Chương 11: Y thuật siêu cấp

1450 Chữ Cài Đặt
Chương 11: Y thuật siêu cấp

Edit: Đậu Đỏ

Beta: Hy

Nói xong, Đường Tử Diễm tự lấy ra một ly rượu trống, tự rót gần nửa ly Romanée-Conti.

Tần Vũ nhìn Đường Tử Diễm mặc sườn xám đỏ viền vàng trước mắt, dáng người cao gầy, tóc búi lên cao.

Đường kẻ mắt càng làm nổi bật đôi mắt phượng hẹp dài, đôi môi hơi dày tô son màu hoa hồng phát huy vẻ đẹp của Đường Tử Diễm đến cực hạn.

"Cô nàng này, mới chớp mắt đã lớn như vậy. Cháu ra nước ngoài du học thuận lợi chứ?"

"Tần tổng, đương nhiên cháu ra nước ngoài thuận lợi. Chỉ là, sau khi về nước, mọi việc lại không thuận lợi, aiz.."

Biểu cảm tự ai tự oán kia rất giống một ma nữ liên tục thay đổi.

"Về nước, có chuyện gì không thuận lợi, nếu thằng nhóc nào làm phiền cháu, cứ nói với chú, chú giúp cháu dạy dỗ kẻ đó!"

"Sau khi về nước, cháu không tìm được công việc, không có việc làm.."

Nếu không phải đã biết rõ gia thế của cô thì không chừng khi nghe giọng nói đáng thương của đối phương, Tần Vũ cũng thật sự bị cô dắt mũi.

Anh lập tức lắc lắc đầu, tức giận nói: "Không tìm được việc? Vậy thì dễ, tập đoàn Tần Thị lúc nào cũng hoan nghênh cháu. Đến lúc đó, chỉ sợ lão Đường đến tìm chú đòi người."

Tần Vũ vốn chỉ thuận miệng nói, không ngờ Đường Tử Diễm lập tức nói: "Thật ạ?"

"Tần tổng, không chừng cháu sẽ đến thật đó!"

"..."

Nghe Đường Tử Diễm nói, Tần Vũ cũng chỉ cười nhạt, không cho là thật.

Dựa theo kịch bản, về sau, Đường Tử Diễm sẽ quản lý công ty của nhà họ Đường.

Còn việc rốt cuộc có phát triển như kịch bản gốc hay không thì để sau hẵng nói.

Mấy người họ tán gẫu một hồi.

Giám đốc Đại Đường cầm hai món đồ trong tay, tiến đến: "Tần tổng, đây là nhẫn và hợp đồng sở hữu đất của ngài."

Tần Vũ nhận lấy nhẫn và hợp đồng sở hữu đất, nắm chiếc nhẫn trong lòng bàn tay một hồi, phát hiện Ngôi sao sa mạc này quả thật tinh xảo, lập tức tiện tay nhét vào túi, hợp đồng sở hữu đất thì giao cho thư ký Triệu Băng Ngưng bên cạnh xử lý.

"Ting, thay đổi kịch bản, thành công phá hỏng kế hoạch lớn của nhân vật chính!"

"Thu được kỹ năng: Y thuật siêu cấp, có thể phân phối 30 điểm thuộc tính."

Tiếng máy móc quen thuộc vang lên trong đầu. Tần Vũ cũng bắt đầu quen với việc này. Chỉ cần làm ra việc khiến kịch bản thay đổi thì sẽ có thể hoàn thành một nhiệm vụ ngẫu nhiên được khởi động.

Chỉ là, y thuật siêu cấp này khiến Tần Vũ chấn động trong lòng. Đây có thể là thứ tốt, dù sao quà tân thủ lần trước là kỹ năng lái xe siêu hạng cũng không tệ.

Nhưng bản thân đường đường là Boss của tập đoàn Tần Thị, con trai cũng đã sắp mười tám tuổi, chẳng lẽ lại rảnh rỗi chạy xe dạo chơi?

Thỉnh thoảng tự lái một chút còn được, nếu suốt ngày phải tự lái xe đi làm thì rất mất mặt.

Còn y thuật siêu cấp thì lại khác. Bản thân có thân phận, địa vị, tiếp xúc với nhiều ông lớn tuổi cao, thân thể ít nhiều cũng có chút khuyết điểm.

Đến lúc đó, bản thân lộ hai tay, còn không phải cất cánh sao?

Tần Vũ nhớ rõ, bản thân Lâm Phong nhờ vào y thuật của mình mà làm quen được rất nhiều nhân vật trong xã hội thượng lưu, cuối cùng mới thống trị thành phố lớn.

Cho nên, thứ y thuật này chính là vật vạn năng của nhân vật chính khi hành tẩu giang hồ. Bây giờ chính Tần Vũ cũng có, tương lai anh sẽ lại có thêm một con át chủ bài.

"Không biết y thuật này của mình so với y thuật của Lâm Phong thì ai cao hơn?"

* * *

Ngẫm nghĩ một lúc, Tần Vũ đưa tay nhìn đồng hồ Rolex trên cổ tay một chút, cảm thấy cũng không còn sớm.

