Chương 20

Tiểu Lục rất được khách hàng ở đây yêu quý.

Không nói đến giọng nói dịu dàng, tính tình lại ôn nhu, tính tiền cũng rất nhanh, cộng thêm khuôn mặt đẹp trai. Mấy nữ khách hàng tới đây hôm nay đều tìm cậu ta tư vấn.

Thật ra nam khách hàng cũng là đều tìm cậu ta tư vấn.

Bởi vì Thường Hi không hiểu được đạo pháp hiện giờ. Hơn nữa cô chỉ đam mê ngồi sau quầy đánh bài, hoặc là ăn bánh ngọt.

"Tiểu Lục, cậu rất có tiền đồ đấy." Thường Hi dùng bùa hoá nhỏ dán vào bản thân, ngồi trong đĩa bánh vui vẻ ăn từng chút một.

"Bà chủ, cô biến nhỏ như vậy làm gì?" Khách vãn đi, Tiểu Lục mới ngồi lại quầy. Muốn tiếp tục ván bà chơi dở lại không tìm thấy Thường Hi đâu. Thường Hi lên tiếng mới xác định được phương hướng.

"Cậu ngốc thế!" Cô còn mải mê ăn bánh: "Một miếng bánh như vậy, bình thường cắn hai cái liền hết, biến nhỏ rồi không phải có thể cắn thêm vài miếng sao?"

Tiểu Lục giác ngộ ra chân lý.

Bùa ở bên ngoài đều bán vô cùng đắt, không ai dư tiền đi mua bùa rồi làm loại chuyện này. Cái nghèo quả thực hạn chế sức sáng tạo của người ta mà.

"Vậy có chơi tiếp không?" Tiểu Lục cầm bài lên, bài đang đẹp như vậy.

"Chơi!" Thường Hi đưa tay kéo xuống lá bùa trên đầu, bụp một cái liền biến lớn, vừa cầm bài lên liền kêu: "Cược tiền, tôi cược 500."

Nói rồi đặt một tờ minh tệ chói lọi lên bàn.

Tiểu Lục cảm thấy mình đã vào phải mái nhà ác bá rồi.

Rừng Mộc Yêu Vạn Năm trong không gian sâu sắc đồng cảm với cậu ta.

Cược một lần liền cược một ngày lương của người ta, có còn có nhân tính không.

Thấy Tiểu Lục do dự, Thường Hi bồi thêm: "Bài cậu đẹp như vậy, không chừng có thể thắng đó."

Tiểu Lục giống như bị người ta thao túng, rút ra tờ tiền lương hôm qua mới được nhận.

Kết quả... Cậu ta đương nhiên là thua rồi.

Không đúng, sao Thường Hi biết bài cậu đẹp?

"Bà chủ, cô lại có thể dùng đạo pháp vô sỉ như vậy!" Lúc này Tiểu Lục mới bừng tỉnh, gào lên tuyệt vọng.

"Ấy ấy, đừng nói vậy. Cậu tu theo đạo pháp, ta đâu có tu theo đạo pháp chứ." Thường Hi vỗ vai cậu ta an ủi: "Ngươi trẻ ấy à, chính là quá non nớt."

Tiểu Lục khóc không ra nước mắt.

Coi như ngày hôm nay đã làm không công rồi.

Thường Hi âm thầm cười, tiểu tử nhà ngươi, lúc ta tung hoành thiên hạ, ngươi không chừng còn là một con lưỡng cư cả ngày ăn mấy con côn trùng đó! Vậy mà có gan cược với ta.

___

Vì truyện này rất lâu nữa mới hoàn (⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠) Nên Pao đang để giá ưu đãi, sau này hoàn chuẩn bị mở combo sẽ có điều chỉnh về giá mua lẻ. Nên cả nhà cứ mua chương nhé không bị thiệt đâu và có khi còn lời hơn đợi combo nè.