Chương 19: Tôi phải làm mẹ anh!

1682 Chữ Cài Đặt
Chương 19: Tôi phải làm mẹ anh!

Editor: Lowe

Beta: Link

Lâm Phong mỉm cười đắc ý.

Vẻ mặt Đàm Đình Đình hốt hoảng.

Hoàn toàn bị đánh vỡ khi biến cố xảy ra một lần nữa!

Lamborghini màu đen viền vàng óng như một thanh kiếm sắc bén thình lình xuất hiện, thế như chẻ tre xông xáo khắp nơi.

Mạnh mẽ chen vào giữa hai chiếc xe để chiếm một vị trí!

May mà con đường này tuy rằng hoang phế đã lâu nhưng lúc đầu đã thi công thành ba làn đường.

Làn đường bên ngoài chẳng qua cũng chỉ là một ít cây khô đá vụn, nếu như là vách núi không chừng không chỉ Bugatti Veyron hỏng mà người cũng tiêu tùng theo.

Lâm Phong bên trong xe màu trắng nhìn xe thể thao màu đen xuất hiện phía bên phải mình, vẻ mặt đắc ý trở nên vô cùng cứng ngắc, khuôn mặt bắt đầu vặn vẹo, khóe mắt như muốn nứt ra.

Nhưng mà trò hay còn chưa kết thúc..

Tần Vũ sẽ không ngây thơ đến mức chỉ đơn giản vượt qua để đả kích một chút tự tin của hai người.

Khi Lamborghini hoàn toàn chen vào giữa hai chiếc xe, Tần Vũ quay đầu nhìn làn đường bên trong, cũng chính là Lâm Phong trong Alto màu trắng, mỉm cười với đối phương.

Đôi khi mỉm cười không chỉ là lễ phép mà còn là.. cảnh cáo!

Lâm Phong giống như có giác quan thứ sáu, theo bản năng nhìn chằm chằm cửa sổ xe Lamborghini, mặc dù đối phương dán màng màu đen che cửa sổ khiến người khác hoàn toàn không nhìn rõ bên trong rốt cuộc là ai!

Thế nhưng Lâm Phong vẫn cảm giác đối phương đang chăm chú nhìn mình như thể bị một con ác ma nhìn chằm chằm, giác quan thứ sáu cho thấy một tín hiệu nguy hiểm, lòng bàn chân trở nên lạnh lẽo.

Như rơi vào hầm băng!

Quả nhiên!

Một tay Tần Vũ vịn vô lăng, chợt giây tiếp theo đi về phía Lâm Phong!

Kiên quyết dứt khoát! Không chút do dự!

Ngay tức khắc Lamborghini màu đen như hóa thành trâu rừng lao điên cuồng trên thảo nguyên đâm về phía chiếc xe màu trắng của Lâm Phong!

"Không!" Lâm Phong hét lên, giọng đầy kích động!

"Ầm!" Một tiếng vang thật lớn!

Cửa xe chỗ ngồi cạnh tài xế chiếc Alto trắng bị đυ.ng biến dạng, quan trọng nhất là toàn bộ chiếc xe bắt đầu trượt không kiểm soát.

Lâm Phong là người có hào quang nhân vật chính cũng không cách nào ổn định thân xe, xe bắt đầu lệch từ từ sang trái.

Thế nhưng Lâm Phong ở làn đường bên trong, bên trái lại là vách núi hoang vu!

Không chút nào ngoài ý muốn, lại là một tiếng va đập đinh tai nhức óc!

"Ầm"

Lâm Phong lái chiếc Alto trắng đυ.ng đầu vào vách núi, bởi vì tốc độ xe quá nhanh, Tần Vũ va chạm quá mạnh.

Đầu xe đã hoàn toàn biến dạng, cuối cùng cũng không khống chế được nữa tự do trượt theo quán tính.

Xe Lâm Phong lăn nghiêng trên mặt đất một vòng, trượt đi hơn mười mét mới ngừng lại được.