Tần Vũ trực tiếp lấy một cái thẻ kim cương đen không giới hạn không mật khẩu ra, giao cho giám đốc Đại Đường.

Trong tấm thẻ này không chỉ có tiền để dành của bản thân anh, ngay cả tiền mặt hệ thống thưởng cho cũng ở trong đó nên cũng đủ thanh toán vật phẩm được bán đấu giá này.

Giám đốc Đại Đường cẩn thận nhận lấy thẻ. Một người tùy tùng lập tức mang máy POS* ra.

*máy POS (Point of Sale) : Máy chấp nhận thanh toán thẻ. Máy POS sẽ kết nối Internet với ngân hàng tiến hành thanh toán khi có yêu cầu từ khách hàng.

"Nếu là Tần tổng, vậy miễn các loại phí thủ tục đi."

Trực tiếp quẹt 580 triệu.

Giao dịch hoàn thành.

Lúc lui ra ngoài, giám đốc Đại Đường còn móc một tấm thẻ vàng cao quý từ trong túi ra, nói: "Khà khà, Tần tổng, bà chủ khách sạn chúng tôi có chút việc bận phải ra ngoài, không kịp tự chiêu đãi, cũng mong Tần tổng không trách! Bà chủ tặng thứ này cho ngài. Sau này, ngài đến khách sạn Vạn Giang sẽ hoàn toàn được miễn phí!"

Tần Vũ tiện tay nhận lấy tấm thẻ vàng, lập tức cảm nhận được không phải chỉ có một tấm thẻ vàng mà là hai tấm.

Chẳng qua, có một tấm thẻ hơi mỏng bị đối phương cố ý giấu phía dưới thẻ hội viên vàng.

Sau đó, Tần Vũ cũng không để ý, nhét hai tấm thẻ vào túi, quay đầu nói với Cố Khuynh Thành và Đường Tử Diễm cứ một mực đứng bên cạnh: "Hai con bé này, có cần chú đưa về giùm không?"

Cố Khuynh Thành hơi thẹn thùng, ngượng ngùng nói: "Không cần ạ, chú.. Tần, vệ sĩ A Phúc nhà cháu đã lái xe đến đợi rồi!"

Đường Tử Diễm hoàn toàn không mất tự nhiên và xấu hổ như Cố Khuynh Thành. Vẻ mặt tràn đấy thất vọng, cô nói: "Tần tổng, mấy ngày nay, cháu hơi bận. Chú không ngồi thêm chút nữa sao? Chú giúp đỡ cháu nhiều như vậy, cháu còn định mời chú đi ăn tối nữa!"

Cô hoàn thành nhiệm vụ lần này vượt mức mong đợi, Tần Vũ gián tiếp giúp đỡ cô rất nhiều nên Đường Tử Diễm cũng thật sự bày tỏ lòng biết ơn.

Nhưng Tần Vũ cũng không phải loại thấy phụ nữ là không nhấc chân được.

Nếu hai người đều có việc, Tần Vũ cũng không muốn nán lại thêm nữa. Anh đứng dậy, nói: "Vậy được rồi, nếu rảnh, chú sẽ đến chỗ lão Cố và lão Đường ngồi một chút."

Sau đó, hai cô gái và Tần Vũ rời đi. Tần Vũ dẫn vệ sĩ của mình, lão Diêu và Triệu Băng Ngưng xuống lầu.

* * *

Dẫn theo vệ sĩ, lão Diêu và thư ký Triệu Băng Ngưng đi ra ngoài, Tần Vũ mới lấy hai tấm thẻ kia từ trong túi ra.

Một cái là thẻ vàng khắc số hiệu 0172.

Một cái khác là danh thϊếp cá nhân.

Tiền Dung Dung, bà chủ của khách sạn Thiên Hoa, còn có số điện thoại của đối phương.

À..

Bà chủ Tiền Dung Dung của khách sạn Vạn Giang có ý với mình? Chỉ là, bản thân không có ấn tượng gì với cô ta.

Có quỷ mới biết đối phương có phải người xấu xí hay một cô em một trăm năm mươi kí.

Tiện tay ném danh thϊếp đi, giao thẻ vàng cho Triệu Băng Ngưng, Tần Vũ quay lại, nói với lão Diêu ở phía sau: "Quay về bệnh viện một chuyến!"

Lão Diêu cung kính nói: "Dạ, ông chủ!"

Sau đó, lão Diêu đi theo vệ sĩ đến bãi xe lấy xe.

Tần Vũ móc điếu thuốc lá Lưu Vũ Cuồng cho mình ra.

Triệu Băng Ngưng bên cạnh nhìn ông chủ vẫn luôn không hút thuốc của mình đã phun khói ra.

Nhưng, tư thế hút thuốc của ông chủ thật sự quá ngầu rồi!

Một giọng nói phá vỡ sự yên lặng trong phòng nghỉ.

"Thì ra vị này chính là Tần tổng của tập đoàn Tần Thị!"