Chương 44: Lời mời của Đường lão

Editor: Lowe

Beta: Link

Cổ đông lớn thứ hai của công ty kiêm Phó tổng tài tập đoàn Tần thị, bị Tần Vũ cách chức chỉ có thể ra vẻ cổ đông, cuối năm hưởng hoa hồng, không thể tham dự vào quyết định sách lược gì của công ty.

Cơ bản cả người đều bỏ đi, điển hình của có chức mà không có quyền!

Tập đoàn Tần thị có thể tính là chính thức tổ chức lại, nhưng sự việc còn chưa kết thúc, sau một ngày, cao tầng tập đoàn Tần thị đưa xuống một loạt thông báo.

“Vì lý do cá nhân, Lý Vinh Toàn không thể đảm nhiệm chức vị Phó tổng tài tập đoàn Tần thị, chức vị tạm thời do thư ký chủ tịch: Triệu Ngưng Băng đảm nhiệm!”

“Trợ lý Phó tổng tài do cô Đường Tử Diễm đảm nhiệm, kỳ hạn quan sát ba tháng!”

“Năm quản lý bộ phận tài vụ tập đoàn Tần thị xuất hiện lệch lạc nghiêm trọng trong công việc, cách chức!”

“Khương Vô Phong tạm thời đảm nhiệm chức vụ tổng quản lý bộ phận tài vụ thành phố Tân Nguyệt, bốn vị trí quản lý còn trống sẽ dành cho người có năng lực!”

“…”

Một loạt các thông báo còn có các loại lợi ích, nói một cách đơn giản: Chính là từ hôm nay công ty chủ trương bồi dưỡng và đề bạt nhân tài!

Người có năng lực còn có thể thu được chút cổ phần của công ty… Có ít nhất hai mươi danh ngạch, nếu không có tình huống đặc biệt thì sẽ không có chuyện lãnh đạo công ty hay nhân viên quản lý bị thuyên chuyển công tác.

Một loạt tin tức này truyền ra, nội bộ công ty hoan hô một trận, ý chí chiến đấu trong nội tâm mỗi người càng thêm mãnh liệt!

Khi tin tức truyền ra bên ngoài, quyết định táo bạo này càng khiến những công ty khác ước ao một thời gian.

Chỉ cần có năng lực là có thể thượng vị, thậm chí còn có cổ phần, sao có thể không khiến người người đỏ mắt.

Trong nháy mắt tập đoàn Tần thị lần nữa quay về tầm mắt mọi người, nhân viên tìm việc tăng gấp mấy lần!

Mà sau khi Tần Vũ xử lý xong vấn đề nội bộ công ty cuối cùng cũng rảnh rỗi.

Xem ra anh xuyên tới thế giới này không dừng lại ở ba ngày.

Vẫn luôn chạy ngược chạy xuôi, bây giờ mọi chuyện đại khái đã ổn định rồi.

Ngày thứ tư.

Tần Vũ tỉnh lại trên tầng cao nhất của tòa cao ốc 102 tầng.

Nửa nằm nửa ngồi trên giường lớn bên cạnh cửa sổ sát đất, ánh mắt nhìn về phương xa, trong tay cầm một ly rượu vang đỏ, thỉnh thoảng nhấp một ngụm.

Đời người, cuộc sống đúng là sảng khoái!

Ngay lúc Tần Vũ đang cảm nhận sinh hoạt thì vang lên tiếng gõ cửa.

"Vào đi!" Tần Vũ không quay đầu lại.

Theo một làn gió thơm xộc vào mũi, một thân thể kiêu ngạo nhào vào lòng mình.

“Mệt mỏi quá, sớm biết vậy đã không tới công ty chú làm!” Giọng nói mềm mại vang lên trong lòng.

Ngoại trừ mèo hoang Đường Tử Diễm này còn ai vào đây.

Tần Vũ một tay ôm đối phương, tức giận nói: “Vậy đã không chịu nổi? Cháu chẳng qua chỉ là trợ lý của Triệu Băng Ngưng!”

