Chương 5: Nó Vẫn Đang Đột Phá

Lúc này, Diệp Thương Vân cũng rất tò mò, cuối cùng Diệp Trường Sinh là Kiếm Thể gì?

Ông ta im lặng một hồi rồi nói: “Tuy thích khách đã chết, nhưng cần phải điều tra rốt cuộc hắn là ai? Phong tỏa Kiếm Cung ngay lập tức để trong ngoài viện kiểm tra tất cả mọi người, xem cuối cùng là ai?”

Diệp gia là thế lực cổ xưa lâu đời, nội tình bên trong không thể đoán được, phàm người nào muốn đi vào Kiếm Cung đều phải xác minh thân phận rõ ràng, hơn nữa tuyệt đối không ai có thể tự ý trà trộn vào Kiếm Cung.

Vậy nên hãy điều tra ngay lập tức, chắc chắc có thể tìm thấy thông tin của thích khách.

Một người nói: “Tộc trưởng! Có cần phái người trấn giữ Kiếm Lâu hay không?”

Diệp Thương Vân nói: “Thích khách vừa rồi là Bán Thánh Cảnh, tất cả đều bị oanh kích thành mảnh vụ dưới một nhát kiếm, thánh giả bất xuất, không ai có thể làm tổn thương đứa bé, các ngươi mau chóng truyền lệnh điều tra thích khách.”

Nói đến đây, vẻ mặt của ông ta trở nên nham hiểm độc ác, toàn thân phát ra khí tức đáng sợ: “Dám ra tay với cháu ta ở Kiếm Cung, chuyện này lão phu sẽ không để yên cho các ngươi, cho dù là ai cũng phải trả giá.”

Một tộc lão hùa theo: “Cần phải điều tra kỹ càng, chuyện này không truy cứu thì sau này chó mèo gì cũng dám lộng hành ở Diệp gia.”



Thời gian một nén hương trôi qua.

Diệp Thương Vân và những người khác lại đến Vạn Kiếm Lâu, sau khi đi vào đại điện, Tiểu Thất bế Diệp Trường Sinh đến.

“Đứa bé này… Thức tỉnh Kiếm Thể rồi.”

“Chư vị tộc huynh mau nhìn xem, cuối cùng đứa trẻ này có Kiếm Thể gì.”

Mọi người kéo đến vây quanh Diệp Thương Vân, ánh mắt đều tập trung lên người Diệp Trường Sinh.

Một tộc lão nói: “Ngũ đạo kiếm văn, ngũ đạo thần quang. Chẳng lẽ là ngũ hành Kiếm Thể.”

Một tộc lão hùa theo: “Chắc là ngũ hành Kiếm Thể, ngũ hành phán sinh thuộc kiếm khí, không thể nào sai được.”

Trong ngũ hành Kiếm Thể, tam thiên đạo thể, tuy không sánh được với những siêu cấp Kiếm Thể, nhưng điều hơn hẳn là nó có thể hợp nhất sức mạnh ngũ hành cùng với kiếm kỹ, Kiếm Thể này cũng coi như không tệ.

Một lão giả khác vuốt râu: “Không phải là ngũ hành Kiếm Thể, đừng quên nó không có kiếm thai.”



Lại một người khác nói: “Không có kiếm ấn, kiếm thai và kiếm mạch, nhưng lại có thần kiếm phối hợp. Đứa bé này chắc là thể chất gì đó, Diệp gia có rất nhiều Kiếm Thể nhưng chưa từng xuất hiện trường hợp như vậy.”



Ầm!

Một cỗ kiếm khí cường đại từ trong cơ thể của hắn bắn ra tán loạn, các tộc lão hoang mang lùi về sau.

Chuyện gì thế?

Đã xảy ra chuyện gì?

Trong lúc mọi người đang kinh hãi thì trên người Diệp Trường Sinh xuất hiện kiếm quang, xuyên thấu lâu các, tạo thành Kiếm Thể khổng lồ trên không trung.

Kiếm Thể ngưng kết như kình thiên thần kiếm, chỉ thẳng lên bầu trời.

“Mau nhìn xem! Phi kiếm trong không trung như đang thần phục.”

“Đúng thế! Đây là Kiếm Thể gì? Mạnh quá rồi.”

“Tộc trưởng! Đây có phải là Vô Lượng Kiếm Thể của Chiến Thiên?”

Diệp Thương Vân ngắm nhìn đứa bé ở trong lòng, lắc đầu nói: “Không phải là Vô Lượng Kiếm Thể của Chiến Thiên. Các tộc huynh có nhớ, trong sách cổ Kiếm Các có ghi chép một loại Kiếm Thể, còn mạnh hơn diệt thế Kiếm Thể của lão tổ.”

“Thương Vân! Điều ông nói đến chẳng lẽ là…”

“Đúng thế! Chắc là nó, Kiếm Thể hỗn độn.”

Kiếm Thể hỗn độn là tồn tại đứng đầu trong số ba ngàn đạo thể.

Mọi người đều không ngờ đứa bé vừa sinh ra ở trước mắt lại là Kiếm Thể hỗn độn, ai cũng nước mắt lưng tròng, Diệp gia lại có một kiếm thần.

Vào đúng lúc này.



Một trận linh khí cuồn cuộn truyền đến, kiếm khí hào hùng như biển, tạo thành một vòng xoáy khổng lồ bao trùm lên người Diệp Trường Sinh.

Lát sau.

Kiếm khí điên cuồng tiến vào trong cơ thể hắn, cảnh giới tu luyện của Diệp Trường Sinh tăng lên.

Tiên Thiên Cảnh đỉnh phong.

Nguyên Cảnh đỉnh phong.

Vương Giả Cảnh đỉnh phong.

Linh Giả Cảnh tầng bảy.



Nhìn thấy kiếm khí tan biến trước mặt và cảnh giới mà Diệp Trường Sinh dừng lại, Diệp Thương Vân và các tộc lão bàng hoàng không nói nên lời.

Vượt qua ba cảnh giới lớn, bảy cảnh giới nhỏ?

Đây… Đây là người ư?

Diệp Thương Vân đã ngàn tuổi rồi, từng gặp hết các loại thiên kiêu yêu nghiệt, nhưng kiểu như Diệp Trường Sinh thì đây là lần đầu tiên ông ta thấy.

Diệp Kình Vân dụi mắt, run rẩy nói: “Lão tổ! Đứa trẻ này vừa ra đời đã là Linh Giả Cảnh tầng bảy , khó tránh khỏi cũng nghịch thiên.”

Diệp Thương Vân cố gắng đè nén sự bàng hoàng trong lòng, kiềm nén tâm trí, hắng giọng nói: “Nghịch thiên? Đây có lẽ chỉ mới bắt đầu, Kiếm Thể và sự bí ẩn của đứa bé này đã không còn là điều chúng ta có thể nắm rõ.”

Nói đến đây, ông ta mở to con ngươi, giọng nói run rẩy: “Nó… Nó đang đột phá.”

Trong Kiếm Lâu.

Mọi người nhìn Diệp Trường Sinh điên cuồng đột phá, cả người run lẩy bẩy, căng thẳng tột cùng.

Ôi mẹ ơi! Tiểu tử này đột phá hoàn toàn không bị trói buộc?