Khói xanh lượn lờ, nếu không trải qua một lần sửa chữa hoàn toàn không thể di chuyển!

Mà Tần Vũ bên trong Lambor đen giống như đã biết kết quả lần đầu tiên va đập đối phương, bắt đầu điều chỉnh hậu quả sau cú sốc rồi thuận lợi ra khỏi ngã rẽ.

Toàn bộ quá trình đều không quay đầu lại.

Đạp chân ga, lốp xe cháy mang theo một làn bụi trắng, cuối cùng còn phách lối lấp lóe đèn sau để lại một luồng khói.

Toàn bộ quá trình làm mây trôi nước chảy, tự nhiên không gò bó.

* * *

Mà bên ngoài đường, Đàm Đình Đình dùng sức chín trâu hai hổ của mình sửa lại khung xe đang muốn chửi ầm lên đã nhìn thấy cảnh Tần Vũ mạnh mẽ đâm vào chiếc xe màu trắng.

Chiếc Alto trắng mất khống chế tại chỗ, lăn trên mặt đất.

Lambor đen đi trước còn lóe đèn sau một cái trào phúng người trong chiếc Alto trắng.

Đã lưu lại một dấu vết chấn động sâu sắc trong tâm hồn non trẻ của nữ du côn!

"Xì!"

"Đây cũng quá khoa trương, quả thực chính là.. là kẻ điên nha!"

Có điều tâm tư của con gái từ xưa đến nay tương đối tinh tế, tuy rằng sự việc chỉ phát sinh trong nháy mắt nhưng hình dạng chiếc Lambor đen đã bị Đàm Đình Đình thấy.

Lamborghini đen viền vàng tao nhã.

Còn có một biển số xe trâu bò.

Nguyệt: 07777

Chiếc xe và biển số ngầu như vậy ngoài vị thái tử gia tập đoàn Tần thị mình biết kia thì còn ai vào đây!

Đàm Đình Đình nhếch mép mắng chửi: "Tốt, Tần Khiếu Thiên này đã thâm tang bất lộ đùa bỡn bà đây!"

"Ta nói sao lại không ra ngoài chơi đùa với mọi người khoảng thời gian này!"

Đàm Đình Đình nghĩ vẫn còn có chút không cam lòng, lập tức dừng xe ven đường, lấy điện thoại trái cây của mình tìm số Tần Khiếu Thiên rồi trực tiếp gọi tới.

Về phần chiếc Alto trắng phía trước kia Đàm Đình Đình không chút quan tâm.

Thế nhưng Đàm Đình Đình nhớ kỹ, cuối cùng người này lại chen mạnh vào làn đường phía trong mình, làm hại mình lo lắng hãi hùng.

Cái này gọi là tự mình làm bậy không thể sống!

Trước mắt Đàm Đình Đình chỉ muốn tìm Tần Khiếu Thiên tính sổ, đối với người thứ hai tranh tài lần này cũng chính là Lâm Phong, không mảy may chút hứng thú nào.

Giống như thế giới chỉ cảm thấy hứng thú với đỉnh núi cao nhất thế giới, lại không quan tâm đến đỉnh núi cao thứ hai thế giới, cũng không có tâm tư đi tìm hiểu.

"Tút~tút~tút~"

Điện thoại kết nối, Đàm Đình Đình chỉ suy nghĩ làm thế nào để mắng chết đối phương!

* * *

Trong biệt thự Thiên Hải Nhất Phẩm tại thành phố Tân Nguyệt xa xôi, Tần Khiếu Thiên một thân một mình bên cạnh chiếc máy tính đã tiêu tốn hơn trăm vạn của mình.

Say sưa đánh LOL, miệng lẩm bẩm: "Lên đi! Chết tiệt, mày lên cho tao!"

"ADC đi lên mở nhóm cho tao!"

"Phụ trợ đánh quái đi!"