Đường Tử Diễm làm nũng một trận trên người Tần Vũ: “Người ta chỉ nói thế thôi mà.”

“Nói đi, trong thời gian làm việc tới tìm chú có chuyện gì?”

Sau khi Triệu Ngưng Băng chấp nhận làm Phó tổng tài, ông chủ là Tần Vũ liền mặc kệ, Đường Tử Diễm lập tức tức giận nói: “Không có chuyện thì không thể đến tìm sao?”

“Bốp”

Tần Vũ trực tiếp dùng hành động bày tỏ thái độ của anh.

Sắc mặt Đường Tử Diễm đỏ bừng, mắt ngập nước, người này chỉ thích trêu chọc mình.

“Được rồi, ông nội biết cháu làm trợ lý Phó tổng tài ở tập đoàn Tần thị.”

“Đặc biệt thông báo cho cháu, mời chú đi thành phố Đông Lăng chơi để cảm ơn, nghe nói đến lúc đó còn có Chu lão.”

"Ừ?" Tần Vũ thuận miệng đáp: "Lúc nào?"

“Chắc là ngày mai, người ta cũng muốn đi!”

Tần Vũ tò mò nhìn thoáng qua mèo trong ngực: “Cháu? Đông Lăng là quê hương cháu, có gì vui?”

“Người ta muốn đi cùng chú mà!”

Tần Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, tức giận nói: “Chú thấy cháu muốn lười biếng phải không?”

"Hì hì!"

“Được rồi, chỉ một lần này, lần sau không được vậy nữa, nói với Băng Ngưng, coi như cho cô ấy nghỉ lễ!”

“Vâng ạ, cháu phải đi nói cho em gái Băng Ngưng đây, moa moa!”

Lại một làn gió thơm, Đường Tử Diễm biến mất khỏi căn phòng tầng 102.



Sáng sớm hôm sau, Lão Diêu lái chiếc Rolls-Royce Phantom, Tần Vũ ngồi hàng sau, bên trái là Triệu Băng Ngưng ôm máy tính xách tay, bên phải là Đường Tử Diễm như một đứa bé tò mò.

“Cháu cần phải học tập Băng Ngưng cho tốt!”

"Đã biết, đã biết, chị Băng Ngưng là cuồng công việc!"

Triệu Băng Ngưng nghe thấy hai người nói về mình, lập tức có chút ngượng ngùng khép máy tính xách tay, mặt ửng đỏ nói: “Không không không… Tử Diễm rất thông minh, còn tôi chỉ muốn giúp Tần tổng… chia sẻ một chút…”

Tần Vũ nghe Triệu Băng Ngưng nói, đúng là một cô gái tốt.

Cô gái tốt như vậy, trước khi Tần Vũ xuyên qua đã bị lay động, chân thành trở thành thuộc hạ của đối phương, tôn trọng nhau.

Anh thật sự quá may mắn!



Cùng hai cô gái líu lo tán gẫu, suốt đường đi cũng không buồn chán.

Thỉnh thoảng tham gia vào trọng tâm câu chuyện, trong lúc nhất lời cảm thấy hài lòng và vui mừng!

Tới buổi trưa cuối cùng cũng đến thành phố Đông Lăng lân cận thành phố Tân Nguyệt.

Chiếc xe đậu trước một tòa nhà văn phòng tám mươi tầng.

Đây chính là chỗ đóng quân của ông nội Đường Tử Diễm.

Tập đoàn Đường thị.

Tần Vũ nhìn quy mô công ty này không lớn như công ty anh, đứng ngoài một hồi.

Đường lão thì từ công ty đi ra.

Đi theo bên cạnh còn có Chu lão mặt mày hồng hào.

Đương nhiên những thứ này đều không phải trọng điểm, trọng điểm là người thanh niên sau lưng Đường lão.

Tiêu Thần.

Không ngờ lại gặp mặt nhanh như vậy!