Chương 23: Long Nghị nhìn Vương Thuật

Thứ hai: Tôi có thể dùng tính mạng của anh để uy hϊếp bọn họ, để cho bọn họ tự sát, đạt được mục đích cuối cùng mà tiết kiệm được sức lực, cũng không tốn thời gian, đoán chừng khoảng ba phút.

Cách thứ ba, tôi dùng súng băn tỉa để bắn từng người một cách xa 100 mét.

Lúc này, toàn bộ phòng ngự của anh đều sụp đổ hoàn toàn.

Năm sáu phút tiếp theo, tôi có thể dễ như trở bàn tay gϊếŧ sạch người ở đây.

Đương nhiên, có thể sẽ có người báo cảnh sát. Nhưng cảnh sát muốn chạy tới cần ít nhất mười năm phút.

Mà trong vòng mười phút, tôi đã có thể gϊếŧ chết toàn bộ các người.

Nếu như tôi không lầm, tầng hầm ở hậu viện, bên trong kho hàng đó chắc chẳn có một chiếc xe, động cơ xe đã trải qua cải tiến, trên đó sẽ có giấy thông hành đặc biệt.

Cửa chống trộm đối với tôi mà nói thì không có tác dụng gì, tôi chỉ cần một giây là đột nhập vào trong, sau đó điều khiển chiếc xe đã được cải tiến của ấy, dùng giấy thông hành rời đi.

Nếu như may mắn, còn có thể tìm thấy một cái trực thăng, mặc dù trên trực thăng có đặt bom hẹn giờ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tôi.

Tôi có thể bay lên trời trước khi quả bom phát nổ, sau đó phá hủy hộp đen trên trực thăng.

Nếu như tôi đóan không lầm thì ghế phóng tự động, sẽ làm quả bom hẹn giờ tăng nhanh, nhưng không may tôi nhảy

khỏi trực thăng đến bây giờ chưa cần dùng dù hay ghế phóng.

Cho nên tôi có thể ung dung chạy thoát thân trước khi quả bom phát nổ”

Cậu cậu cậu...

Long Nghị nhìn Vương Thuật như nhìn quỷ vậy.

Anh ta từng tận mắt thấy người chết, nhưng chưa bao giờ anh ta lại cảm thấy sợ hãi như hôm nay, thiểu niên trước mắt này căn bản không phải là người, mà là một yêu quái.

Mặc dù trang viên này không phải trang viên chính của anh ta, nhưng trong lòng luôn canh cánh như vàng, không nghĩ tới trong mắt Vương Thuật không đáng một đồng nào. Hơn nữa tại sao con hàng này lại biết được bố cục của nơi này? Phân tích không sai chút nào.

Lúc này, nếu Long Nghị lấy tay sờ phía sau áo vest của mình sẽ phát hiện ra phía sau áo vest ướt đãm mồ hôi.

Nhưng vẫn không bị thuyết phục như cũ, nói: “Có lẽ cậu có thể làm được, nhưng nếu cậu làm như vậy thật, có từng nghĩ đến kết quả của La Hiểu không?”

Vương Thuật mỉm cười: “Chị tôi không thành vấn đề.

Sau khi chuyện này xảy ra, chị tôi có thể đi làm bình thường, hơn nữa ban đầu sẽ không phải chịu ảnh hưởng gì, bởi vì người Long gia sẽ bảo vệ chị ấy”

Mấy ngày trôi qua, vụ án này không có cách nào giải quyết, đối thủ của Long gia mấy người sẽ làm ầm lên, uy hϊếp Long gia các người xuống đài.

Mà Long gia chỉ có hai sự lựa chọn.

Thứ nhất: Là im hơi lặng tiến, chắp tay nhường cho người khác.

Thứ hai: Là lựa chọn tệ nhất đối với anh. Long gia sẽ chọn bỏ xe bảo vệ vua, phát thông báo với nội dung là: “Long Nghị, liên kết với địch bán nước, Long gia vì đại nghĩa diệt thân, sẽ xử lí nhánh này.

Còn La Hiểu, là điệp viên ngầm, lần diệt phản loạn này có công vô cùng lớn.

Cho nên, chị tôi sẽ không sao, mà còn được thăng chức.”

Cút cút cút!

Long Nghị cảm thấy nếu tiếp tục nói tiếp, anh ta sẽ hoàn toàn suy sụp.

Vấn đề là anh ta thật sự tin tưởng tên này có thể làm được tất cả những chuyện này, nên nhanh chóng dời đề tài đi.

Hai người đi đến tầng ba, có chốt bảo vệ ở cửa, hai người nhanh chóng mở cửa, đi vào.

Vương Thuật nhìn đồ đạc trong đại sảnh, miệng sắp nứt ra.

Toàn bộ đại sảnh không có gì khác ngoài đồ cổ, trừ đồ cổ ra thì cũng chỉ có đá.

Qua cách bày trí ở đây có thể thấy được vị Long Nghị này có sở thích chơi đồ cổ, nhưng loại tài nghệ này Vương Thuật quả thật không dám tang bốc.

Thật là quá kém.

Trong số một trăm món đồ cổ, chỉ có hai mươi phần trăm hàng thật coi như là không tệ, còn đá nhìn qua đều lòe loẹt bên trong trống trơn như cái hố.