Chương 27: Ngồi trên

Hà Lạc cuối cùng có cơ hội thở dốc, cô bị đâm đến mức cả chân cũng không khép lại được, cứ mở rộng như thế, tiểu huyệt lầy lội một mảnh, huyệt nhỏ đáng thương mở ra ngoài, đều đã bị sưng.

Bàn tay Giản Việt đặt lên trước ngực cô, trêu đùa vυ" của cô, anh liếc mắt nhìn tiểu huyệt hồng phấn chảy nước kia, sẽ không kìm nén được xúc động muốn đâm vào lần nữa.

Anh biết Hà Lạc đã quá mệt mỏi, lần đầu nếm thử tìиɧ ɖu͙©, không nên ép buộc cô quá mức như vậy.

Nhưng côn ŧᏂịŧ anh cứng quá, sau khi bắn qua một lần, ham muốn mãnh liệt muốn đâm vào tiểu huyệt kia còn đang điên cuồng kêu gào

Anh cho rằng mình đã kìm nén quá lâu, Giản Việt cũng không cảm thấy anh sẽ rối loạn không có chừng mực trong loại chuyện này, nhưng sau khi dính vào thân thể mê người mất hồn của cô, tất cả du͙© vọиɠ tích góp đều bộc phát ra.

“Làm tiếp lần nữa được không em?”

Giản Việt không vội vàng đút vào, mà hỏi ý kiến của Hà Lạc trước, anh hôn lên mặt cô, đôi mắt thâm thúy kia chăm chú quan sát vẻ mặt cô, chờ câu trả lời.

Môi Hà Lạc giật giật, cô thật sự rất mệt mỏi, cả người như muốn xé toạc ra, đối với chuyện côn ŧᏂịŧ lớn giữa háng anh vẫn cứng đâm vào cũng có hơi sợ hãi, nhưng một giây đối diện, cô đấu tranh nửa ngày, nhưng không thể nói ra một câu từ chối Giản Việt.

“Em…”

Giản Việt hôn lên môi cô, cọ xát nói: “Từ chối anh cũng không sao. ”

Trái tim Hà Lạc cũng run lên.

Lúc làʍ t̠ìиɦ với anh, Hà Lạc không suy nghĩ quá nhiều, muốn làm chuyện đó, vì thế làm luôn, dù sao cũng là người trưởng thành rồi không cần phải lo lắng quá nhiều.

Trên thực tế, cũng rất sướиɠ.

Mà khi Hà Lạc ngay cả một câu từ chối cũng không nói nên lời, cô biết rằng mình xong rồi.

Hà Lạc nhỏ giọng nói: “Nhưng… Có, em có thể. ”

Giản Việt không ngờ cô sẽ đồng ý, anh cụp mắt xuống nhìn hai má ửng hồng vì ngại ngùng của cô, du͙© vọиɠ trên người cô vẫn chưa hoàn toàn biến mất, trong phần ngượng ngùng này càng có vẻ càng thêm quyến rũ, côn ŧᏂịŧ ở giữa háng anh cũng hưng phấn run lên.

Hà Lạc không chịu nổi ánh mắt nóng bỏng của anh, cô chỉ cảm thấy từng tấc trên cơ thể đều nóng rực, cô lại bổ sung một câu: “Nhưng lần này em muốn ở trên…”

Chỉ cần nắm giữ quyền chủ động, cô sẽ không khó chịu nữa.

Hà Lạc nghĩ như vậy.

Hơn nữa nghe nói nữ ở trên rất sướиɠ, Hà Lạc dứt khoát trả giá thử xem…

“Được.” Giản Việt lại rất phối hợp, anh xoay người nằm trên giường, tay chân giang ra, cũng không quan tâm đến cái gì.

“Anh làm gì vậy?”

“Chờ em ngồi lên ăn côn ŧᏂịŧ của anh” Giản Việt vẻ mặt nhàn nhã nói.

“……”

Đừng nói thế chứ! Xấu hổ quá!

Hà Lạc không nhìn anh nữa, cô run rẩy ngồi dậy trên giường, nhưng khi cô ý thức được phải giống như đi tiểu, ngồi ở trên hông Giản Việt, nhét côn ŧᏂịŧ vào trong tiểu huyệt, đột nhiên có chút hối hận khi đưa ra ý kiến này…

Bây giờ đổi ý còn kịp không ta?

Giản Việt đang nhìn cô, trên mặt mang theo vài phần ý cười nhạt, nếu Hà Lạc đổi ý, khẳng định sẽ làm cho anh chê cười, cô phải tranh đấu, ít nhất không thể khi còn chưa bắt đầu hành động đã giơ tay đầu hàng!