Chương 7: Móng vuốt mèo

Bùi Sâm cầm tay Mộc Dĩ AN, không cẩn thận ấn trúng lòng bàn tay.

Năm móng tay màu đen bén nhọn giống móng vuốt mèo bật ra.

“Ngao ~”

Mộc Dĩ An nhìn chằm chằm móng tay mình, ngón tay giật giật, nhìn qua vô cùng sắc bén.

Móng tay đen nguyên móng, nhìn qua không giống tang thi, càng giống cương thi hơn.

“Còn rất giống mèo, nhấn một cái móng tay bật ra.”

Bùi Sâm buông lòng bàn tay Mộc Dĩ An, móng tay màu đen bén nhọn lại thu về.

Mộc Dĩ An nhìn chằm chằm tay mình, như thông suốt tự nhấn lòng bàn tay không ngừng, sau đó lại nhìn nhìn Bùi Sâm.

“Ngao ~”

Tiểu tang thi giật giật tay, không có móng tay đen xuất hiện.

“Ngao~”

Mộc Dĩ An ngây ngốc nhìn Bùi Sâm, Bùi Sâm cảm giác từ khuôn mặt nhỏ thấy được nghi hoặc.

Bùi Sâm ấn lòng bàn tay Mộc Dĩ An, quả nhiên móng tay giống mèo lại bật rai.

Trên mặt Mộc Dĩ An không có biểu tình gì, thập phần ngốc nghếch nhưng Bùi Sâm nhìn thấy đôi mắt sáng lên một ít.

Đôi mắt Mộc Dĩ An như sao trời tràn ngập ánh sáng thuần khiết.

Ngay sau đó Mộc Dĩ An giống như bật được chốt mở, học theo Bùi Sâm ấn lòng bàn tay mình, móng vuốt co rụt lại phóng ra. Mộc Dĩ An tự chơi tay mình, chơi cực kỳ vui vẻ.

Thấy Mộc Dĩ An tìm được thú vui, Bùi Sâm không quản cậu ta, tiếp tục nhìn những tang thi phía dưới.

Một lát sau, Mộc Dĩ An chơi chán rồi, buông tha tay mình, tiến đến bên người Bùi Sâm, cái mũi nhỏ nhẹ nhàng ngửi mùi hương trên người hắn.

“Ngao ~”

Mộc Dĩ An thấp hơn một cái đầu so với Bùi Sâm, giờ phút này đứng bên người, giống như từ sau lưng ôm Bùi Sâm.

Bùi Sâm xoay người, ngón tay đặt dưới nách Mộc Dĩ An, nhấc cả người tiểu tang lên.

Hắn đưa Mộc Dĩ An tới phòng khách, dặn cậu ta thành thật ngồi trên sô pha.

Hiện tại những tang thi đó hành động chậm chạp, Bùi Sâm muốn mang theo Mộc Dĩ An ra cửa một chuyến.

Thứ nhất là vì nghiệm chứng Mộc Dĩ An có công kích nhân loại hay không, cho tới bây giờ biến thành tang thi cũng không công kích Bùi Sâm nhưng ai biết về sau có thể không đâu.

Cho nên Bùi Sâm tính toán mang Mộc Dĩ An ra cửa thí nghiệm, nhìn xem Mộc Dĩ An có bị máu thịt nhân loại dụ hoặc.

Bùi Sâm lôi kéo Mộc Dĩ An đi xuống lầu, toàn bộ quá trình Mộc Dĩ An biểu hiện thập phần ngoan ngoãn.

Không la cũng không nháo, nghiêng đầu ngây ngốc nhìn Bùi Sâm.

Phối hợp với diện mạo tinh xảo mềm mại, còn nghiêng đầu đáng yêu.

“Ngao ~”

Đúng lúc này, cửa tiểu khu đột nhiên lao tới một tang thi, rống lên một tiếng về phía Mộc Dĩ An.

Nhìn qua Mộc Dĩ An không có biểu hiện gì, nhìn tang kia kia thi nhau ngao một tiếng.

Tang thi mặt đầy thịt thối lao tới, tròng mắt đều là màu trắng.