp hết toàn bộ nạp, nạp hết cho ta."

Mộc Phàm hò hét trong lòng.

“Hệ thống, ngươi phải ra sức nha!”

Sau khi đưa ra quyết định, Mộc Phàm sốt ruột, thấp thỏm, hy vọng hệ thống không trục trặc.

Đinh!

“Nạp phí thành công, ký chủ hoàn thành nạp lần đầu, hệ thống bắt đầu khởi động...”

“Khởi động xong, chúc mừng ký chủ, đạt được một phần lễ bao xa hoa.”

Nghe được tiếng nhắc nhở liên tục từ hệ thống, Mộc Phàm cảm thấy vui mừng, thành công rồi.