"..."

Đang lúc chơi đùa hăng say thì điện thoại vang lên.

Tần Khiếu Thiên tiện tay cầm lên, mắt thấy trong lòng lập tức hoảng hốt.

"Chết tiệt, ma nữ này sao lại gọi cho mình vậy?"

"Mình có nên tìm lý do không tiếp không?"

"..."

Trong lòng Tần Khiếu Thiên không sợ trời không sợ đất chỉ sợ có hai người, một là cha mình, hai là người bị mình kêu là ma nữ Đàm Đình Đình.

Thủ đoạn chỉnh người của Đàm Đình Đình chính là không thể đỡ, chính mình là thái tử tập đoàn Tần thị đã gây ra không ít mâu thuẫn với đối phương ở trường dẫn đến cả một học kỳ không được sống tốt.

Luận gia thế, đối phương tuyệt đối không tệ hơn mình, luận quan hệ, đối phương là chị đại cũng không thua kém mình.

Tuy rằng quan hệ hai người sau đó đã dịu lại, thỉnh thoảng còn cùng nhau chơi xe nhưng nội tâm Tần Khiếu Thiên vẫn rất cự tuyệt.

Đối với người phụ nữ láu cá này quả thực phòng như rắn rết.

Tần Khiếu Thiên trải qua một phen đấu tranh tư tưởng kịch liệt cuối cùng chậm rãi nhấn nút trả lời.

"Này, Tần Khiếu Thiên, anh rất có dũng khí đấy!"

Thấy đối phương mới bắt đầu đã trực tiếp lấn át, Tần Khiếu Thiên cũng mơ mơ màng màng, lập tức buông máy tính ra cầm điện thoại lên nói: "Đàm Đình Đình, cô có ý gì!"

"Tôi có ý gì? Anh còn giả ngu đúng không?"

"Giả ngu cái gì? Mấy ngày nay tôi có chọc giận cô đâu?"

"À, anh vừa đυ.ng hư xe của tôi còn không thừa nhận?"

Tần Khiếu Thiên một hồi chẳng hiểu gì: "Này, tôi nói, tôi đυ.ng hư xe cô lúc nào hả!"

"Thì mới vừa đây, còn nói dối, anh đang lái xe đúng không?"

Nghe giọng Đàm Đình Đình tức giận bên kia điện thoại, lái xe? Nhất thời Tần Khiếu Thiên nghĩ đến cha mình đã lái xe ra ngoài hôm nay.

Lập tức lên tiếng giải thích: "Cái này, tôi không có lái xe mà đang chơi game đây, tôi bị cha tôi hạn chế không cho ra khỏi nhà một tháng nay rồi!"

Đàm Đình Đình đối diện vẫn không tin: "Bịa chuyện, cứ tiếp tục bịa đi! Anh sẽ nghe lời cha anh á? Đùa gì thế!"

Cảm giác được đối phương vẫn không tin, Tần Khiếu Thiên cũng bắt đầu thiếu kiên nhẫn, game cũng sắp thua rồi!

Lập tức trực tiếp oán giận nói: "Cô tin thì tin, không tin thì thôi, tôi lừa cô thì có chỗ tốt gì!"

Đầu điện thoại bên kia im lặng trong giây lát, nghi ngờ nói: "Thật à? Là cha anh lái chiếc xe kia của anh?"

"Ừ, làm sao vậy? Có chuyện gì? Cô muốn làm gì?"

Đầu điện thoại bên kia im lặng lần thứ hai, cuối cùng hét to: "Tôi muốn làm gì? Tôi muốn làm mẹ anh đó, nhóc con!"

Nói xong câu này Đàm Đình Đình trực tiếp ngắt điện thoại!

Khiến cho Tần Khiếu Thiên không hiểu gì, làm mẹ tôi? Cũng phải để cha tôi nhìn trúng cô mới được nha!

"Quên đi nữ du côn, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga!"